Wednesday, March 18, 2009

Chè Trôi Nước

CHẢ GIÒ CHAY

Vật liệu :

- 1 lb. khoai môn
- 20 gram nấm mèo sợi
- 1/2 cup đậu xanh cà
- 1/2 muỗng cà phê muối
- 1 xấp bánh tráng tàu
- 2 củ carrot
- 1 lọn bún tàu
- 1 muỗng cafe tiêu
- 1/3 muỗng cafe bột ngọt
- 1 muỗng cafe đường
- 1 muỗng canh bột năng

Cách làm :

1) Chuẩn bị :
- Khoai môn và carrot gọt vỏ rửa sạch, bào sợi
- Nấm mèo ngâm nước cho mềm, cho chút muối vào rửa sạch, để ráọ
- Bún tàu ngâm nước cho mềm, cắt khúc.
- Đậu xanh ngâm nước cho mềm, hấp chín.
-Bột năng quậy hồ sền sệt để gói chả giò.

2) Cách Làm :
- Trộn khoai môn+ carrot + đậu xanh + bún tàu + nấm mèo + muối tiêu đường bột ngọt vào cho vừa ăn. Nhồi kỷ cho thật dẻo - Trải bánh tráng ra dĩa cho nhân vào gói lạị Dùng bột năng thoa lên khúc cuối cùng của bánh tráng cho dính chả giò lại. -Chiên. Chả Gìo ăn cuốn rau , Chả gìo ăn với bún.

BÒ LÚC LẮC CHAY


_1 hop bot mi can
Rất dễ làm, tôi mua bột Vital Wheat Gluten ở chợ Whole Foods, được làm bằng bột mì lức với nước, thấy cũng tốt. Có cách làm sẳn trong hộp. Đây là mì căn căn bản, còn có công thức làm mì căn ướp nữa, mai mốt tôi sẽ thử sau. Luộc bằng nước lèo thì mì căn sẽ thấm ngon hơn là luộc bằng nước lã.


Công thức cho 14 oz mì căn
  • 1+1/3 cup bột Vital Wheat Gluten
  • 1.5 cup nước (nước ít khô khó nhồi)
1. Cho nước vào tô, cho bột. Quậy, xong nhồi cho đến khi đều và dai (khoảng 5 phút). Cuộn cây tròn dầy khoảng 1 1/2 inch, để bột nghỉ 5 phút trong khi sửa soạn nước lèo.

2. Nấu nước lèo cho vừa sôi (đừng sôi quá). Cắt mì căn dầy khoảng 1/2 inch. Cho vô nước lèo. Chờ mì căn nổi lên, vặn nhỏ lửa. Đậy nắp nấu khoảng 1.5 tiếng (tôi cho vô nồi slow cooker, nấu low đến sáng). Nếu không ăn liền thì cứ ngâm vô nước lèo để nguội, cho vô tủ lạnh.
(Tôi coi trong vegweb.com thấy khi luộc đừng để cho nước sôi bùng, mì căn sẽ bị cứng, nếu thấy sắp sửa sôi thì thêm 1 xíu nước lạnh)

*Chú ý:
-nhồi bột càng nhiều càng dai, nên tùy theo khẩu vị mà nhồi nhiều hay ít
-bạn có thể kéo ra thành miếng mõng, vừa kéo vừa cuốn, rồi vo tròn làm vò viên, hay làm kiểu nào mà bạn thích
-đây là mì căn tôi ướp 1/2 cup bột mì căn, 2 m cafe nutritional yeast (không có cũng được), 1 m canh nước tương,1 muong canh bot nem chay ,1 muong canh duong,1 muong canh muoi,7 m canh (1/2 cup trừ 1 m canh) nước, bạn có thể luộc bằng nước lèo cho ngon hơn.

Ruột Heo Chiên Dòn Chay

Mì Xào Chay


Vật Liệu :

1 bl tôm chay
3 vắt mì sợi tươi
1 ít tai nấm mèo
10 tai nấm đông cô
2 bl broccoli (bông cải xanh)
3 cây tàu hủ ky
2 miếng đậu hủ
2 củ cà rốt
2 cây mì căn
1 cây tỏi tây
1 hột bắt non
1 muỗng soup bột năng
Ngò, nước tương, muối, tiêu.

Cách Làm :

Cà rốt, bông cải xanh rửa sạch, xắt lát mỏng, để sẵn.

Nấm mèo, nấm đông cô ngâm nước cho nở, rửa sạch để ráo .
Nấm đông cô chẻ đôi, nấm mèo thái làm 2,3.

Mì căn cắt miếng thành khoanh tròn hay dài (tuỷ ý), ướp chút nước tương xào xơ với dầu.

Tàu hủ ky đem ngâm nước cho mềm, cắt lắt xéo chiên vàng.
Đậu hủ cắt lát vuông, chiên vàng.

Mì trụn nước sôi, xối qua nước lạnh để ráo.

Bắc chảo lên bếp, đổ lên 5 muỗng súp dầu, đợi nóng, thả tỏi tây xắt mỏng vào phi cho thơm.

Cho cà rốt, bắt non, broccoli (bông cải xanh) vào xào chung, xào cho chín rồi để ra đĩa.

Vẫn để chảo lên bếp, đổ 2 muỗng súp dầu cho đậu hủ, tôm chay, mì căn, nấm đông cô, nấm mèo, vào xào chung, nêm gia vị và 1 tí nước, xào khoảng 5 phút cho thấm, bỏ đĩa rau vào xào chung.

Trộn 1 muỗng súp bột năng với 3 muỗng nước, đổ vào chảo, trộn nhanh cho bột chín sệt, nêm 1 tí gia vị cho vừa.

Cho vào chảo 3 muỗng súp dầu ăn bắc chảo lên bếp lửa to, cho mì vào xào , rưới nước tương vào trộn đều cho thấm, thấy sợi mì săn lại là được.

Xúc mì ra đĩa, múc đồ xào lên mặt mì, xếp ngò xanh và rắc 1 tí tiêu cho thơm.

ĐẬU HŨ KHO THƠM

Vật Liệu :

Đậu hủ mua chiên sẵn hay là mua về chiên cũng được
Thơm tươi cắt khúc, chả lụa chay, nước tương muối, đường.

Cách Làm :

Cho khóm vào nồi sên với đường và tí muối, cho hơi sánh cho đậu hủ vào xào chung, kế đến chả lụa chay, nước tương và oyster chay, xào khô có thể cho tí nước để kho cho lâu 1 tí nhưng kho kẹo lại..rắc tiêu ăn với dưa leo và cơm nóng há.

Thịt Chay Kho Thơm


Vật Liệu :

- 1/2 gói thịt chay loại dài , nhỏ sợi
- nửa trái thơm
- nấm hộp , bột nêm, nước tương

Cách Làm:

Thịt chay ngâm nước cho mềm, đổ ra rỗ vắt nước cho ráo, thơm cắt lác mỏng. Thịt chay , thơm , nấm, ướp bột nêm nước tương khoảng 1/2 giờ .

Bỏ lên bếp kho lữa rui rui cho cạn ít nước , và nêm mến cho vừa

Gỏi Nấm Tuyết Chay

Nguyên Liệu :

- 25g nấm tuyết ,
- 30g chả chay,
- 1/2 củ cải trắng,
- 1 miếng đậu hũ chiên vàng,
- 1 muỗng cà phê đậu phộng rang vàng bóc sạch vỏ,
- 1 trái ớt chín cắt sợi,
- 1 muỗng cà phê gừng cắt sợi,
- 1/2 muỗng cà phê rau răm cắt nhỏ,
- 1 muỗng cà phê nước cốt gừng,
- 12 bánh phồng tôm,
- 1 muỗng cà phê dầu phộng,
- 1 muỗng cà phê muối,
- 2 muỗng cà phê đường,
- 2 muỗng canh giấm,
- 1/2 muỗng cà phê ớt băm nhỏ,
- 2 cây cần non.

Cách làm :

Nấm tuyết ngâm nở, rửa sạch. Nấu sôi nước + muối + nước cốt gừng cho nấm vào luộc 5 phút vớt ra rổ, vẩy ráo, dùng kéo cắt nhỏ chừa gốc. Nấu sôi dầu cho chả vào chiên vàng, vớt ra đĩa để nguội, cắt sọi to. Củ cải trắng gọt vỏ, cắt sợi to ướp 1 muỗng cà phê đường 10 phút, rửa lại nước vắt ráo, gỡ rời. Cần cắt bỏ gốc, rửa, chần nước sôi có pha chút muối, cắt ngắn. Đậu hũ cắt đôi, múc bỏ ruột, cắt sợi to. Cho nấm tuyết + đậu hũ + củ cải trắng + cần + rau răm + 1/2 muỗng cà phê đường + 1/2 muỗng cà phê muối + 1/4 muỗng cà phê ớt băm + 1 muỗng canh giấm + chả cắt sợi + gừng cắt sợi vào tô lớn trộn đều, múc ra đĩa trải ớt cắt sợi + rắc đậu phộng giă giập lên trên. Pha giấm + đường + muối + ớt băm nhỏ khuấy đều, múc ra chén nhỏ. Dọn gỏi ăn cùng với bánh phồng tôm và hỗn hợp nước chấm vừa pha trên.

Gỏi Đại Hàn Chay

Vật Liệu :

1 củ cà rốt + 1/2 lb giá + 1/2 hộp đậu hũ trắng

1 cây ham chay + 1/2 hũ kiệu loại nhỏ

1 gói tôm chay + rau húng lũi


Cách Làm :

Cà rốt cắt chỉ và mỏng xong pha chút dấm đường ngâm 15 phút đem vắt nước cho ráo, đậu hũ cắt nhỏ chiên vàng, ham chay cắt khoanh đem chiên và cắt nhỏ, giá sửa sạch đem trụng sơ, tôm chay đem hấp cho chín che 3 đôi con tôm hay để nguyên con , kiệu thấy củ lớn cắt làm đôi còn nhỏ để nguyên, rau húng lũi cắt nhỏ.

Cà rốt, giá , đậu hũ , tôm, ham , kiệu trộn chung lại cùng nước mắm chay nêm cho vừa khẩu vị của mỗi người. Ăn chung với bánh phồng tôm chay, hay bánh đa nướng

Giò Thủ Chay

Vật Liệu :

- 1 gói bột agar-agar 25mg
- 1 gói thịt bò chay
- 1 cây ham chay loại nhỏ
- Một ít nấm mèo (không cho cũng được)
- Bột nêm, muối, tiêu hột, nước tương, dầu ăn.

Cách Làm :

- Thịt bò chay ngâm nước cho mềm.
- Ham chay cắt nhỏ và mỏng. Khi thịt bò mềm bỏ ra rổ và bóp nhẹ cho hết nước.
- Thịt bò , ham chay xào nêm mếm cho vừa ăn, để nguội .
- Gói 1 gói bột agar-agar đổ ra thau hòa 7 cup nước lạnh, nêm nước tương , bột nêm cho vừa ăn bắp lên nấu sôi bắt ra và cho các nhân vào trộn đều đổ vào khuôn vuông , để cho thật nguội rồi cắt ra từng miếng ăn với chưa chua.

Tổ Chim Thập Cẩm Chay


Vật Liệu :
_ Đâụ hoà lan hay đậu que
_ Xu hào hay su su cắt miếng mỏng , vừa ăn
_ Cà rốt xắt mỏng, vưà ăn
_ Nấm rơm hay nấm mèo hoặc nấm hương cắt làm 2 hoặc 3
_ Cây boa-rô cắt khúc dài, cỡ một đốt ngón tay
_ Đâụ hũ chiên vàng, cát mỏng
_Nấm làm trứng chim
Gia vị : tiêu , bột ngọt , đường, muôí, xì dầu.
Cách làm :
_ Chảo nóng bỏ vào khỏang 1muỗng canh dầu ăn sau đó bỏ xu hào, đâụ hoà lan, carrot vô xào chung . Khoảng 5 phút sau thấy su hào , đậu hoà lan , cà rốt đã hơi chín tái thì tiếp tục thêm ba-rô , nấm, và đâụ hũ chiên vàng vào xào chung. Nêm nếm muôí, đường , bột ngọt , xì dầu vừa đủ để vừa miệng .
_ Để đồ xào vào tổ chim, cho nấm trên đồ xào làm trứng chim , rắc tiêu lên mặt .

