Sunday, January 31, 2016

Phật Thuyết Lục Nạn - HT Thích Huyền Vi


http://phatda.net/p66a22030/phat-thuyet-luc-nan

Thầy giảng bài này hay lắm , Thầy nói mình tụng Kinh là cho thân khẩu ý của mình được thanh tịnh , thọ bát củng vậy , để cho tâm ý được thanh tịnh ...

Saturday, January 30, 2016

Cách nấu bánh tét không cần canh lửa


   Mình mới lên mạng vô tình thấy được có người nói nấu bánh tét bỏ vào nồi slow cooker , cứ ghim điện cả đêm vậy , ngủ thẳng cẳng tới sáng có bánh ăn ngon lành :) , và bánh có thể gói xong mà chưa nấu bỏ vào freezer , tới khi nào muốn ăn thì nấu lên thôi , chắc mình phải thử mới được , mà cái nồi slow cooker có lý lắm nha , mình bỏ sửa đậu nành vào nấu qúa đã luôn , khg cần đứng quậy cho đừng bị khét đáy nồi , cứ bỏ nguyên cái nồi vào sink nấu , vì sợ nó sôi qúa trào ra nhà tùm lum mắc công dọn dẹp , chịu khó canh chừng thì OK , khoảng 1 tiếng là có nồi sửa nóng ngon lành uống .... mà cái nồi slow cooker sao khg thấy có cái nồi nào thật là to nhỉ ? Ai mà gói bánh tét cả trăm đòn thì sao ta ? :)

Spaghetti meat balls



 Meat balls chay ở tiệm whole food có bán , nhưng nó bở rệu à , mình thà ăn với tàu hủ chiên sướng hơn ........

Mỗi lần nấu món này là rất nhanh , meat balls thì mua sẵn trong tiệm Mỹ , sauce củng sẵn luôn , mình hơi lười chế biến thêm , vả lại con của mình củng khg thích cho thêm gì nữa , chứ xào thêm ớt xanh loại to  , ớt đỏ loại to , rồi thêm khóm ngọt bỏ vô thêm nữa , củ hành tây , nấm trắng tròn ở tiệm  Mỹ bán  ..... xào rồi nêm nếm cho ngon bỏ vào nồi sauce , ăn củng Ok lắm . Món này hợp cho mấy đứa nhỏ ở Mỹ , con mình khoái ăn món này lắm , thường món ăn Việt Nam 1 buổi cơm khoảng 2 tiếng mới xong , món này ẻm ăn khoảng 10 phút là sạch tô :) 

Ôi an lạc qúa đi thôi !


http://www.phapamgiaithoat.com/index.php?option=com_content&view=article&id=244:-chu-dai-bi&catid=50:kinh-tung&Itemid=70

  Mình mở cái này nghe trong lúc nấu ăn và làm việc nhà , cảm thấy rất là dễ chịu lắm . Ai hong tin thì làm thử đi :) 

Con càng lớn thì càng lo nhiều


  Mình nhớ có lần ẵm con lên Chùa thì có Cô Phật tử kia nhìn con mình và Cô nói : con còn nhỏ vậy tuy là cực thân em ơi nhưng đầu óc mình khoẻ hơn , còn khi tụi nhỏ lớn rồi thì mình mệt đầu óc lắm ....lúc đó thì mình chỉ mong cho con mình mau lớn để mình đỡ cực chút .... hôm nay xem Ti Vi của ông Steve show mình mới thấy con càng lớn thì phải pay attention tới mấy ẻm nhiều tí , nhất là thời buổi bây giờ thông tin truyền thông qúa hiện đại , facebook , Twitter , You Tube , chỉ tích tắc là mấy ẻm post lên tùm lum hết rồi , từ lúc mà con mình lúc còn bé tí biết sử dụng ipad là mình luôn dặn con khg bao giờ post hình lên mạng , và mình giải thích rất nhiều cho con nghe những cái hại của nó , nhớ có lần ẻm chat với bạn nào đó trên mạng , ông xã mình làm cho ẻm 1 trận ( rầy em thui ) , giờ ẻm tởn lun rùi  :) đối với con mình thì mình phải chỉ đường cho ẻm đi , vì cuộc sống này đối với cái nhìn của  mấy ẻm là 1 màu hồng rất đẹp , nhiệm vụ mình là cha mẹ phải chỉ ra cho con thấy trong thế giới màu hồng này củng có rất nhiều đốm đen trong đó , mình biết những gì thì pin point out ra hết cho mấy ẻm , còn có gì xảy ra nữa thì coi như là số phận của từng người đi ......at least mình củng đã tận lực , sẽ khg cảm thấy hối hận .....