BÁNH KHOAI MÔN HẤP





Vật Liệu :

-1 củ khoai môn (1 pound)
- 1 bịch bột năng
- 2 lon nước cốt dưà (hay Half & Half milk)
- 1 chén đường
- 1 chút màu xanh lá dứa (tùy ý)

Cách Làm :

Bột, đường, nước cốt dừa, màu lá dứa trộn chung cho đều, nếu bị óc trâu thì lấy rây lược lại cho mịn.

Khoai môn gọt võ rửa sạch bổ dọc làm hai, xong bào mỏng.

Bắc xửng nước cho sôi lên, để khuôn vô. Khuôn không cần phải thoa. Đổ vô một lớp bột, lót một lớp khoai lên trên, đậy nắp lại hấp khoảng 1 phút. Lại làm như vậy cho đến khi đầy khuôn.

Hấp thêm khoảng 30 phút nữa thì xong. Để nguội, lấy khuôn ra. Đợi bánh thật nguội hẳn mới có thể cắt ra miếng.

BÁNH CUỐN NHÂN THỊT CHAY

Vật Liệu :

- 2 chén bột gạo
- 1 chén bột khoai
- 1/2 chén bột năng
- 5 chén rưỡi nước
- 3 muỗng súp dầu ăn

Trộn tất cả hỗn hợp cho hòa tan rồi để đó, chờ 1 giờ sau mới tráng bánh.
Trong lúc chờ thì làm nhân.

Nhân Bánh :

- 300 gr mì căn
- 1 cây chả lụa chay
- 50 gr nấm mèo
- 1 trái dưa leo xắt sợi (tùy ý)
- Gía trụng sơ nước nóng
- Rau Quế xắt nhỏ (tùy ý)
- 2 cây tỏi tây (poireau) lấy phần trắng
- hành phi
- Nước tương , muối , đường , giấm , bột ngọt , ớt bầm , tiêu

Nước tương chua ngọt :
- 25 cl nước ( 1 cup) + 2 muổng soupe giấm + 3 muổng soupe đường +3 muổng soupe nước tương + ớt bầm

Cách Làm :

- Bột gạo + bột năng + bột khoai + muối + dầu ăn + nước hòa tan.
- 1 cây tỏi tây xắt mỏng phi vàng.
- Mì căn xắt hạt lựu nhỏ + nấm mèo (đã ngâm nước) xã sạch xắt nhỏ hạt lựu + 1 cây tỏi tây Xắt nhỏ + 2 muổng soupe dầu sào chung nêm nước tương , muối , đường , bột ngọt , tiêu nếm vừa ăn . Dùng chảo non-stick để tráng , đổ dầu ăn vào chảo để nóng trút dầu ra. Phải chờ chảo nóng rồi để một muỗng bột vào quấy đều để bột phủ khắp mặt chảo...(Tráng như tráng trứng) , khỏang 3 phút bánh chín rồi úp chảo ra mâm đã thoa dầu ăn thì bánh sẽ rời trên mâm.

Sau đó thì bỏ nhân vào giữa rồi cuốn lại.
Bày bánh cuốn lên dĩa sắp chả lụa cắt mỏng lên thêm giá trộn với dưa leo rắc hành phi , ngò lên điã bánh cuốn. Nếu có nồi bằng hơi nưóc : Nồi nước sôi căn khung vải , múc từng muôi ( giá múc canh) đổ lên khung vải thoa cho mỏng bột đậy nắp chờ khỏang 3 phút bánh chín , dùng que tre lấy bánh ra để lên mâm đã thoa dầu ăn để nhân vào cuốn lại .

Bánh Xèo Chay

Vật Liệu :

- 1 gói bột bánh xèo
- 1 gói đậu Xanh cà ( không vỏ )
- 1 gói tôm chay (ở chợ VN )
- 2 Miếng Tàu Hủ Chiên
- 300 g Giá
- 2 g Bột Nghệ
- 1 lon Nước Cốt Dừa
- Nước Mắm chay
- Ớt, Bột Nêm, Đường
- Rau các loại : sà- lách, cải bẹ xanh, ngò, rau thơm, ba-rô.

Cách Làm :

Đậu xanh cà rửa sạch, hấp chín Tôm chay rửa sạch , xào cho chín Tàu hủ chiên xắt thành lát mỏng Giá rửa sạch để ráo nước Ngò, ba-rô rửa sạch xắt nhỏ Các loại rau ngâm nước muối loãng rồi rữa sạch Nước mắm chay, ớt băm nhỏ cho một ít đường Cách Trộn : Bột gạo, nước cốt dừa, nghệ, ba-rô, ngò, bột nêm, muối.... đổ nước trộn đều, pha vừa nước Đổ bánh : Bắt chảo lên bếp để cho thật nóng, cho dầu thực vật vào, để dầu sôi, múc bột đổ vào chảo , xoay chảo cho bột lan thật đều bỏ vào 4 lát tàu hủ, tôm chay và ít giá, đậu xanh. Đậy nắp lại cho bánh chín, sau đó giở nắp ra, dùng cái giá lật mặt bánh qua sau cho thành hình bán nguyệt, với ra dĩa

Trình bày :

Để bánh ra dĩa. Để 1 dĩa rau cải bẹ xanh, sà-lách rau thơm, nước mắm chay, đồ chua.

Bánh Khọt Chay Nóng Dòn

Vật Liệu :

- 1 gói bột bánh khọt.
- 1 lon nước cốt dừa
- 1 lon nước lạnh
- 1 gói tôm chay (chợ VN)
- 2 tép hành lá
- Một ít đậu xanh cà + dầu ăn hay chai PAM
- Rau sà lách và rau các rau thơm
- Nước mắm chay ớt , đồ chua.

Cách Làm :

-Tôm chay, xào với chút đầu hành trắng và tí gia vị.
- Đậu xanh ngâm qua đêm, hấp chín. Hành lá xắt nhỏ.
- Cho bột vào thau , pha bột nước cốt dừa và nước lạnh cho một tí muối, tí bột nêm, quậy đều cho hành lá. - Bắt khuôn bánh khọt lên bếp lửa trung bình. Khi khuôn nóng, thao dầu đều, hay dùng chai PAM sịt vào khuôn. Múc một muỗng bột đổ vào khuôn khoảng 2/3 khuôn cho đậu xanh và tôm,(Nếu thích ăn nước cốt dừa cho hành lá xắt nhuyễn, tí bột năng cho sền sệt, tí đuờng, khi đổ bánh cho nuớc dừa vào, cho tôm chay lên trên. Đậy nắp và canh bánh vàng dòn lấy ra.

Trình bày :

Tùy ý của mỗi người.

Bánh Mì Xá Xíu Chay

[banhmixaxiuchay-1.jpg]

XÔI GÀ CHAY

VẬT LIỆU :

Nấu xôi:
-1ký nếp hạt dài, ngâm nước ấm khoảng 2 - 3 tiếng đồng hồ. Sau đó, đổ nếp ra rổ cho ráo
-1 lon nước cốt dừa (khoảng 12-16 oz.)
-½ muỗng cà-phê bột nêm nấm-
-1 muỗng cà-phê muối
-½ muỗng cà-phê tiêu

Gà chiên:
- Một vỉ gà chay (có bán sẵn ở chợ trong tủ đá)
- ½ chén dầu Canola để chiên gà chay
- 4 củ hành hương nhỏ, thái mỏng
- 2 muỗng canh nước tương
- 1 muỗng canh đường cát trắng
- Một chút bột ngũ vị hương
- Một chút tiêu

THỰC HIỆN:

Xôi :

- Cho lon nước dừa, 1 muỗng cà-phê bột nêm, muối, và tiêu vào một tô lớn. Khuấy đều cho tan. Phần nước gia vị này đổ vào trong nếp, trộn lên cho đều và thấm khoảng 5 - 10 phút. Sau đó để nếp đã ướp cho ráo.
-Dùng 1 cái xửng đun nóng ⅓ phần nước, sau đó đổ nếp vào hấp.
-Hấp nếp khoảng 20 - 30 phút là chín. Trước khi hấp, dùng giấy lau tay sạch để lên mặt xôi để xôi đừng nhão.

Nhân gà :

Gà chay chiên với ½ chén dầu Canola cho vàng. Hành hương phi vàng, dùng để rắc lên trên mặt xôi cho đẹp. Nên để lại 1 củ hành hương thái nhỏ để ướp gà chay. Trộn đều tất cả gia vị gồm nước tương, bột ngũ vị hương, tiêu, và hành hương đã thái sẵn. Dùng gia vị này để ướp gà chay để chiên . Cắt gà chay thành miếng mỏng, bày lên mặt xôi chung với hành hương vàng, có thể rắc thêm chút tiêu và ngò lên cho thơm ngon, ăn nóng.

Xôi Bắp


Vật liệu :

- 1 hộp bắp nếp ( loại bắp hạt to, trắng hoặc mua loại hộp người Mexico dùng làm menudo )
- 100 gr hành hương ( thái mỏng phi vàng )
- 300 gr nếp ( ngâm nước , tán hơi to )
- 1 gói đậu xanh cà ( ngâm nước)

Cách Làm :

Đậu xanh đãi sạch đem hấp chín , rồi cà nát vừa . đừng nát quá

Nếu mua bắp khô thì ngâm nước cách đêm , cho vào nồi + 1 tsp vôi + nước lạnh luột lửa nhỏ khoảng 15 - > 20 xả bỏ , thay nước mới , làm lại thêm 1 lần nữa khi bắp vừa nở là được . Cách nhanh gọn là dùng bắp hộp vừa tiện vừa nhanh .

Đổ nước vào xửng hấp , lót lá chuối vào xửng , cho bắp kế đến nếp , đậu xanh một nữa trộn đều hấp chín nếp ( khoang 10 -> 15 phút búng ít nước lên nếp cho nếp được chín và mềm đều . Khi xôi chín trút ra thau trộn đều

Còn đậu xanh, khi dùng cho đậu xanh + hành phi , rắt đường lên mặt . Xôi bắp để hơi nguội mới ngon . Đường nhiều hay ít tuỳ ý mỗi người .

Bánh Bò Nướng

Hình ảnh

Nguyên Liệu

--1 gói bột năng, nhớ đừng bao giờ mua loại của Vietnam, nếu không làm sẽ không thành công đâụ Mua loại của Thailan hiệu con gà..
--8 trái trứng gà
--2 gói bột nổi (hieu Levure Ancel)(mỗi gói 11g hay .38 oz)
--1 1/2 cup đường (1 cup = 8 oz hay 250 ml)
--1 lon nước cốt dừa (13.5 oz hay 400 ml)
--1/2 muỗng cafe màu lá dứa
--1 gói vanilla (loại nhỏ nhất để cho thơm mà thôi)
-- 3 muỗng canh dầu ăn (hay cho 1/2 thỏi bơ cho vào micorwave làm cho tan để nguội)

Cách Làm:

- Trước hết, mỡ lò nướng lên trước và ở độ 375độ F trước 10 phút.

- Cho đường và nước cốt dừa vào nồi nhỏ quậy cho tan đường, mở lửa nhỏ . Không để sôi. Để nguội.

- Lấy tô lớn khác cho trứng vào tô đánh tan trứng (không dùng máy đánh trứng đánh tan trứng), đừng đánh kỹ quá . Nhưng chỉ cần tan thôi, không cần phải đánh cho nổi như bánh bông lan đâu. Đánh nhiều quá bánh sẽ bị nổi bong bóng đó.

- Lấy tô khác bỏ bột năng + vani + mầu lá dứa. Cho nước dừa và đường vào , quậy đều từ từ đến khi bột thật mịn không có ốc trâu.

- Đỗ trứng đã đánh tan vào bột, quậy cho đều.

Cho khuôn vào oven khoảng 10 phút cho đến khi khuôn thật nóng. Kéo khuôn ra khõi lò và xịt dầu PAM hay dùng cọ xao dầu đều.

Đỗ bột vào khuôn phải lấy rây hay lưới lên trên cái khuôn rồi đổ bột vô cho chảy xuống, làm như vậy bánh mới có nhiều rễ tre.