  Hôm nay mình xem Ti Vi , có 1 em Mỹ 18 tuổi , Má ẻm vác lên Ti Vi vì ẻm đã post hình ' show hàng " trên FB , ông Steve hỏi : vì sao em phải làm như vậy ? em nói vì khi post hình như vậy thì em sẽ được nhiều chàng trai chú ý hơn , được nhiều người " like "  hơn ....Ông Steve mắc cười lắm mà ổng ráng nín , rồi ổng phải cho commercial break .....tuổi teenager là cái tuổi nổi loạn , cho nên nhiều cha mẹ người Mỹ nhắc tới teenager là họ sợ lắm , chóng hết cả mặt mày với mấy ẻm lun , cái tuổi mà "ếch ngồi đáy giếng lại xem trời bằng vun "  :) Mình biết vậy nhưng vẫn tụng Kinh cho mấy ẻm mỗi ngày , kệ nó , mưa dầm thế nào đất củng ướt mà , khi đụng chuyện gì nguy hiểm thế nào ẻm củng tự động nhớ lại lời dạy của mình thôi và lúc đó tự biết khôn để đối phó .... mỗi ngày sáng sớm lúc mình chở con đi học là ngày nào mình củng " ca bài ca con cá " cho mấy ẻm nghe , em có nhức đầu nhức cổ củng kệ em , miễn sao mấy ẻm thấm và biết phản ứng kịp thời  trong lúc gặp những gì khg  vui  sau này :) Mỗi ngày con trai cứ bảo : Mommy đang brain wash con đó à ?  hihi

   Nhưng nói tới nói lui quan trọng nhất vẫn là phải understand mấy ẻm , khi hiểu thật rõ bản chất của từng con người thì mình dễ deal với người đó hơn  :) mình thì lại rất dở đoán tánh người , nhưng con mình thì chắc hiểu hơn những người khác :) 

The best way xả stress







  Cả hơn tuần nay busy qúa nên khg có tập nhảy nhót gì hết , hôm nay tập lại mới 30 phút mà mệt qúa , thay vì quen tập thể dục cả tiếng mà chưa thấy mệt , bởi ta nói cái gì mà thành thói quen thì khg có mệt :) tập xong mệt lã thấy sung sướng cả người , shake it all off tất cả những gì khg vừa ý trong đời thường này :) Nhớ hồi xưa học high school , vô trường mỗi ngày tới tiết học Gym  là bắt mình chạy bộ gần chết , mệt đừ cả người rồi sau đó busy qúa trời đâu còn thời gian mà nghỉ tới những chuyện gì khg vui nữa , còn giờ ngồi tu , trùi , cứ như là thác đổ tràn về , những gì khg vui nó trào ra hết , mấy chục năm trước nó củng nhớ lại hết thay vì mình đã quên mất tiêu rùi ,  1 hồi chịu khg nổi lun :) Cho nên phải nhảy nhót 1 hồi cho nó hết , mà cách này là xả stress the best nha , mình đã thử nhiều cách rùi , nhưng mình hạp với cách này nhất  hihi




Bài này là warm up before tập :)


Friday, January 29, 2016

Nghiệp là gì ?


  Nghiệp là 1 thói quen huân tập hàng ngày . Nếu thói quen tốt thì ta sẽ có 1 đời sống tốt ở kiếp sau , thói quen xấu thì kiếp sau sẽ bị đọa , that's all . Sân qúa sẽ bị đọa địa ngục , tham qúa thì sẽ bị làm ngạ qủy , ham ăn ham ngủ thì sẽ làm thú , niệm Phật thật nhiều thì sẽ được về cõi Cực Lạc , lên đó thì  coi như chắc chắn là sẽ thành Phật rồi ....cái thói quen nào nhiều nhất thì sẽ đi theo cái đó , như cái cây nghiệng về hướng nào nhiều nhất thì khi bị đốn ngã sẽ ngã về hướng đó . Chúc các bạn cố gắng huân tập thói quen tốt mỗi ngày nhé , là niệm nhiều câu Phật , bớt đi vài tật xấu  :)  Nếu ai niệm Phật nhiều thì những chủng tử Phật sẽ  chứa rất nhiều trong tàng thức , có thể tràn ra ngoài thân tướng luôn , nghĩa là khi  niệm Phật nhiều thì thân tướng mình sẽ đẹp ra hơn , lòng từ bi tràn đầy cho nên có thể thương tất cả mọi loài , từ người đến những con thú nhỏ xíu xiu ....mình nghe Thầy giảng nói nên ghi tóm lại thôi nhé các bạn . 