Cho bánh vào lò nướng với nhiệt độ nướng 375 độ F. Khoảng 60 phút, đừng mở lò ra coi nha.

- Khi bánh có mùi thơm, mặt trên vàng đều là chín. Lấy tăm xăm thử coi, nếu như bột không dính tăm là chín rồi bánh chín rồi.

-Sau 60 phút , khoan lấy bánh ra , lấy khay úp lên bánh và lật ngược bánh lại, để bánh vào trong lò lại và đã tắt lò, để khoảng 20 phút, mở lò nướng cho hơi nóng thoát ra.



Hình ảnh

Chuối Chiên

Hình ảnh



Vật Liệu :

- 1 nải chuối cau (hay chuối sứ , chuối già (tiêu).

- 50gr bột gạo + 20gr bột mì . (hay mua gói bột chiên tôm & chuối theo chỉ dẫn)

- 1 trứng gà . Dầu ăn

- ½ muỗng súp đường + 1/5 muỗng cà phê muối.

- 1 muỗng súp bia (tùy ý) + 1 muỗng súp nước + ¼ muỗng cà phê bột nổi (baking powder).

Cách Làm :


- Đánh tan trứng + đường + muối. Rây bột vào trứng, trộn thật đều rồi cho bia + nước + bột nổi vào từ từ trong khi vẫn khuấy bột đều tay. Đậy kín bột, ủ trong 1 giờ.

- Chuối cau: Thân trái chuối nhỏ cỡ ngón tay . Lột vỏ, để nguyên trái lót trái chuối giữa hai lớp nylon sạch, ép nhẹ bằng bản dao cho trái chuối hơi dẹp xuống.

- Chuối sứ : Loại chuối lớn . Chẻ dọc trái chuối làm hai, lót bao nylon, ép nhẹ tay cho chuối hơi dẹp xuống.

-Chuối già : Loại chuối lón hơn chuối sứ tùy theo từng người chai làm hai hay ba và che dọc. Dùng nylon ép chuối cho dẹp xuống.

Ép chuối cho hơi dẹp xuống có tác dụng làm cho cho chuối chín tươm phần mật ngọt ra ngoài, món ăn sẽ ngon hơn.


Chiên chuối: Chuẩn bị chảo nhiều dầu. Giấy thấm lót vào rổ, tô... dùng để thấm bớt dầu. Canh vừa lửa cho dầu nóng nhưng không bốc khói. Nhúng chuối vào bột đều lớp bột áo mới thả vào dầu sôi chiên vàng hai mặt đều vàng là được.

Bánh Paté-Chaud Chay

Hình ảnh


Vật Liệu :

- 1 hộp vỏ bánh làm sẵn (PepperRidge Farm puff pastry sheets), đông lạnh có bán các chợ Mỹ.

- 1/2 cây ham nhão chay trắng
- 1/2 cây ham chay mềm đỏ
- 1/2 miếng gà chay loại nửa con, xắt nhuyễn
- 2 muỗng canh nấm mèo loại cắt sợi sẵn, ngâm mềm, để ráo
- 1 muỗng canh củ hành tím (hành hương), băm nhỏ
- 1/4 muỗng cà-phê muối
- 1 muỗng cà-phê tiêu

Cách Làm:

Trộn đều hai loại ham chay. Sau đó, trộn đều các gà chay, nấm mèo, củ hành. Nêm muối, tiêu cho vừa ăn. (Nhân bánh pâte chaud có chút vị cay tiêu sẽ ngon hơn.) Chia đều nhân và vắt thành 12 viên, để sẵn.

Vỏ bánh mang ra khỏi ngăn đá khoảng 30 phút. Trải 2 miếng bột ra, cắt mỗi miếng bột làm 3 theo đường xếp, rồi cắt lại làm 4 mảnh nhỏ.

Đặt 12 mảnh vỏ bánh lên vỉ nướng bánh đã lót sẵn giấy sáp (parchment paper, màu đục, không dính và khi nướng sẽ không cháy).

Để nhân bánh đã chia đều lên mỗi mảnh vỏ bánh. Ðặt 12 mảnh vỏ bánh còn lại lên trên phần nhân. Dùng nĩa ấn đều chung quanh bánh để 2 vỏ bánh dính kín lại.

Vặn lò nướng ở 375°F.Trước 10 phút. Lấy tròng đỏ trứng gà pha tí dầu phết lên mặt bánh, cho khay bánh vào lò nướng khoảng 20 phút. Khi bánh nở và thơm vàng, lấy ra khỏi lò.

Bánh pâte chaud ăn nóng mới ngon. Nếu bánh làm sẵn trước đã nguội, bạn có thể dùng lò nướng bánh mì (toaster) hâm lại
.
Bánh pâte chaud chay có thể làm sẵn, để trong tủ đá một tháng cũng không sao, khi cần chỉ mang ra nướng.

Món này dùng ăn điểm tâm với chút cà-phê thì tuyệt



Hình ảnh Hình ảnh

Tuesday, March 17, 2009

TRUYEN TRANH DIA TANG VUONG BO TAT(16-16)

TRUYEN TRANH DIA TANG VUONG BO TAT(15-16)

TRUYEN TRANH DIA TANG VUONG BO TAT(14-16)

TRUYEN TRANH DIA TANG VUONG BO TAT(13-16)

TRUYEN TRANH DIA TANG VUONG BO TAT(12-16)

TRUYEN TRANH DIA TANG VUONG BO TAT(11-16)

TRUYEN TRANH DIA TANG VUONG BO TAT(10-16)

TRUYEN TRANH DIA TANG VUONG BO TAT(9-16)

TRUYEN TRANH DIA TANG VUONG BO TAT(8-16)

TRUYEN TRANH DIA TANG VUONG BO TAT(7-16)

TRUYEN TRANH DIA TANG VUONG BO TAT(6-16)

TRUYEN TRANH DIA TANG VUONG BO TAT(5-16)

TRUYEN TRANH DIA TANG VUONG BO TAT(4-16)

TRUYEN TRANH DIA TANG VUONG BO TAT(3-16)

TRUYEN TRANH DIA TANG VUONG BO TAT(1-16)

Monday, March 16, 2009

Thien tinh song tu(1-8)

Thien tinh song tu(2-8)

Thien tinh song tu(3-8)

Thien tinh song tu(4-8)

Thien tinh song tu(5-8)

Thien tinh song tu(6-8)

Thien tinh song tu(7-8)

Thien tinh song tu(8-8)

Sunday, March 15, 2009

KINH NIỆM PHẬT BA LA MẬT

KINH NIỆM PHẬT BA LA MẬT
Pháp-sư Cưu-Ma-La-Thập dịch từ Phạn ra Hán.
HT. Thích-Thiền-Tâm dịch từ Hán-văn ra Việt-văn

PHẨM THỨ NHẤT
DUYÊN KHỞI

Chính tôi được nghe như thế nầy. Một thuở nọ, đức Phật kiết hạ tại núi Kỳ-Xà-Quật, gần thành Vương-Xá với chúng Đại Tỳ-kheo một muôn hai nghìn người. Đó là các vị trưởng lão Xá-Lợi-Phất, Ma-Ha Mục-Kiền-Liên, Ma-Ha Ca-Diếp, Ma-Ha Ca-Chiên-Diên, Tu-Bồ-Đề, La-Hầu-La, Phú-Lâu-Na, A-Nan, A-Nan-Đà, Ma-Ha Ba-Xà-Ba-Đề, Gia-Du-Đà-La, v.v...

Lại có tám muôn vị Đại Bồ-Tát khắp mười phương cùng đến tham dự. Đó là các ngài : Văn-Thù Sư-Lợi Bồ-Tát, Phổ-Hiền Bồ-Tát, Quán-Thế-Âm Bồ-Tát, Đại-Thế-Chí Bồ-Tát, Di-Lặc Bồ-Tát, Địa-Tạng Bồ-Tát, Diệu-Âm Bồ-Tát, Đại-Cường Tinh-Tấn Dõng-Mãnh Bồ-Tát, Đà-La-Ni Tự-Tại Công-Đức-Lâm Bồ-Tát, Trang-Nghiêm-Vương Bồ-Tát ... tất cả đều có năng lực thâm nhập vô lượng tam muội môn, tổng trì môn, giải thoát môn, đã chứng Pháp thân, đắc ngũ nhãn, biện tài vô ngại, thần thông du hý, biến hiện đủ loại thân tướng khắp các quốc độ để cứu vớt chúng sanh.

Lại có vô lượng Đại-Phạm-Thiên Vương, Tự-Tại-Thiên Vương, Đế-Thích-Thiên Vương, Đâu-Suất-Thiên Vương, Đao-Lợi-Thiên Vương cùng vô số quyến thuộc dự hội.

Lại có Long Vương, Khẩn-Na-La Vương, Càn-Thát-Bà Vương, A-Tu-La Vương, Ca-Lâu-La Vương ... cùng vô số quyến thuộc câu hội.

Lại có Quốc mẫu Vi-Đề-Hy hoàng thái hậu và vua A-Xà-Thế cùng hoàng tộc, quần thần câu hội.

Lại có hơn năm trăm vị Trưởng-Giả cư sĩ của thành Vương-Xá cùng vô số quyến thuộc câu hội.

Tất cả đại chúng đều cung kính cúi lạy dưới chân Phật, rồi lui ngồi một bên.

Lúc bấy giờ, trong hàng Ưu-bà-tắc có một vị trưởng-giả tên là Diệu-Nguyệt, trú ngụ tại thành Vương-Xá, từng quy y Tam-Bảo và thọ trì năm giới cấm, cùng đến dự pháp hội. Vị Trưởng-Giả này từ vô lượng vô biên a-tăng-kỳ kiếp quá khứ, từng gần gũi thừa sự cúng dường vô lượng vô biên muôn ức hằng hà sa đức Phật, y theo Chánh pháp tu hành. Hiện tại làm thân cư sĩ, vợ con đông nhiều, nhà cửa nguy nga, kho đụn đầy rẫy. Tuy ở giữa cảnh ràng buộc mà vẫn trưởng dưỡng tâm trí giải thoát.

Tuy hưởng dụng ngũ dục thế gian, nhưng vẫn hoài bão đại nguyện độ sanh của chư Đại Bồ-Tát. Tuy ở trong chốn bùn lầy dơ bẩn mà vẫn sẵn sàng xả ly thân mạng tài sản, quyến thuộc để gieo trồng hạt giống Bồ-Đề. Tuy ở trong căn nhà lửa chập chùng hiểm nạn, mà vẫn thực hành Tuệ-giác Vô-lậu, hết lòng thương tưởng chúng sanh như con một, thể hiện Pháp thí oán, thân bình đẳng.

Trưởng-giả Diệu Nguyệt từ trong đại chúng bước ra, đi nhiễu quanh đức Phật ba vòng. Rồi đến trước Như-Lai, chấp tay quì xuống, gối bên hữu chấm sát đất, cung kính bạch với đức Phật rằng:

- "Hi hữu Thế-Tôn ! Hi hữu Thế-Tôn ! Được làm thân người là khó, như con rùa gặp bộng cây nổi, nhưng được gặp Phật ra đời còn khó gấp muôn phần.

Gặp Phật ra đời đã khó, nhưng được nghe Chánh pháp lại còn khó gấp muôn phần. Được nghe Chánh pháp đã khó, nhưng làm thế nào để nương theo giáo nghĩa tu tập lại còn khó gấp vô lượng phần.

Bởi vì sao ? Theo chỗ con xét nghĩ, thì trong tám muôn bốn ngàn pháp mầu mà Như-Lai đã chỉ dạy, nhằm đưa hết thảy chúng sanh ngộ nhập Phật tri-kiến, phải có một pháp mầu cứu vớt những hạng chúng sanh tội khổ, mê đắm, xấu ác. Hôm nay con phụng vì hết thảy chúng sanh tội khổ nơi thời Mạt pháp, cũng như phụng vì các bậc trưởng-giả, cư-sĩ, bà-la-môn, sát-đế-lợi, thủ-đà-la tại thành Vương-Xá nầy, mà khẩn cầu đức Thế-Tôn rủ lòng thương xót, ban cho chúng con một cách thức tu hành thật dễ dàng để giải thoát, một con đường thật vắn tắt để hoàn thành Phật Trí.