Con gái vẽ hình :)





Tối ngày  rảnh là con gái cứ vẽ , vẽ hình suốt :) 








Thursday, January 28, 2016

Bên Kia Cuộc Sống (Phần 1) - TT Thích Thông Triết giảng bài này rất hay



  Mình thấy hình như trong cuộc đời người nào củng đã từng chết đi sống lại , Thầy Thông Triết kể Thầy đã từng bệnh qúa nặng và đã xuất hồn ra khỏi xác rồi .....




Link ở dưới là đầy đủ hết nhé các bạn :

http://phatda.net/p78a20962/ben-kia-cuoc-song




Bánh bía





Làm 1 hồi khg biết bánh gì lun :) Mình lấy công thức bánh quai vạt , ăn củng ok lắm :) nhân đậu sầu riêng bên trong ....Nhân đậu thì mình làm 1 lần rất nhiều để trong tủ đá , chỉ cần nhồi bột cho nên ra bánh rất nhanh . 


Cách gói bánh tét







  Hạt nếp họ để cho thật là khô .....có hạt vịt muối nữa ....

Cách làm bánh ít






 Mình nhớ có lần Mợ của mình cho bánh ít mà Mợ mua ở đâu đó , phải nói là ngon dễ sợ lun :) da bánh ít có pha đường vàng , nhưng mà loại đường gì đó nó thơm lắm , cho nên da bánh ít vàng ươm à , rồi  bột nếp thì nó cứng cứng dẻo dẻo sau đó mà ngon lắm , độ ngọt rất vừa ăn ,  rồi cái nhân thì mằn mặn , ngọt ngọt , có hành phi , nói chung là da và nhân bánh kết hợp với nhau rất ngon , gia vị rất đậm đà , ăn xong là ghiền lun đó nhưng sau đó thì hết được ăn lun , vì cái Cô đó khg có bán nữa :)

  A mình nhớ ra rồi , cái nhân đậu bánh ít đó hình như là có nêm bột nêm , đường và muối , và đặc biệt là hành tím phi và xay nhuyễn rất nhỏ trộn chung vào nhân đậu xanh đó , còn da bánh ít thì màu vàng , hình như là đường thốt  nốt nấu tan rồi trộn vào bột hay sao đó , cho nên cái bánh ngon thật là ngon vậy đó .....

Wednesday, January 27, 2016

Tết đến rất tội nghiệp những người nghèo trong quê


  Mình nhớ hồi nhỏ khi đến gần Tết , có năm thì mình về quê Nội ăn Tết , trong xóm nhà của Nội có 1 xóm người Miên , họ rất là nghèo , nghèo thấy tội lắm , con nít thì cứ trần truồng như nhộng cả ngày chơi dưới trời nắng , vì khg có quần áo đế mặc , còn cha mẹ của nó thì đi làm thuê làm mướn cả ngày , cho nên 1 gia đình có rất nhiều con nhưng chết củng nhiều vì khi con họ bệnh khg có tiền mua thuốc , cứ cách vài ngày là mình nghe bên xóm Miên họ la khóc ì xèo vì con chết , thấy tội nghiệp lắm . Rồi nhất là những ngày gần Tết , họ lại càng khổ sở hơn khi phải chạy đầu này đầu kia vay tiền để ăn Tết . Mình nhớ có 1 vài Thím ở bên xóm Miên đó , gần Tết là mấy Thím đó hay chạy qua nhà Ba của mình hay Chú của mình mượn tiền hay vay tiền , khi mượn thì mình nghe Thím đó than thở với Mẹ của mình là đã chạy đi rất nhiều nhà mượn tiền nhưng khg ai cho mượn hết , tới khi được Ba , Mẹ của mình cho mượn tiền thì Thím ấy mừng húm , mắt đỏ hoe hết vì rất cảm động . Mà nói chứ họ qúa nghèo đi , nếu có mượn tiền thì củng khg biết tới bao giờ mới có tiền trả lại , cho nên khi họ khg có tiền trả thì Ba Mẹ mình cho luôn hoặc là người nào đàng hoàng khg muốn bị mắc nợ thì họ nói thật và xin Ba Mẹ mình giao 1 công việc gì cho họ làm để họ trừ nợ . Mà nói chứ mấy người Miên đó tuy nghèo nha , nhưng tới Tết là họ ăn tết củng vui lắm nha , nhìn qua xóm họ ăn Tết mình củng thấy họ celebrate tưng bừng hết , nhất là củng ráng may vài bộ đồ mới , rồi củng đeo vàng vòng đỏ tay hết nếu nhà nào hơi khá tí   , rồi họ củng mở nhạc thật lớn và nhảy nhót tưng bừng hết , vì họ ở đối diện nhà của Nội mình , cách 1 con lộ và con sông nhỏ nên mình hay nhìn qua xem họ làm gì :)