Như đức Thế-Tôn từng chỉ dạy, đời Mạt pháp các chúng sanh trong cõi Diêm-phù-đề cang cường, ngỗ nghịch, tâm tạp, nghiệp nặng, mê đắm ngũ dục, không biết hiếu thuận cha mẹ, không biết cung kính Sư-trưởng, không thực lòng quy y Tam-Bảo, thiếu năng lực thọ trì năm giới cấm, làm đủ mọi chuyện tệ ác, phỉ báng Thánh nhân v.v... Cho nên con suy gẫm như thế này, phải có một môn tu thật giản đơn, thật tiện lợi nhất, dễ dàng nhất để tất cả những chúng sanh kia khỏi đọa vào các đường ác, chấm dứt luân chuyển sanh tử khắp ba cõi, được thọ dụng pháp lạc, sớm bước lên địa vị Vô-thượng Chánh-đẳng Chánh-giác.

Vì sao như vậy ? Sau khi Như Lai diệt độ khoảng một ngàn năm trở đi, đó là thời kỳ Chánh pháp cuối cùng, các kinh điển dần dần ẩn mất, chúng sanh căn cơ hạ liệt, ám độn, ngã chấp sâu dày, tâm tưởng thô trệ, tà kiến lan tràn, say sưa làm các nghiệp ác để tự vui.

Do đó tự nhiên chiêu cảm động đất, đói kém, tật dịch, binh đao, bão lụt, mất mùa, gió bão, thời tiết viêm nhiệt bức não. Thánh nhân lại không xuất hiện. Tuổi thọ giảm dần. Nếu ai phát khởi tâm chí tu hành, cũng không thể tu tập các môn Giới luật, Thiền định, Trí tuệ, Giải thoát vô lậu. Không thể tu tập Tứ-niệm-xứ, Bát-chánh-đạo, Tứ-chánh-cần. Không thể tu tập Tứ-vô-lượng-tâm, không thể tu tập Sáu-ba-la-mật, hoặc là Bố-thí ba-la mật, nhẫn đến Trí-huệ ba-la-mật, không thể tu tập bằng các phương tiện của Quán Trí để ngộ nhập Phật Tri Kiến. Không thể chứng đắc Tu-đà-hoàn, Tư-đà-hàm, A-na-hàm, A-la-hán. Không thể chứng nhập Sơ-thiền nhẫn đến Tứ-thiền. Không thể chứng nhập Niết-bàn Diệu-tâm. Không thể vào sâu vô lượng Tam-muội, Thần-thông Du-hí của chư Bồ-Tát, nhẫn đến không thể thâm nhập cảnh giới thù thắng trang nghiêm của chư Phật, hoặc rải cỏ nơi đạo tràng, đánh rền trống pháp hàng phục ma quân.

Vì lý do như vậy, mà đệ tử chúng con xét nghĩ nên phát khởi Vô-thượng Bồ-đề-tâm. Khẩn cầu đức Thế-Tôn chỉ dạy giáo pháp nhiệm mầu, mong lợi lạc hết thảy tội khổ chúng sanh ở thời kỳ cuối cùng của Chánh pháp".

Trưởng-giả Diệu-Nguyệt vừa dứt lời thưa thỉnh, thì bỗng đại địa chấn động mãnh liệt. Khắp hư không, hoa mạn-đà-la, hoa ma-ha mạn-đà-la, hoa mạn-thù-sa, hoa ma-ha mạn-thù-sa, tuôn rắc như mưa. Từ phương Tây, xuất hiện vô lượng vô số hằng hà sa đám mây ngũ sắc, mây chiên đàn hương, mây y phục cõi trời, mây âm nhạc cõi trời, mây hoa sen báu trắng bạch v.v... Trong những đám mây ấy phát ra tiếng sấm lớn, đồng một lúc chầm chậm bay về, nhóm lại phía trên đỉnh núi Kỳ-Xà-Quật. Tất cả đại chúng đều vui mừng, hớn hở, tự biết ấy là điềm lành chưa từng có.

Bấy giờ, Quốc mẫu Vi-Đề-Hy hoàng thái hậu từ trong đại chúng, bước ra trước Phật đảnh lễ xong, bèn chấp tay thưa:

- "Bạch đức Thế-Tôn, vì duyên cớ gì mà hiện điềm lành nầy ?"

Liền khi ấy, đức Như-Lai từ nơi tướng lông trắng chặng giữa chân mày, phóng ra hào quang chiếu khắp vô lượng vô biên vi trần số thế giới mười phương mà nói lời nầy:

- "Lành thay ! Các thiện-nam-tử, thiện-nữ-nhân ! Nay ta vì lời thưa thỉnh của Ưu-bà-tắc Diệu-Nguyệt, và của Ưu-bà-di Vi-Đề-Hy, lại nương theo Bổn nguyện của vô lượng vô số bất khả thuyết chư Phật, mà tuyên dương giáo nghĩa bí mật vi diệu tối thắng đệ nhất, nhằm cứu độ hết thảy chúng sanh ở trong thời kỳ Phật Pháp cuối cùng.

Giáo nghĩa nầy, chư Phật quá khứ đã nói, chư Phật hiện tại đang nói, và chư Phật vị lai sẽ nói. Tất cả chúng sanh đời Mạt pháp sẽ nương nơi giáo nghĩa này mà được giải thoát rốt ráo, mãi mãi xa lìa các đường ác, hiện đời an ổn, sau khi mạng chung đuợc sanh về cõi Phật, chứng ngôi vị Bất-thối, dần dần tu tập cho đến khi đắc A-nậu-đa-la Tam-miệu-tam Bồ-đề.

Nầy cư sĩ Diệu-Nguyệt, hãy chăm chú lắng nghe, ta sẽ vì ông mà nói:

- "Diệu-Nguyệt, tất cả các loại chúng sanh chết ở nơi đây, rồi sanh sang nơi kia, sống chết nối nhau không dứt. Mỗi khi sắp mạng chung thì các loại nghiệp lành dữ trong một đời hiển hiện rõ ràng. Chúng sanh nào sống thuần bằng tư tưởng, thì bay lên hóa sanh nơi các cõi Trời. Nếu trong sự thuần tưởng, lại gồm cả phước huệ và tịnh nguyện thì tự nhiên tâm trí khai mở mà được thấy mười phương chư Phật, tùy theo nguyện lực của mình mà sanh về Tịnh-độ.

Chúng sanh nào tình ít, tưởng nhiều thì vào hàng phi tiên, bay đi nhẹ nhàng nhưng không được xa bằng hạng thuần tưởng.

Chúng sanh nào tình và tưởng bằng nhau thì sẽ phát sanh vào cõi người. Bởi vì sao như vậy ? Bởi tưởng là thông sáng, tình là mê tối. Nếu tình và tưởng ngang bằng nhau thì không bay lên và cũng không đi xuống.

Chúng sanh nào tình nhiều, tưởng ít thì sẽ lạc vào bàng-sanh, nhẹ thì làm chim bay, nặng thì làm thú chạy.

Chúng sanh nào có bảy phần tình và ba phần tưởng, sẽ bị đọa làm thân ngạ quỷ, thường chịu nóng bức, đói khát trải qua trăm ngàn kiếp dài lâu.

Chúng sanh nào có chín phần tình và một phần tưởng, thì sẽ đọa vào địa ngục. Nhẹ thì vào nơi địa ngục hữu gián, nặng thì sẽ đọa vào ngục Đại A-tỳ. Nếu ngoài cái tâm thuần tình ấy, còn kiêm thêm các trọng tội như hủy giới cấm của Phật, khinh báng Đại-thừa, thuyết pháp sai lầm, đắm tham của tín thí, lạm thọ sự cung kính, và phạm vào thập ác ngũ ngịch, thì sẽ chiêu cảm quả báo luân chuyển sanh về các ngục Vô-gián ở khắp mười phương.

Nầy Diệu-Nguyệt cư sĩ ! Trong thời kỳ Chánh pháp diệt tận, chúng sanh nơi cõi Diêm-phù-đề tình nhiều tưởng ít, tâm địa bỏn sẻn, tham lam ghét ganh, các căn lành phước báo kém cỏi. Lúc sanh tiền thọ nhận đủ loại nghiệp dữ, sau khi mạng chung sẽ chịu các quả báo đau khổ trong ba nẻo ác dữ với hạn kỳ lâu dài. Vì thế mà chư Phật khắp mười phương xót thương vô cùng, luôn luôn tìm cách cứu trừ khổ não cho các hạng chúng sanh kia.

Các đức Như-Lai hiện ra nơi đời, mục tiêu chân chánh là không chỉ tuyên dương diệu pháp bí áo sâu xa cho những bậc Thánh giả, hiền nhân - mà mục tiêu khẩn thiết nhất vẫn là nhằm cứu vớt các loại chúng sanh tội khổ, nặng về tình, nhẹ về tưởng.

Chư Phật đã dùng Phật nhãn quán sát khắp mười phương, thấy rõ nghiệp lực chúng sanh lành dữ không đồng đều, thấy thân tướng và cảnh giới của chúng sanh xấu tốt có sai biệt. Nhưng điểm sanh khởi chẳng rời sát-na tâm sanh diệt, chỗ hội quy cũng không rời sát-na tâm sanh diệt. Muốn hàng phục và chuyển biến cái sát-na tâm sanh diệt ấy, thì không có pháp nào hơn là pháp NIỆM PHẬT.

Diệu-Nguyệt cư sĩ, nếu có thiện-nam-tử, thiện-nữ-nhân nào, đủ lòng tin thì chỉ cần chuyên nhất xưng niệm danh hiệu NAM-MÔ A-DI-ĐÀ PHẬT, suốt cả sáu thời trong ngày và giữ trọn đời không thay đổi, thì hiện tiền chiêu cảm được Y báo, và Chánh báo của Phật A-Di-Đà ở cõi Cực-Lạc. Lúc lâm chung cố giữ sao cho được mười niệm tiếp nối liền nhau, lập tức vào Phổ-đẳng Tam-muội của đức A-Di-Đà được Phật tiếp dẫn về Tịnh-độ Tây-phương. Vĩnh viễn xa lìa các đường ác, không còn luân hồi sanh tử. Đó gọi là quả vị Bất-thối-chuyển. Từ lúc ấy nhẫn nại về sau, vượt qua Thập-địa, chứng Vô-thượng-giác.

Diệu-Nguyệt nên biết, đây thật là pháp vi diệu thù thắng đệ nhất, mà chư Phật dùng để cứu độ khắp hết thảy chúng sanh. Đây thật là môn tu thích đáng khế hợp mọi căn cơ mà chư Phật dùng để đưa hết thảy muôn loài xa rời nẻo khổ, chứng đắc Niết-bàn tại thế, thành Phật trong một đời.

Đây là môn tu Đại oai lực, Đại phước đức mà chư Phật giúp chúng sanh vượt thắng thân phàm phu, mà thâm nhập cảnh giới Chơn-thường.

Đây là môn tu Đại bát-nhã, Đại thiền-định, mà chư Phật dùng làm thuyền bè đưa hết thảy chúng sanh qua thấu bờ bên kia, không còn sanh già bịnh chết, hoàn toàn hưởng dụng pháp lạc.

Đây là môn tu Đại trang-nghiêm, đại thanh-tịnh, mà chư Phật dùng để đưa hết thảy chúng sanh vào giới luật, nhiếp chúng sanh vào oai nghi, an ổn khoái lạc.

Đây là một môn tu Đại nhu-hòa, Đại nhẫn-nhục, mà chư Phật giúp hết thảy chúng sanh tự tại giữa khổ và vô thường mà thành tựu Tri Kiến Phật.

Đây là môn tu Đại Bồ-đề, Đại siêu-việt, mà chư Phật dùng làm cứu cánh để giúp hết thảy chúng sanh thành Phật, như Phật ngay trong một kiếp.

Đây là môn tu Đại từ-bi, Đại dũng-mãnh, mà chư Phật dùng để giúp chúng sanh có được cái Tâm bằng Tâm chư Phật, có được cái nguyện bằng Nguyện chư Phật, mau chóng vượt qua địa vị phàm phu và tự chứng Pháp thân từng phần.