   Cho nên từ nhỏ mình  đã nhìn thấy cái cảnh những người nghèo tới Tết mà khg tiền , mình thấy tội lắm , phải chạy từng nhà từng nhà để mượn tiền hoặc nếu khg ai cho mượn thì họ phải đi vay với tiền lời rất cao , mà hồi xưa Ông Nội mình củng hay cho mấy người Miên mượn tiền lắm , cho nên rất là nhiều người khg trả nữa , nhớ có lần 1 ông Miên kia chết , sau đó ổng báo mộng người nhà của ổng là ổng thiếu Nội của mình bao nhiêu tiền đó , kêu con ổng phải đem trả , nếu khg thì ổng sẽ khg thể đi đầu thai được .... thế là con ổng chạy qua nói với Nội của mình , rồi Nội của mình phải lập 1 bàn ở ngoài trời cúng và nói là cho ổng số tiền đó luôn , sau đó thì con cháu của ổng cám ơn Nội của mình qúa trời ......

  Tóm lại , ý của mình muốn nói ở đây là , khi mình của ăn  và của để giành thì phải biết là mình có phước nhiều lắm , nhưng củng phải biết chia sẽ cho nhưng cảnh đời bất hạnh , luật nhân qủa rất là công bằng , mình cho đi 1 thì ông trời sẽ cho lại mình 10 , nên các bạn nếu đủ duyên với người nào cần sự giúp đỡ thì mình nên tích chút phước đức để giành lại cho con cháu của mình . Theo mình nghĩ vậy đó , mình củng hơi nhiều chuyện qúa rùi  . Khi mình cho củng phải xem xét kỹ càng , chứ bây giờ củng có nhiều người giả bộ lắm , khg khéo làm phước 1 hồi chuyển thành họa , Hòa Thượng Thanh Từ có dạy từ bi nhưng phải có trí tuệ , khi bố thí cho ai nhớ bắt họ niệm Phật vài câu rồi mới cho , coi như là mình gieo duyên , gieo chủng tử Phật vào tàng thức của họ , sau này vài chục triệu năm sau biết đâu họ sẽ thành Phật ,  chúc các bạn  ngày đêm đều được an lành  nhé . 

Tuấn Hưng tận tay trao quà mừng Tết cho các bệnh nhân nghèo


 Told ya , he 's a good guy :)  À , bây giờ mình biết tại sao Tuấn Hưng hay những ca sĩ nổi tiếng là do hồi kiếp trước đi từ thiện , giúp đỡ nhiều người qúa rồi cho nên kiếp này khi gặp lại những người xưa là họ thích nghe ổng hát qúa trời , củng nhờ cái phước tụng Kinh hồi tiền kiếp nữa :) mình tự nghĩ vậy khg biết có đúng khg nữa :) 

Giọng ca 'Nắm lấy tay anh' đã trao tận tay 70 em nhỏ, 20 người lớn những phong bì ủng hộ, giúp đỡ họ một phần, nhất là dịp Tết nguyên đán đang cận được.

Sáng ngày 27/1, nam ca sĩ Tuấn Hưng cùng đoàn từ thiện đã có một chuyến viếng thăm các bênh nhân ở viện K, Tân Triều (Thanh Trì - Hà Nội). Giọng ca 'Nắm lấy tay anh' đã trao tận tay 70 em nhỏ, 20 người lớn những phong bì ủng hộ, giúp đỡ họ một phần, nhất là dịp Tết nguyên đán đang cận được. Cùng đi với anh trong chuyến đi này bao gồm rất nhiều bạn bè, kiều bào và cả những mạnh thường quân từ Tp.HCM cũng ra chung tay cùng anh.

Được biết, tổng số tiền từ thiện của đoàn đạt gần 70 triệu đồng. Đây là quỹ từ thiện mà nam ca sĩ đã cùng với đội bóng HAT của mình giao lưu với câu lạc bộ phủi E.O.C ở Hà Nội. 

Mặc dù gặp trở ngại thời tiết mưa gió, nhưng Tuấn Hưng và các cầu thủ vẫn thi đấu hết mình với một tinh thần thoải mái, với mục đích gây quỹ từ thiện ủng hộ các bệnh nhân nghèo.
Các em nhỏ tỏ ra đầy vui mừng và háo hức khi gặp Tuấn hưng cùng mọi người đến tặng quà Tết sớm
Nam ca sĩ ân cần trao quà và hỏi thăm từng các em nhỏ
Tuấn Hưng cho biết anh cảm thấy rất vui và hạnh phúc khi thấy được niềm hạnh phúc, nụ cười của các bệnh nhân tại đây
Nam ca sĩ chào hỏi và giao lưu trò chuyện thân thiện cùng với mọi người
Tuấn Hưng thăm hỏi và động viên các bệnh nhân
Với những hành động thiết thực, đầy ý nghĩa, Tuấn Hưng cùng mọi người trong đoàn từ thiện được đông đảo bà con đón nhận, yêu mến và dành nhiều tình cảm đặc biệt. Không khí lạnh lẽo của những ngày cuối đông vì vậy mà cũng trở nên ấm áp hơn, gần gũi hơn. 

Duy Hạt Dẻ/ Theo Motthegioi.vn
Ảnh: Kevin Phạm

You can create account and upload funny video , nếu hay sẽ được lên TiVi :)



http://ellentube.com/videos/0-yr7c9agp/

Chắc mình phải upload video mình dancing qúa giống thằng bé này  ( just kidding ) 


  

CHÚ ĐẠI BI - Thầy Trí Thoát tụng qúa hay luôn , Thần chú linh ứng khg thể nghỉ bàn , cầu gì được nấy nếu các bạn thành tâm tụng






http://www.phapamgiaithoat.com/index.php?option=com_content&view=article&id=244:-chu-dai-bi&catid=50:kinh-tung&Itemid=70

   Thần chú rất là khó nhớ , chắc phải mở hoài và nghe hoài để thuộc  lòng .... hong hiểu sao nhạc Tuấn Hưng mình nghe vài lần là thuộc nằm lòng , còn thần chú thì nghe hoài mà củng khg nhớ nổi , bực ghê :) 

   Nãy giờ nghe Thầy tụng và CN nhìn chữ và tụng theo thì thấy khoẻ trong tâm  qúa đi , CN nghe Thầy giảng nói khi mình trì chú thì được chư Phật phóng hào quang gia hộ chung quanh con người mình cho nên mình cảm thấy rất là thoải mái và vui vẻ trong người là vậy , sau nhiều năm kinh nghiệm thì CN thấy là khi mình tu khg nhất thiết phải ngồi yên 1 chổ mà tu , có ai rảnh mà ngồi tu cả ngày đâu chứ , cho nên mình cứ mở Kinh ra nghe Thầy tụng và tụng theo , lúc nấu ăn hay lau nhà , rửa chén gì củng tu được hết , tranh thủ thời gian tới mức tối đa :)  tu là ăn thua trong tâm của mình có chịu tu hay khg , nếu chịu tu rồi thì mình có thể tu mọi lúc mọi nơi , ăn thua là tâm của mình có tập trung hay khg thôi , có cố gắng khg thôi .

Cái gì khổ nhất trên thế giới này ?


  Bệnh nặng củng chưa thật sự là khổ nhất  , nghèo khó củng chưa thật là khổ nhất , thất tình củng chưa thật là khổ nhất :) , kiếp thú củng chưa thật là khổ nhất , ngạ qủy củng chưa thật sự là khổ nhất , thậm chí bị đọa địa ngục củng chưa thật sự là khổ nhất .... vì những cái khổ này có ngày củng ra khỏi và hết khổ , cái khổ nhất và là cái khổ triền miên là " VÔ MINH " .... vì vô minh mà tạo đủ thứ tội rồi phải chịu qủa báo , vì vô minh mà trôi lăn trong luân hồi sinh tử khg có ngày ra .....HT Huyền Vi đã giảng nói vậy đó . Chính vì vậy mà chúng ta cần nghe thuyết pháp để khai mở tâm trí cho hết vô minh , khi hết vô minh thì sẽ hết khổ  :)


http://hoavouu.com/p66a20171/hue-tam-khai

Cháo gà





Trời tuyết lạnh qúa nên nấu 1 nồi cháo gà ăn , bắp cải tím làm gỏi ăn củng ngon lắm nha , quan trọng là nước mắm ngon :) 