Lại nữa trong quá khứ vô lượng vô biên a-tăng-kỳ kiếp, nhẫn lại đến nay, chư Phật cũng chỉ dùng một pháp Niệm Phật nầy để độ khắp chúng sanh. Trong hiện tại cũng có vô lượng vô biên hằng hà sa chư Phật ở mười phương cũng đang thuyết giảng giáo nghĩa Niệm Phật nầy để rộng cứu vớt chúng sanh.

Trong đời vị lai, tất cả chư Phật nếu muốn cứu vớt hết mọi chúng sanh, thì cũng phải do nơi pháp Niệm Phật này. Do đó mà Như-Lai bảo rằng Niệm Phật là vua của tất cả các Pháp.

Nầy Diệu-Nguyệt cư sĩ, hãy một lòng tin nhận lời dạy của Như-Lai. Hãy ghi nhớ kỹ lời dạy của Như-Lai. Hãy thực hành theo lời dạy của Như-Lai, và hãy chứng đắc Pháp Nhẫn tối tôn, tối diệu, đệ nhất nầy mà như lai đã ban cho.

Vì sao vậy ? Vì pháp của Như Lai là chân thật, là giải thoát, là an vui, là thuận theo sở cầu, sở nguyện của mọi chúng sanh. Vì pháp của Như-Lai là vắng lặng, không dính mắc, vô cấu nhiễm, thuận theo tình và tưởng của chúng sanh mà vẫn giúp chúng sanh thành tựu địa vị Phật Đà, không bị hư hoại, cho nên chẳng cần phải chán ghét lìa bỏ thế gian, ở trong chỗ ràng buộc mà tâm vẫn tự tại, thọ dụng pháp lạc. Và sau khi lâm chung được sanh về cõi Phật A-Di-Đà".

http://buddhismtoday.com/viet/kinh/dt/niemPhatbalamat.htm

Mục lục | 1 | 2 | 3 | 4 | 5 | 6 | 7


Wednesday, March 11, 2009

BỒ-TÁT TU NGŨ PHÁP

I. BỒ-TÁT NIỆM PHẬT TAM-MUỘI

1- Niệm sanh thân Phật.- Nếu hành giả muốn cầu Phật đạo, nhập thiền trước hệ tâm chuyên niệm thân sống của chư Phật khắp mười phương ba đời, chớ niệm đất, nước, gió, lửa, núi, sông, cây, cỏ… những loại hữu hình trong trời đất và các pháp khác, chỉ niệm thân sống của chư Phật ở tại hư không. Ví như biển cả nước trong xuất hiện bóng núi Tu Di Kim Sơn Vương, như trong đêm tối đốt ngọn lửa lớn, như trong miếu đại thí có tràng thất bảo. Thân Phật như thế, có ba mươi hai tướng tốt, tám mươi vẻ đẹp, thường phóng ra vô lượng ánh sáng thanh tịnh ở trong bầu trời xanh. Thường niệm tướng thân Phật như thế, hành giả liền được chư Phật khắp mười phương ba đời hiện trước tâm nhãn, được chánh định thấy tất cả. Nếu tâm duyên các chỗ khác liền thu nhiếp trở về trụ niệm tại thân Phật. Khi ấy liền được thấy phương Đông ba trăm ngàn muôn ức chư Phật; phương Nam, phương Tây, phương Bắc, tứ duy, thượng hạ cũng như thế. Tùy phương mình niệm được thấy tất cả chư Phật, như người ban đêm ra đứng xem sao, trăm ngàn vô lượng ngôi sao đều được thấy. Bồ-tát được Tam-muội này, trừ những tội dày từ vô lượng kiếp được mỏng, tội mỏng liền tiêu diệt.

2- Niệm Pháp thân Phật.- Được Tam-muội trên rồi, phải niệm vô lượng công đức của Phật : Trí biết tất cả, giải thoát tất cả, thấy khắp tất cả, có tất cả công đức, được đại từ, đại bi, tự tại, từ khi mới thoát khỏi vô minh được Tứ vô úy, Ngũ nhãn, Thập lực, Thập bát bất cộng pháp, hay trừ vô lượng khổ, cứu khỏi cái kiếp sợ già, chết, cho Niết-bàn thường lạc. Phật có những thứ công đức vô lượng như thế, khởi niệm ấy rồi tự phát nguyện rằng :

“Ta khi nào sẽ được thân Phật và công đức cao quý như Phật”.

Lại phát thệ lớn :

“Tất cả phước đời quá khứ, tất cả phước đời hiện tại đem hết cầu Phật đạo, không mong quả nào khác”.

Lại phát thệ :

“Tất cả chúng sanh rất đáng thương xót, thân và công đức chư Phật cao quý như vậy, tại sao chúng sanh lại cầu mong quả khác, mà không cầu làm Phật ? Ví như người mù con nhà phú hộ rơi xuống hầm sâu, đói khát khổ sở, ăn phẩn ăn đất, cha rất thương xót tìm phương tiện cứu giúp, trao xuống hầm những thức ăn ngon”.

Lại phát thệ :

“Hai thứ thân của Phật công đức cam lồ như vậy, mà chúng sanh rơi trong hầm sâu sanh tử, ăn toàn đồ bất tịnh, dùng tâm đại bi ta sẽ cứu giúp tất cả chúng sanh cho được Phật đạo, qua bờ sanh tử, lấy các thứ công đức pháp vị của Phật cho ăn thảy đều no đủ. Tất cả Phật pháp nguyện chúng sanh thảy đều đạt được. Nghe, tụng, gìn giữ, thưa hỏi, suy xét, thực hành, đắc quả là thềm thang vào đạo. Lập thệ trọng đại, mặc giáp Tam nguyện, ngoài phá chúng ma, trong giết giặc kiết sử, thẳng tiến không lùi”.

Tam thệ nguyện như thế so với vô lượng thệ nguyện cùng đồng một phát điểm, vì độ chúng sanh được thành Phật đạo. Niệm như thế, thệ nguyện như thế là Bồ-tát niệm Phật Tam-muội.

II. BỒ-TÁT QUÁN BẤT TỊNH TAM-MUỘI

Hành giả Bồ-tát đối trong tam độc nếu thấy tham dâm nhiều nên trước tự quán thân ba mươi sáu vật : Xương, thịt, da, gân, mạch, máu, gan, phổi, bao tử, ruột v.v… và quán Cửu tưởng, các thứ bất tịnh. Chuyên tâm quán bên trong, không cho nghĩ các việc ngoài, có nghĩ các việc ngoài liền thu nhiếp trở về. Như người cầm đuốc vào kho chứa ngũ cốc, mỗi mỗi phân biệt rành rõ nào đậu, mè, lúa, bắp đều biết rõ ràng.

Quán thân có sáu phần, cứng thuộc về đất, ướt thuộc về nước, nóng thuộc về lửa, động thuộc về gió, lỗ trống thuộc về không, hiểu biết thuộc về thức. Như người mổ bò chia sáu phần : đầu, mình và tứ chi, mỗi phần tự khác. Thân có chín lỗ thường chảy bất tịnh, túi da đựng đầy phẩn uế. Thường quán như thế không cho nghĩ gì khác, có nghĩ khác liền thu nhiếp trở về. Nếu được nhất tâm, ý sanh nhàm chán mong rời khỏi thân này, muốn nó mau diệt để vào Niết-bàn. Khi ấy, phải phát đại từ, đại bi, dùng đại công đức cứu vớt chúng sanh làm sống dậy ba thệ nguyện trước. Bởi các chúng sanh không biết thân này là bất tịnh gây các tội cấu, ta phải vớt họ lên bờ cam lồ. Chúng sanh ở Dục giới mê đắm bất tịnh, như chó ăn phẩn, ta phải độ họ đến đạo thanh tịnh.

Lại ta phải học và cầu thật tướng của các pháp, không phải hữu thường, không phải vô thường, không phải tịnh, không phải bất tịnh, tại sao ta lại chấp cái bất tịnh này? Trí quán bất tịnh này là từ nhân duyên sanh, như ngã và pháp, phải cầu tướng chân thật của nó, tại sao nhàm chán trong thân bất tịnh mà chấp lấy Niết-bàn ? Phải như voi lớn qua suối, chân giẵm tận đáy nguồn, được thật tướng của các pháp diệt sự nhập Niết-bàn, đâu phải như khỉ, thỏ v.v… kinh sợ dòng suối chỉ mong một mình lội qua. Ta nay phải học pháp Bồ-tát thực hành pháp quán bất tịnh để rộng hóa độ chúng sanh khiến lìa khỏi hoạn dâm dục, không bị quán bất tịnh làm chìm đắm.

Đã quán bất tịnh thì nhàm chán sanh tử phải quán tịnh môn để bổ cứu lại. Quán tịnh là buộc tâm ba chỗ : sống mũi, giữa chặng mày và trên trán. Tưởng chính ngay nơi đó xẻ một tấc da, dẹp sạch máu thịt, buộc tâm tưởng xương trắng không nghĩ gì khác, có nghĩ khác liền thu nhiếp trở về. Buộc tâm một trong ba chỗ hằng cùng vọng niệm tranh đấu, như hai người đánh nhau. Hành giả nếu thắng được vọng tâm không bằng bắt nó trụ một chỗ, trụ một chỗ gọi là nhất tâm. Hoặc nhàm chán, liền phát tâm đại bi thương xót chúng sanh, do quán xương rỗng này xa lìa Niết-bàn vào trong ba đường ác. Ta phải nỗ lực chuyên cần làm các thứ công đức, giáo hóa chúng sanh khiến thấu rõ tướng thân rỗng không, chỉ một lớp da mỏng che đậy bộ xương, toàn là một khối bất tịnh, tạm gọi là chúng sanh. Thứ tự phân biệt các pháp tướng, có một ít tướng tịnh tâm sanh ái trước, tướng bất tịnh nhiều tâm sanh nhàm chán, có tướng vượt ra nên sanh thật pháp. Trong tướng chân thật của các pháp không có tướng tịnh, bất tịnh, bít lấp, vượt ra. Quán các pháp bình đẳng không thể phá hoại, không thể biến động, đó gọi là thật tướng của các pháp.

III. BỒ-TÁT QUÁN TỪ TAM-MUỘI

Người thực hành đạo Bồ-tát, nếu thấy nóng giận nhiều nên hành tâm Từ. Hành giả nghĩ tưởng chúng sanh ở phương Đông tâm Từ thanh tịnh thênh thang vô lượng, không có thù, không có giận, thấy các chúng sanh ấy thảy đều ở trước mắt. Phương Nam, Tây, Bắc, tứ duy, thượng hạ cũng như vậy. Kềm tâm hành Từ không cho nghĩ gì khác, nếu có nghĩ khác liền thu nhiếp trở về, giữ tâm mục quán tất cả chúng sanh đều thấy rõ ràng ở trước. Nếu được nhất tâm phải phát nguyện rằng : “Ta lấy pháp Niết-bàn chân thật thanh tịnh độ thoát chúng sanh khiến được vui chân thật”.

Hành Từ Tam-muội tâm được như thế là đạo Bồ-tát. Trụ Từ Tam-muội quán thật tướng các pháp thanh tịnh, không hoại, không động, nguyện cho chúng sanh đều được pháp lợi này. Lấy Từ Tam-muội này nghĩ tưởng tất cả chúng sanh ở phương Đông khiến được vui như Phật. Khắp mười phương đều như thế, tâm không chuyển loạn, ấy gọi là môn Từ Tam-muội của Bồ-tát.

- Tại sao không một thời chung niệm cả mười phương chúng sanh ?

- Trước niệm một phương dễ được nhất tâm, nhiên hậu thứ lớp niệm khắp các phương.

- Người có kẻ thù hằn muốn hại nhau, thế nào hành Từ muốn cho người thù vui được ?

- Từ là tâm pháp, xuất sanh nơi tâm, trước nên nghĩ đến người thân, kế người không thân không sơ, sau chuyển lên kẻ thù, như ngọn lửa mạnh thì đốt khô các thứ ướt.

- Khi chúng sanh gặp các thứ nạn khổ hoặc ở trong loài người, hoặc trong địa ngục, Bồ-tát tuy có lòng từ mà chúng sanh kia làm sao được vui ?

- Trước bắt nguồn nơi người vui, nhận tướng vui ấy khiến người khổ này được vui như người kia. Ví như quân tướng bại trận sợ khiếp đảm, xem quân địch thắng trận là dõng sĩ.

- Hành Từ Tam-muội có thiện lợi gì ?

- Hành giả tự nghĩ : Người xuất gia lìa tục phải thực hành tâm Từ. Lại suy nghĩ : Ta ăn của tín thí phải làm gì cho có ích lợi, như Phật dạy : “Trong chốc lát hành Từ, ấy là tuân theo lời Phật dạy là người vào đạo không uổng của tín thí”. Thân mặc chiếc áo hoại sắc, tâm không nên nhiễm thế tục, sức Từ Tam-muội khiến người không nhiễm. Ta tâm hành Từ, ở trong đời phi pháp ta là người có pháp, trong chúng phi pháp ta là người có pháp. Do sức định của Từ khiến người hành đúng pháp, đúng pháp thì không khổ não. Bồ-tát hành đạo là tiến đến cửa cam-lồ, các thứ nhiệt não do sức Từ làm mát mẻ vui vẻ. Như Phật nói : “Người khi nóng bức quá lắm vào hồ nước trong mát thì vui”. Mặc chiếc giáp đại từ ngăn các mũi tên phiền não. Từ là thuốc pháp làm tiêu các thứ độc thù hận, phiền não đốt tâm. Từ hay trừ diệt, Từ là cái thang lên đài giải thoát, Từ là pháp thuyền đưa người qua biển sanh tử. Cầu của báu thiện pháp, Từ là món báu tối thượng. Người tìm Niết-bàn, Từ là lương thực đi đường, Từ là cặp chân mạnh tiến đến Niết-bàn. Từ là mãnh tướng vượt khỏi ba đường ác. Người hay thực hành Từ tiêu diệt các thứ ác, chư thiên, thiện thần thường ủng hộ.

- Nếu khi hành giả được Từ Tam-muội làm thế nào sẽ không mất mà lại tăng trưởng ?

- Học giới thanh tịnh, tin vui học các thứ thiền định, nhất tâm, trí tuệ, ưa ở chỗ vắng vẻ, thường không buông lung ít muốn, biết đủ, việc làm đúng lời Phật dạy, tiết chế thân ít ăn, bớt ngủ, đầu hôm và khuya tư duy không bê trễ, giảm sự nói năng, lặng lẽ giữ an tịnh, đi đứng nằm ngồi biết thời chừng mực, không quá sức đến phải nhọc nhằn khổ sở, điều hòa sự nóng, lạnh không để não loạn, đó là tăng ích cho Từ.

Lấy cái vui Phật đạo, cái vui Niết-bàn cho tất cả người, ấy gọi là đại từ. Hành giả suy nghĩ : Hiện tại, vị lai những vị đại nhân hành Từ làm lợi ích tất cả, ta cũng là một chúng sanh được cứu giúp, các Ngài là vị thần lành ủng hộ ta, ta phải hành từ để đền lại ơn ấy. Lại nghĩ rằng : Các vị đại đức tâm thương tưởng tất cả lấy đó làm vui, ta cũng phải như vậy, niệm tất cả chúng sanh nguyện họ được cái vui như Phật, cái vui Niết-bàn, ấy là đền ơn các Ngài. Sức Từ hay khiến tất cả tâm được khoái lạc, thân lìa nhiệt não được cái vui thanh lương, gìn giữ thực hành phước Từ nghĩ tưởng làm an ổn tất cả để đền ơn các Ngài.

Từ có những thứ thiện lợi : Từ đoạn sự nóng giận. Từ mở cửa tiếng tốt. Từ là thí chủ. Từ là ruộng tốt. Từ là nhân sanh Phạm Thiên. Từ ưa ở chỗ ly dục. Từ trừ hết gốc thù nghịch và tranh đấu. Từ được chư Phật khen ngợi. Từ thì người trí yêu mến. Từ hay giữ giới thanh tịnh. Từ sanh trí tuệ, sáng suốt. Từ hay nghe pháp lợi. Từ là công đức đề- hồ. Từ quyết định người tốt. Từ là sức mạnh của người xuất gia. Từ tiêu diệt các thức ác. Kẻ ác mắng chửi, dùng Từ đáp lại hay điều phục được. Từ là chỗ nhóm họp của các thứ khoái lạc. Từ là pháp sanh tinh tấn. Từ là mầm, gốc của sự giàu sang. Từ là tạng phủ của trí tuệ và biện tài. Từ là kho tàng thành tín. Từ là cửa của các thiện. Từ là pháp đến danh dự. Từ là cội gốc được kính yêu. Từ là đạo chân chánh của Phật. Nếu người gây sự ác trở lại tự chịu tai họa, có năm thứ lời nói ác : 1- Nói phi thời. 2- Nói không thật. 3- Nói không lợi. 4- Nói không từ. 5- Nói không nhu hòa. Không thể khuynh động được Từ. Tất cả độc hại cũng không xâm phạm được Từ, ví như một đóm lửa không thể đốt biển cả. Như trong Kinh Tỳ-la, Phẩm Ưu Điền Vương A-bà-na nói :

“Có hai vị phu nhân, một tên Vô Tỷ, một tên Xá-mê-bà-đế. Vô Tỷ phỉ báng Xá-mê-bà-đế, Xá-mê-bà-đế có năm trăm người hộ vệ, vua lấy năm trăm mũi tên muốn bắn chết hết. Xá-mê-bà-đế bảo những người hộ vệ : “Lại đứng sau ta” ! Khi ấy Xá-mê-bà-đế nhập Từ Tam-muội, vua giương cung bắn bà. Mũi tên thứ nhất rớt dưới chân bà, mũi tên thứ hai trở lại rơi dưới chân vua. Vua kinh hãi, lại muốn phóng tên. Xá-mê-bà-đế bảo vua : “Dừng ! Dừng lại ! Vì nghĩa vợ chồng nên phải nói cho nhau, nếu phóng mũi tên này sẽ ghim thẳng vào tim ông”. Vua khi ấy kinh khủng, buông cung, bỏ tên hỏi : “Ngươi có pháp thuật gì ?”. Đáp : “Không có pháp thuật gì lạ, tôi là đệ tử Phật nhập Từ Tam-muội được như thế”.

Từ Tam-muội lược nói có ba duyên : Sanh duyên, pháp duyên và vô duyên. Những vị chưa đắc đạo là sanh duyên. A-la-hán, Bích Chi Phật là pháp duyên. Chư Phật Thế Tôn là vô duyên. Đó là đã lược nói môn Từ Tam-muội.

IV. BỒ-TÁT QUÁN NHÂN DUYÊN TAM-MUỘI

Người thực hành đạo Bồ-tát, đối trong ba độc, nếu thấy ngu si nhiều, phải quán mười hai nhân duyên phá hai thứ si.

- Trong phá si tự thân, ngoài phá si của chúng sanh. Suy nghĩ rằng : “Ta và chúng sanh đồng ở trong cảnh ách nạn, thường chịu sanh lão bệnh tử, thường tiêu diệt và thường vượt ra. Chúng sanh không biết lối ra thì làm sao được thoát, thật đáng thương xót !”. Nhất tâm suy nghĩ sanh lão bệnh tử là do nhân duyên sanh. Lại phải suy nghĩ do nhân nào duyên sanh ? Nhất tâm suy nghĩ nhân Sanh duyên Hữu, nhân Hữu duyên Thủ, nhân Thủ duyên Ái, nhân Ái duyên Thọ, nhân Thọ duyên Xúc, nhân Xúc duyên Lục nhập, nhân Lục nhập duyên Danh sắc, nhân Danh sắc duyên Thức, nhân Thức duyên Hành, nhân Hành duyên Vô minh. Lại suy nghĩ : Phải dùng nhân duyên nào diệt Sanh, Lão, Tử ? Nhất tâm suy nghĩ vì Sanh diệt nên Lão tử diệt, Hữu diệt nên Sanh diệt, Thủ diệt nên Hữu diệt, Ái diệt nên Thủ diệt, Thọ diệt nên Ái diệt, Xúc diệt nên Thọ diệt, Lục nhập diệt nên Xúc diệt, Danh sắc diệt nên Lục nhập diệt, Thức diệt nên Danh sắc diệt, Hành diệt nên Thức diệt, Vô minh diệt nên Hành diệt.

- Trong Mười hai phần này, thế nào là Vô minh ?

- Không biết trước, không biết sau, không biết cả trước sau; không biết trong , không biết ngoài, không biết cả trong ngoài; không biết Phật, không biết Pháp, không biết Tăng; không biết Khổ, không biết Tập, không biết Diệt, không biết Đạo; không biết nghiệp, không biết quả, không biết cả nghiệp quả; không biết nhân, không biết duyên, không biết cả nhân duyên; không biết tội, không biết phước, không biết cả tội phước; không biết thiện, không biết ác, không biết cả thiện ác; không biết việc có tội, không biết việc không tội; không biết việc nên gần, không biết việc nên xa; không biết pháp hữu lậu, không biết pháp vô lậu; không biết pháp thế gian, không biết pháp xuất thế gian; không biết pháp quá khứ, không biết pháp vị lai, không biết pháp hiện tại; không biết pháp hắc, không biết pháp bạch; không biết phân biệt pháp nhân duyên, không biết pháp lục xúc, không biết pháp thật chứng. Các thứ như thế, không biết, không tuệ, không thấy, mờ mịt tối tăm, ấy gọi là Vô minh.

- Vô minh duyên Hành, thế nào là Hành ?

- Hành có ba thứ : Thân hành, khẩu hành, ý hành. Hơi thở vào, ra là pháp thân hành. Vì pháp ấy thuộc về thân, nên gọi thân hành. Có giác, có quán là khẩu hành. Vì khởi giác, quán rồi sau mới nói năng, nếu không giác, quán thì không có nói năng, ấy gọi là khẩu hành. Thọ nhận là ý pháp, vì hệ buộc ý nên gọi là ý hành. Tam giới đều thuộc về hành. Lại có thiện hành, bất thiện hành, bất động hành. Thế nào là thiện hành ? Tất cả thiện hành ở Dục giới và ba địa ở Sắc giới là thiện hành. Thế nào là bất thiện hành ? Các pháp bất thiện gọi là bất thiện hành. Thế nào là bất động hành ? Thiện hành hữu lậu đế Tứ thiền và cái hành thiện hữu lậu Vô sắc định.

- Nhân Hành duyên Thức, thế nào là Thức ?

- Có sáu thức, Nhãn thức cho đến Ý thức.

- Nhân thức duyên Danh sắc, thế nào là Danh sắc ?

- Bốn phần không có hình sắc : Thọ, tưởng, hành, thức gọi là Danh. Tất cả tứ đại và hình tướng do tứ đại hợp thành là Sắc. Thế nào là tứ đại ? Đất, nước, lửa, gió. Thế nào là đất v.v… ? Tướng cứng chắc nặng nề là đất. Tướng ẩm ướt là nước. Tướng ấm nóng là lửa. Tướng nhẹ động là gió. Các hình tướng thấy được, có đối hoặc không đối là hình tướng do tứ đại hợp thành. Danh và Sắc hòa hợp nên gọi là Danh sắc.

- Nhân Danh sắc duyên Lục nhập, thế nào là Lục nhập ?

- Bên trong có sáu nhập, Nhãn nhập cho đến Ý nhập, gọi là Lục nhập.

- Nhân Lục nhập duyên Xúc, thế nào là Xúc ?

- Xúc có sáu thứ, Nhãn xúc cho đến Ý xúc. Con mắt duyên sắc sanh Nhãn thức, ba pháp hòa hợp gọi là Nhãn xúc. Cho đến Ý xúc cũng như thế.

- Nhân Xúc duyên Thọ, thế nào là Thọ ?

- Thọ có ba thứ, lạc thọ, khổ thọ và không khổ không lạc thọ. Những cái nhận chịu do yêu thích sai khiến là lạc thọ, do giận tức sai khiến là khổ thọ, do si mê sai khiến là không khổ không lạc thọ. Lại nữa, lạc thọ sanh khổ, vì lạc trụ và lạc diệt; khổ thọ sanh lạc, vì khổ trụ và khổ diệt; không khổ không lạc thọ, vì không biết khổ không biết lạc.