Tuesday, January 26, 2016

Điều Quý Giá Nhất


http://m.mp3.zing.vn/album/Dieu-Quy-Gia-Nhat-Tuan-Hung/ZWZCW89O.html

Trời tuyết mà nghe nhạc Tuấn Hưng thik gì đâu lun á  :) 

How to give , love , trust and listen



Quan Âm Thị Kính - Phim



Hòa Thương Tuyên Hóa kể về cái vụ nuôi chó


  Hồi tối này nghe băng giảng của HT Tuyên Hóa , khi nghe tới cái đoạn HT kể có 1 ông kia đi vô gặp HT và than qúa trời về cái vụ bà vợ của ổng , ổng nói bà vợ cứ theo giữ chặt lấy ổng , đi đâu củng theo giữ tò tò và la chửi ổng hoài cả ngày , làm cho ổng qúa trời là mệt mỏi ... Khi HT Tuyên Hóa nhìn 2 vợ chồng ông này 1 cái là HT biết liền , HT mới cười và bảo , thật ra vì ông này hồi tiền kiếp có 1 con chó , ổng rất là cưng con chó này , cho nên khi con chó này chết đi , nó tái sanh lại làm người và đi theo tìm ổng và làm vợ của ổng . Vì tập khí là chó hồi kiếp trước còn cho nên kiếp này bà vợ cứ theo bảo vệ ổng từng bước khg rời , và theo la rầy ổng cả ngày(Hồi tối ngủ quên cho đã rồi thức dậy nghe ba chớp ba nhái nên ghi ra chắc khg đúng lắm , các bạn thông cỏm ha :) .....trùi , mình  nghe cái vụ này mới hết hồn à nghen , mình có phóng sanh nhiều , lỡ kiếp sau gặp lại mấy con thú này nó theo mình hoài chắc  tui "chớt" mất  :) Mà có lần ông Sư Phụ kia nói với mình rồi , SP nói kiếp sau mình sẽ làm sư tỉ , lỡ mình bực bội chuyện  gì chắc mình dẫn nguyên đám lại phá sập Chùa của SP lun  :) hahahaha....Mình mới nói : nhờ SP  trì chú tụi nó mới thành người , tụi nó quậy ai chứ khg dám quậy SP đâu  :)


   Cho nên ai nuôi thú cưng trong nhà củng coi chừng nha , lỡ kiếp sau nó thành người mà bám dính theo mình và " sủa " cả ngaỳ chắc chít  :) 


Trong video này hình như là khúc giữa 2:30:35 có nói cái vụ này :

Jennifer Lopez Tells Dr. Oz Her Beauty Secrets


Monday, January 25, 2016

Muốn được sự gia hộ của chư Phật và Bồ tát thì phải làm thế nào ?


Chúng ta chớ cầu xin cho chính mình, đừng tham lam cho bản thân; mà hãy nên vì toàn thế giới mà cầu hòa bình, cầu bình an. Phàm là người Phật tử chân chánh, chúng ta cần phải nuôi dưỡng tư tưởng và hành vi “vì người, không vì mình”, nhất định sẽ đươc sự gia hộ của chư Phật và chư Bồ tát.

                                                                                     HT Tuyên Hóa 

Cây Long Não 1,000 Năm Xin Quy Y Cửa Phật, Thiện Nam Tín Nữ Bốn Phương Xin Xuất Gia! - Trần Tâm Bình



Cây cổ-thụ cũng muốn quy-y sao?  
Trong khuôn viên chùa Phổ-tế trên núi Phổ-đà thuộc tỉnh Chiết-giang, một cây Long-não sống lâu 1,089 năm đã xin quy-y với Hòa-thượng Tuyên Hóa, một vị cao-tăng tại Mỹ-quốc, qua trung gian một cư sĩ có thần-thông.  Và cây cổ-thụ đó đã được quy-y vào ngày 23 tháng 10 năm 1994 tại Tu-viện Trường-đê ( Long Beach ), miền nam California.  
Nhìn ra biển Thái-bình-dương, chùa Trường-đê là đạo tràng Phật giáo thứ hai được Hòa-thượng thiết lập tại miền nam California , sau chùa Kim-luân ở Los Angeles .  
Ngày 23 tháng 10 dương lịch, thời tiết tuyệt đẹp.  Lúc 8 giờ sáng, 21 Phật-tử chuẩn bị làm lễ Thế-phát đã cùng với 300 Phật-tử tham gia lạy Phật trước khi lễ xuất gia, và gồm có 4 nam và 17 nữ.  Họ đã trở về từ bốn phương trời: Phần-an, Gia-nã-đại, Mỹ-quốc, Trung-quốc, Đài-loan, Hương-cảng, Tân-gia-ba, Mã-lai-á và Việt-nam, và thuộc đủ lứa tuổi từ 6 tuổi đến 72 tuổi:  
-Bà Ngô, một giáo sư kỳ cựu của một trường nữ trung học nổi tiếng ở Đài-bắc, đã lái xe suốt 4 ngày đêm từ Nữu-ước đến Cali để xin xuất gia với Hòa-thượng.  
-Hai em thiều nhi, anh trai 10 tuổi và em gái 6 tuổi cũng xuất gia vào ngày ấy.  Cô em đã thưa với cha mẹ từ khi mới tập nói: “Sau này con muốn thành một Sư-Cô!”  Cậu anh cũng đã có phát nguyện cách đây 3 năm là muốn làm một vị Pháp-sư.  Cha mẹ của hai an hem nguyên quán Đài-loan, làm nghề kỹ sư điện toán và giáo sư trung học.  Họ thành khẩn ước mong con họ sớm thành Phật-đạo để cứu độ chúng sanh.  
-Một em bé gái Việt-nam 6 tuổi cũng theo gương bà ngoại và người anh trai 12 tuổi đã xuất gia, và đã có xin xuất gia nửa năm trước đây.  Em đã được toại nguyện hôm 23 tháng 10. Được hỏi vì sao lại muốn đi tu khi tuổi còn nhỏ như vậy thì cô bé đã trả lời đầy tin tưởng và bằng tiếng Anh rất rành là: “ Vì tôi muốn đi đến các nhà tù và thuyết pháp cho tù nhân!”  
Trong dịp lễ Thế-phát, Hòa-thượng Tuyên Hóa đã khuyến khích các vị Tăng, Ni mới nhập Tăng- đoàn Phật giáo rằng:  
“Trên con đường tu hành, vị Bổn-sư chỉ dìu dắt đến cửa Phật, nhưng mỗi đệ tử phải tự mình tu luyện.  Nếu các vị không chuyên cần và khổ công tu tập thì dù cho có lạy Đức Phật Thích Ca làm sư-phụ thì cũng vô ích thôi.  Tất cả các vị hãy suy nghĩ đi.  Chúng ta xuất gia với mục đích đoạn sanh tử và đạt giác-ngộ. Nếu chúng ta cứ tiếp tục lơ là để phí thời giờ thì xuất gia có ích lợi gì đâu.  Hôm nay các vị xuất gia và đã đi bước đầu tiên để tiến tới cõi Phật.  Tất cả các vị phải sớm hoàn thành Phật quả.”  
Sau lễ Thế-phát vào buổi sáng thì có lễ Thọ-giới vào buổi chiều: Tam quy, Ngũ giới, Thập giới Sa-di, và Lục pháp giới Sa-di-ni.  
Ngay trong buổi lễ, một đệ tử của Hòa-thượng là nữ cư sĩ họ Dương, pháp danh Quả Vân, đã điện thoại từ Đại-lục trung-quốc và kể chuyện có thật như sau:  
“Khi thân phụ tôi và tôi đến viếng chùa Phổ-tế trên núi Phổ-đà thì có thấy một cây long-não rất to đến mười người ôm.  Cây cổ-thụ đó nói với tôi rằng y muốn quy-y với Hòa-thượng Tuyên Hóa.  Tôi rất ngạc nhiên và hỏi:” Đã ở tại chùa bao nhiêu năm rồi mà chưa gặp vị chân tu và chưa quy-y sao?  Tại sao lại muốn quy-y với Sư phụ?” 