- Nhân Thọ duyên Ái, thế nào là Ái ?

- Mắt tiếp xúc sắc sanh ái, cho đến ý tiếp xúc pháp sanh ái.

- Nhân Ái duyên Thủ, thế nào là Thủ ?

- Thủ có bốn thứ, dục thủ, kiến thủ, giới thủ, ngã ngữ thủ.

- Nhân Thủ duyên Hữu, thế nào là Hữu ?

- Hữu có ba thứ, Dục hữu, Sắc hữu, Vô sắc hữu.

Dưới từ đại địa ngục A-tỳ lên đến cõi trời Hóa Tự Tại là Dục hữu. Chúng sanh ở đây hay sanh nghiệp. Dưới từ cõi trời Phạm Thế lên đến cõi trời A-ca-ni-tra là Sắc hữu. Từ hư không cho đến Phi hữu tưởng phi vô tưởng xứ là Vô sắc hữu.

- Nhân Hữu duyên Sanh, thế nào là Sanh ?

- Các loài chúng sanh mỗi chỗ sanh ra có thọ ấm, được gìn giữ, thụ nhân và mạng sống, gọi là Sanh.

- Nhân Sanh duyên Lão tử, thế nào là Lão tử ?

- Da nhăn, tóc bạc, răng lay, các bộ phận kém yếu hư hỏng, hơi thở hay ngăn nghẹn, thân khòm đi phải chống gậy, thân ngũ ấm khô gầy, ấy gọi là Lão. Tất cả chúng sanh nơi nào cũng đều đến chỗ tiêu diệt, dứt mạng sống gọi là Tử. Trước già sau chết nên nói Lão tử.

Tất cả thế gian đều nương Mười hai nhân duyên này xuất hiện, không phải trời, người, các thứ tà duyên sanh ra. Bồ-tát quán Mười hai nhân duyên kềm tâm không động, không nghĩ gì khác, nếu có nghĩ khác liền thu nhiếp trở về. Quán Mười hai nhân duyên sanh trong ba đời, quá khứ, hiện tại và vị lai. Bồ-tát nếu được tâm trụ, phải quán Mười hai nhân duyên là không, không có chủ. Do si mê nên không biết ta tác hành, không biết ta từ si mê có, chỉ duyên Vô minh Hành sanh. Như cỏ cây đều từ hạt giống cái mầm mà ra, hạt giống không biết ta có mầm, mầm không biết ta từ hạt giống ra. Cho đến Lão tử cũng như thế. Trong Mười hai nhân duyên mỗi mỗi quán biết không chủ, chỉ do kiến chấp điên đảo mà có tôi ta.

Nếu không có tôi ta thì không chủ không tạo sáu trần làm duyên sanh ra sáu thức, do ba việc hòa hợp nên sanh xúc chạm, nghĩ biết các nghiệp phát sanh, bởi thế xưa nay nói từ đây mà có sống chết. Ví như hòn châu Nhật Ái, mặt trời, bổi hòa hợp liền có lửa xuất hiện, ngũ ấm cũng như thế. Nhân ngũ ấm đời này, sanh ngũ ấm đời sau, không phải ngũ ấm này tiếp tục đến đời sau, cũng không phải lìa ngũ ấm này có ngũ ấm đời sau. Ngũ ấm do nhân duyên xuất hiện, như hạt giống sanh mầm, hạt giống không phải mầm, cũng không phải do các mầm khác sanh mầm này, không phải khác, không phải một. Thân đời sau cũng như vậy. Ví như cây khi chưa có thân, cành lá, hoa, quả, thời tiết nhân duyên đến hoa, lá trổ đầy đủ, quả báo của hành động thiện, ác cũng như thế. Hạt giống hư hoại nên không phải thường, không phải một ; thân, cành, lá v.v… sanh trưởng nên không phải đoạn, không phải khác. Sự chết sống liên tục cũng như thế.

Hành giả biết các pháp vô thường, khổ, không, vô ngã, tự sanh, tự diệt, biết nhân ái v.v… mà có, biết nhân diệt thì hết, biết hết ấy là đạo. Dùng bốn món trí biết Mười hai nhân duyên là chánh kiến đạo. Chúng sanh bị trói buộc trong cuồng loạn, như người có hạt châu vô giá mà không nhận biết giá trị chân thật của nó, bị người khác lừa bịp. Khi ấy, Bồ-tát phát tâm đại bi : Ta sẽ thành Phật lấy giáo pháp chân chánh hóa độ chúng sanh khiến thấy được chánh đạo. Như trong Ma-ha-diễn Bát-nhã ba-la-mật nói : “Các pháp không sanh, không diệt, không có thật, nhất tướng vô tướng, ấy gọi là chánh kiến”.

Tại sao ở đây không nói quán vô thường v.v… gọi là chánh kiến ? Nếu trong Ma-ha-diễn nói “Các pháp không, vô tướng” thì tại sao cho vô thường, khổ, không v.v… là không thật ? Nếu nói “Không sanh, không diệt, không thật có” là thật tướng thì không nên nói vô tướng ?

Ông nói trước sau không hợp nhau. Phật nói bốn món điên đảo cũng có đạo lý. Tất cả pháp hữu vi là vô thường. Vì sao ? Vì nhân duyên sanh. Nhân vô thường, duyên vô thường sanh quả thì làm sao thường được ? Trước không nay có, đã có trở lại không .

Tất cả chúng sanh đều thấy vô thường, nơi thân thì già, bệnh, chết, ngoài cảnh thì vạn vật úa tàn rơi rụng, tại sao nói vô thường không phải là chân thật ?

- Tôi không nói hữu thường là thật, vô thường không thật, chỉ nói hữu thường vô thường đều không thật. Vì sao ? Như Phật nói trong Không, hữu thường vô thường hai việc không thể có. Nếu chấp hai việc này thì đồng điên đảo. Lời nói của ông cùng pháp không hợp. Vì sao ? Đã nói không thể có, tại sao lại nói hai việc đều điên đảo ?

- Tất cả pháp là không, không thật có là thật không điên đảo. Nếu tôi phá cái chấp hữu thường thì phải nắm pháp vô thường, khi ngã, pháp đều phá chỉ còn không thật ngã. Vì phá cái chấp hữu thường nên phải quán vô thường. Vì sao ? Vì sức vô thường hay phá hữu thường như thứ độc này hay phá các thứ độc khác. Như thuốc trị bệnh, bệnh lành thuốc cũng phải bỏ. Phải biết thuốc hay trị lành bệnh, nếu bệnh lành không bỏ thuốc, thuốc sẽ trở làm bệnh. Pháp quán vô thường trừ chấp hữu thường cũng như thế. Nếu còn chấp pháp vô thường cũng phải phá, vì nó không thật.

- Tôi không chấp pháp vô thường thì tại sao lại phá ? Phật nói : “Trong Tứ chân đế, khổ là thật khổ, không ai có thể làm cho nó vui được. Nhân khổ là thật nhân, không ai có thể đổi nhân nào khác được. Diệt khổ là thật diệt, không ai có thể khiến không diệt được. Đạo diệt là thật đạo, không ai có thể làm cho nó phi đạo được. Giả sử mặt trời đổi thành lạnh, mặt trăng thành nóng, gió khiến không động, Tứ chân đế trọn không thể đổi dời được”.

Ông đối trong Ma-ha-diễn không thấu rõ chỉ chấp ngôn thinh. Trong Ma-ha-diễn nói thật tướng của các pháp, thật tướng thì không thể phá, không có tạo tác, nếu có thể phá, có thể tạo tác, thì đó không phải là Ma-ha-diễn (Đại thừa) rồi. Như mặt trăng trong những ngày đầu tháng rất mờ, có người sáng mắt trông thấy, lấy tay chỉ cho người không thấy, người kia chỉ nhìn ngón tay mà không thấy mặt trăng. Người sáng mắt trách : “Anh ngu ! Tại sao chỉ nhìn ngón tay tôi. Ngón tay là để chỉ mặt trăng, ngón tay không phải là mặt trăng”. Ông cũng như thế, nói năng không phải là tướng chân thật, chỉ mượn lời nói phô diễn thật lý, ông lại chấp lời nói là thật tướng.

Hành giả chánh kiến như thế phải quán Mười hai nhân duyên hòa hợp làm hai phần, nhân và quả. Khi quả, Mười hai nhân duyên là Khổ đế. Khi nhân, Mười hai nhân duyên là Tập đế. Nhân diệt là Diệt đế. Thấy nhân quả diệt là Đạo đế. Bốn thứ quán quả : Vô thường, khổ, không, vô ngã. Bốn thứ quán nhân : Tập, nhân, duyên, sanh.

- Quả có bốn thứ tại sao chỉ gọi khổ là Khổ đế, còn ba thứ kia không được tên đế ?

- Nếu đã nghi thì dù nói vô thường đế, khổ đế, vô ngã đế v.v… cũng vẫn nghi, đó chẳng qua là một lối nạn vấn thôi. Lại nữa, nếu nói vô thường đế không lỗi, không, vô ngã đế cũng không lỗi; nếu nói vô thường, khổ, không, vô ngã đế, lời nói nặng nề nên chỉ nói một trong bốn thứ.

- Khổ có tướng gì đặc biệt nên trong bốn thứ chỉ riêng gọi nó ?

- Khổ là cái mà tất cả chúng sanh đều chán ngán, đều kinh sợ, vô thường không như thế. Hoặc có người bị khổ ép ngặt suy nghĩ muốn được vô thường, chớ không có ai muốn được khổ.

- Có người dám cầm dao tự sát, hoặc dùng mũi nhọn đâm vào thân, hoặc uống thuốc độc, hoặc vào chỗ binh đao, các thứ như thế đâu không phải họ tìm khổ ?

- Không phải họ muốn được khổ, mà chính vì muốn được vui bởi quá sợ khổ, họ mới tìm đến cái chết. Khổ là hoạn họa đệ nhất, vui là cái lợi đệ nhất. Do lìa cái thật khổ thì được khoái lạc. Bởi thế, Phật đứng về mặt quả nên riêng nói là khổ đế, không phải vô thường, không, vô ngã đế.

Đối trong tứ đế có trí tuệ chân thật, hiểu biết rành rõ không nghi ngờ, ấy gọi là Chánh kiến. Suy xét việc ấy mỗi mỗi đều được tăng ích, gọi là Chánh giác. Trừ tà mạng, nhiếp thu bốn món tà ngữ, lìa bốn món tà ngữ thực hành bốn món Chánh ngữ. Trừ tà mạng, nhiếp thu ba nghiệp nơi thân. Trừ ba món tà nghiệp nơi thân, gọi là Chánh nghiệp. Lìa các thứ tà mạng, gọi là Chánh mạng. Khi quán như thế tinh tấn tu hành, gọi là Chánh phương tiện. Nghĩ nhớ việc ấy không tán loạn là Chánh niệm. Suy xét việc ấy tâm không xao động, gọi là Chánh định. Chánh kiến như vua có bảy việc theo bên mình, gọi là Đạo đế.

Đối Tứ đế, nhất tâm tin thật không khuynh động là Tín căn; nhất tâm chuyên cần cầu đạo là Tinh tấn căn; nhất tâm nghĩ nhớ không quên mất là Niệm căn; tâm trụ một chỗ không dong ruổi lăng xăng là Định căn; suy xét phân biệt giác ngộ lý vô thường v.v… là Tuệ căn. Căn này tăng trưởng có sức mạnh gọi là Ngũ lực.

- Trong Bát chánh đạo đã nói Tuệ, Niệm, Định v.v… tại sao trong Ngũ căn còn lặp lại ?

- Tùy khi vào tu tập, lúc đầu được lợi nhỏ, gọi là Căn; năm việc này tăng trưởng có sức mạnh gọi là Lực; mới vào vô lậu thấy Đế, Trung đạo, công đức gọi là Bát chánh đạo; khi vào tư duy gọi là Thất giác ý; khi mới vào đạo quán niệm Thân, Thọ, Tâm, Pháp, thường nhất tâm nghĩ nhớ gọi là Tứ niệm chỉ; niệm như thế được pháp vị thiện bốn món chuyên cần gọi là Tứ chánh cần; sự mong muốn tinh tấn như thế là môn ban đầu của định, tuệ, chuyên cần cầu được tự tại như ý gọi là Tứ thần túc. Tuy gọi Tứ niệm chỉ, Tứ chánh cần, Tứ thần túc, Ngũ căn v.v… đều nhiếp nhau, tùy khi thực hành trước, sau, ít, nhiều theo mỗi hạnh, địa mà đặt tên. Ví như Tứ đại, mỗi mỗi đều có tứ đại, chỉ cái nào nhiều thì đặt tên cái ấy. Nếu chỗ địa chủng nhiều, thủy, hỏa, phong ít, gọi là địa đại. Thủy, hỏa, phong cũng như thế. Cũng như vậy, Ba mươi bảy phẩm trợ đạo mỗi mỗi đều có các phẩm khác. Như trong Tứ niệm chỉ có Tứ chánh cần, Tứ thần túc, Ngũ căn, Ngũ lực, Thất giác chi, Bát chánh đạo … Như thế, quán Mười hai nhân duyên, Tứ đế; hành Tứ niệm chỉ, Tứ chánh cần, Tứ thần túc, Ngũ căn, Ngũ lực, Thất giác chi, Bát chánh đạo tâm được an lạc.

Lấy pháp này độ chúng sanh giải thoát, nhất tâm thệ nguyện tinh tấn cầu Phật đạo. Khi ấy, trong tâm suy nghĩ quán niệm : Ta quán biết rõ ràng đạo này, không nên nhận chứng quả, bởi sức của hai việc chưa vào Niết-bàn. Sức đại bi không bỏ chúng sanh. Sức biết rõ thật tướng của các pháp. Các tâm vương , tâm sở đều từ nhân duyên sanh, tại sao ta nay tùy cái không thật này ? Phải tự suy xét phải vào thâm quán Mười hai nhân duyên, biết nhân duyên là pháp gì ?

Suy nghĩ bốn thứ duyên : Nhân duyên, Thứ đệ duyên, Duyên duyên, Tăng thượng duyên. Năm nhân là nhân duyên. Trừ những vị tối hậu tâm A-la-hán ở quá khứ, hiện tại, ngoài ra tâm vương, tâm sở quá khứ, hiện tại đều thuộc Thứ đệ duyên. Duyên duyên và Tăng thượng duyên là duyên tất cả pháp.

Tự suy nghĩ : Nếu pháp có trước nhân duyên thì không nên nói pháp ấy do nhân duyên sanh. Nếu pháp không có nhân duyên cũng không nên nói trong nhân duyên sanh. Sanh phải có bạn, nếu không bạn, cũng không nên nói nhân duyên sanh. Như vậy làm sao có nhân duyên ? Nếu pháp chưa sanh, nếu quá khứ tâm vương, tâm sở mất thì làm sao tạo thành Thứ đệ duyên ? Nếu trong Phật pháp, diệu pháp và Niết-bàn không duyên thì làm gì có Duyên duyên ? Nếu các pháp thật không tánh thì không thể có pháp. Nếu nói nhân duyên sanh quả, nhân đây có kia cũng không thể được. Nếu trong nhân duyên mỗi cái ở riêng, hoặc hòa hợp một chỗ, quả ấy cũng không thể được. Tại sao nói nhân duyên sanh quả ? Vì trong nhân duyên không có quả. Nếu trong nhân duyên trước không có quả mà sau sanh quả thì đâu không phải phi nhân duyên sanh quả ? Vì cả hai nhân duyên và phi nhân duyên đều không. Quả thuộc nhân duyên bên nhân duyên sanh, nhân duyên ấy không tự tại, vì còn thuộc các nhân duyên khác, quả ấy cũng thuộc các nhân duyên khác. Do đó, quả không từ nhân duyên mà có, cũng không từ phi nhân duyên mà có, thế là phi quả. Quả đã không, cho nên duyên cùng phi duyên cũng không.

- Phật nói Mười hai nhân duyên, vô minh duyên các hành, tại sao ông nói không nhân quả ?

- Trước đã nói đủ không nên nạn lại. Nếu nạn lại sẽ đáp. Phật nói con mắt nhân nơi sắc duyên với si sanh nghĩ nhớ tà. Si tức là vô minh. Trong ấy vô minh nương tại chỗ nào ? Nương con mắt chăng ? Nương sắc chăng ? Nương thức chăng ? Không thể nương con mắt, nếu nương con mắt lý ưng thường si mê không cần đợi sắc đến. Nếu nương sắc thì không cần mắt thấy, đã ở tại sắc thì si mê thuộc bên ngoài đâu can dự đến ta. Nếu nương nơi thức, thức không hình thể, không đối đãi, không xúc chạm, không phần, không chỗ, vô minh cũng như vậy thì làm sao thành nương ? Thế nên vô minh không phải trong, không phải ngoài, không phải giữa trong và ngoài, không phải đời trước đến, không phải đời sau lại, không phải Đông, Tây, Nam, Bắc, tứ duy, thượng hạ đến, không có thật pháp, tánh vô minh là vậy. Rõ được tánh vô minh thì trở thành minh. Mỗi mỗi tìm xét cái si mê không thể có thì làm gì có vô minh duyên hành. Như hư không bản tánh thanh tịnh không sanh, không diệt, không có, không mất. Vô minh cũng như vậy, không sanh, không diệt, không có, không mất, bản tánh thanh tịnh. Cho đến Sanh duyên Lão tử cũng như vậy.

Bồ-tát quán Mười hai nhân duyên như thế, biết chúng sanh hư dối bị ràng buộc tại khổ hoạn nên dễ độ thoát, nếu các pháp có tướng chân thật thì không thể độ được. Suy nghĩ như thế thì phá được ngu si.

V. BỒ-TÁT QUÁN A-NA-BAN-NA

Nếu Bồ-tát tự thấy tâm nhiều lo nghĩ nên thường niệm pháp A-na-ban-na. Khi hơi thở vào, ra đếm một, cứ thế đến mười, mỗi mỗi không cho tâm dong ruổi tán loạn. Bồ-tát từ pháp môn này được nhất tâm trừ ngũ cái. Bồ-tát thấy đạo nên thực hành ba thứ nhẫn : Sanh nhẫn, Nhu thuận pháp nhẫn, Vô sanh pháp nhẫn.

Thế nào là Sanh nhẫn ? - Tất cả chúng sanh hoặc chửi, hoặc đánh, hoặc giết, mọi việc ác mà tâm không động chuyển, không giận, không ghét. Chẳng những nhẫn chịu sự đau khổ đó, mà lại khởi lòng thương xót các chúng sanh này, cầu việc tốt, mong cho họ được tất cả, tâm không bỏ họ. Khi ấy dần dần được hiểu rõ thật tướng của các pháp, như hơi xông thấm. Ví như mẹ hiền thương con đỏ, cho bú xú nuôi nấng, mọi sự nhơ nhớp không nhờm gớm, càng thêm thương xót muốn cho con được vui vẻ. Hành giả cũng như vậy, tất cả chúng sanh làm mọi việc ác, làm tịnh, làm bất tịnh, tâm cũng không chán ghét, không thối, không chuyển. Lại nữa, chúng sanh khắp mười phương một mình ta phải độ hết khiến cả thảy đều được Phật đạo. Tâm nhẫn không thối, không hối, không bỏ, không lười, không chán, không sợ, không thấy khó. Trong pháp sanh nhẫn này nhất tâm buộc niệm suy nghĩ ba việc trên, không cho tâm nghĩ gì khác, có nghĩ các việc khác liền thu nhiếp trở về, đó gọi là Sanh nhẫn.

Thế nào là Nhu thuận pháp nhẫn ? - Bồ-tát đã được Sanh nhẫn công đức vô lượng, biết công đức phước báo ấy là vô thường. Khi ấy, chán cái phước vô thường, cầu cái phước thường, cũng vì chúng sanh cầu pháp thường trụ. Tất cả pháp có hình sắc, không hình sắc, pháp thấy được, pháp không thấy được, pháp có đối, pháp không đối, pháp hữu lậu, vô lậu, hữu vi, vô vi, thượng, trung, hạ tìm thấu thật tướng của nó.

Thế nào là thật tướng ? - Không phải hữu thường, không phải vô thường, không phải lạc, không phải không lạc, không phải không, không phải chẳng không, không phải hữu ngã, không phải vô ngã.

Vì sao không phải hữu thường ? - Vì nhân duyên sanh vậy. Trước không nay có, đã có trở lại không, thế nên không phải hữu thường.

Vì sao không phải vô thường ? - Vì nghiệp báo không mất, vì nhận trần cảnh bên ngoài, vì nhân duyên tăng trưởng, nên không phải vô thường.

Vì sao không phải lạc ? - Vì trong cái khổ mới sanh tưởng là lạc, vì tất cả tánh là vô thường, vì nương nơi dục sanh, nên không phải lạc.

Vì sao không phải không lạc ? - Vì có thọ lạc, vì dục nhiễm sanh, vì cầu lạc không tiếc thân mạng, nên không phải không lạc.

Vì sao không phải không ? - Vì có quả báo tội phước, vì tất cả chúng sanh đều tin, nên không phải không.

Vì sao không phải chẳng không ? - Vì hòa hợp v.v… sanh, vì phân biệt tìm không thể được, vì sức tâm chuyển, nên không phải chẳng không.

Vì sao không phải hữu ngã ? - Vì không tự tại, vì giới hạn bảy thức không có, vì tướng ngã không thể thành, nên không phải hữu ngã.

Vì sao không phải vô ngã ? - Vì có đời sau, vì được giải thoát, vì mỗi tâm của ta sanh khởi không thể tính chỗ nơi, nên không phải vô ngã.

Như thế, không sanh, không diệt, không phải không sanh, không phải không diệt, không phải có, không phải không, không thọ, không trước, bặt sự nói năng, dứt đường tâm nghĩ, như pháp Niết-bàn là pháp thật tướng. Ở trong pháp này tín tâm thanh tịnh, không ngăn, không ngại, hiểu biết mềm dẻo, lòng tin mềm dẻo, tinh tấn mềm dẻo, ấy gọi là Nhu thuận pháp nhẫn.

Thế nào là Vô sanh pháp nhẫn ? Như trong pháp thật tướng ở trên, người lợi căn trí tuệ, tín tâm, tinh tấn được tăng trưởng, gọi là Vô sanh pháp nhẫn. Ví như trong pháp Thanh văn Noãn pháp, Đảnh pháp trí tuệ, tín tâm, tinh tấn tăng trưởng được Nhẫn pháp. Nhẫn là nhẫn Niết-bàn, nhẫn pháp vô lậu nên gọi là Nhẫn. Mới được mới thấy gọi là Nhẫn. Những vị Thời giải thoát A-la-hán (độn căn A-la-hán) không được Vô sanh trí, tăng tiến rộng làm lợi ích chuyển thành Bất thời giải thoát A-la-hán (lợi căn A-la-hán) được Vô sanh trí. Vô sanh pháp nhẫn cũng như thế, những vị chưa được quả Bồ-tát mà được Vô sanh pháp nhẫn liền được cụ hạnh quả Bồ-tát, ấy gọi là đạo quả Bồ-tát. Khi ấy được Ban Châu Tam-muội, đối trong chúng sanh được đại bi, vào cửa Bát-nhã ba-la-mật. Khi đó, chư Phật thọ ký pháp hiệu, tùy sanh trong cõi Phật, được chư Phật niệm tưởng, tất cả tội nặng được nhẹ, tội nhẹ liền tiêu diệt, dứt ba đường ác, thường sanh cõi người, cõi trời, gọi là bất thối chuyển đến chỗ Bất động; nhục thân rốt sau được nhập trong Pháp thân, hay tạo các thứ biến hóa, độ thoát tất cả chúng sanh, đầy đủ lục độ để cúng dường chư Phật, làm thanh tịnh cõi Phật, đức thành tựu viên mãn, lần lượt được quả Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác. Ấy là Sơ môn trong pháp thiền của Bồ-tát.

]


[mucluc][loidichgia][p1][p2][p3][p4][p5][p6]

[Trang chu] [Kinh sach]