Cây cổ-thụ trả lời là chưa hề gặp một vị chân tu để có thể quy-y, và chưa có đủ nhân duyên.  Nay thì y ước mong được quy-y với Sư-phụ.  Tôi nói: “Ô kê!  Hãy chờ tôi xin với Sư-phụ và sẽ tin cho biết.”  
Sau đó, tôi trở về phòng, rồi đi ngủ vì quá mệt.  Khi tôi thức dậy thì cũng quên mất lời hứa, không kể lại cho thân phụ tôi biết mà cũng không xin với Sư-phụ. Chiều hôm đó, chúng tôi sửa soạn đi viếng các tu viện khác nữa.  Khi đi xuống cầu thang, tôi xoay mình để nói chuyện với cha tôi.  Đột nhiên, tôi bị trẹo cổ, may mà không bị gãy cổ.  Tôi tự hỏi: “ Mình có làm gì sai không?”  Tôi liền quay người lại thì thấy cây long-não và hiểu ra rằng tôi đã quên lời hứa.  
Ngay lúc đó, cây long-não nói:” Tại sao có thể cẩu thả như vậy và đã quên lời yêu cầu của tôi?”  Tôi trả lời:” Xin lỗi. Tôi hay quên. Xin đừng giân. Tôi sẽ xin với Sư-phụ ngay.”  
Sau đó tôi liền thỉnh thị Sư-phụ.  Sư-phụ dạy:” Có thành đệ tử của tôi hay không, không quan hệ.  Nhưng y phải tinh tấn tu hành Giới, Định, Huệ và dập tắt tham, sân, si.”  Tôi chuyển lời của Sư-phụ lại cho cây long-não và nhắc thêm: “ Hễ còn giữ Sắc Đại Tông-chỉ của Vạn Phật Thành là Không tranh, Không tham, Không cầu, Không tư tư, Không tư lợi, Không vọng ngữ, thì dầu cho không có duyên diện kiến Sư-phụ thì cũng là đệ tử của Sư-phụ rồi!”  
Cây long-não hứa sẽ tuân hành và còn nguyện noi gương Bồ-tát Quán-Thế-Âm, quyết tâm phổ độ chúng sanh trong tương lai.  Ngay khi đó, tôi thấy cây long-não biến thành một Sa-di, quỳ xuống và chắp tay, trong khi Bồ-tát Quán-Thế-Âm thị hiện trên không trung và rưới nước trong từ trong bình lên đầu Sa-di.  
Tôi rất xúc động và kể lại chuyện này với Sư-phụ sau khi về nhà.  Sư-phụ rất quan tâm và dạy tôi tìm hiểu thêm về cây long-não.  
Tôi được biết rằng cây cổ-thụ đó tên là Nhân Năng () và được trồng vào năm 905.  Tôi hỏi y về phương pháp tu hành thì y nói thường tụng Tâm Kinh và nghiên cứu giáo lý trong Kinh.  Tuy nhiên vì thiếu sự hướng dẫn của một chân-sư nên đã không hoàn toàn quán triệt được đạo lý.  "
Do vì nữ cư sĩ họ Dương là một Phật-ử thuần thành có thần lực cảm thông với các chủng loại khác nên cây long-não đã xin quy-y với Sư-phụ qua trung gian của cô.  Từ nay cây cổ thụ đó sẽ được một vị minh nhãn Thiện-tri-thức dìu dằt.  
Cô hỏi y do đâu mà biết Sư-phụ và muốn quy-y với Ngài.  Y giải thích rất giản dị là tất cả mọi loài chúng sanh đều có thể nghe Sư-phụ thuyết pháp.  Khi Ngài thuyết pháp, tất cả chúng sanh trong toàn cõi hư không Pháp-giới đều có thể thấy và nghe Ngài.  Tuy nhiên kẻ nào còn nặng nợ trần gian, còn ham danh lợi, tiền tài thì có thể nhìn mà không thấy, nghe mà không hiểu.  Tất cả chúng sanh nào thanh tịnh tu hành thì đều thấm nhuần giáo-pháp của Ngài và tăng trưởng được hạt giống Bồ-đề.  Vì thế cây cổ-thụ đã từng nghe Sư-phụ thuyết pháp từ lâu lắm rồi.  
Trước khi buổi lễ Quy-y bế mạc, Hòa-thượng đã đặc biệt lưu ý mọi người đến tầm quan trọng của sự tu hành.  Ngài dạy:  
“Bất cứ ai, nếu thành tâm, nếu không cẩu thả, nếu không làm những việc người đời thường làm mà làm ngược lại, thì đều sẽ tiếp thọ được lợi lạc của Phật-giáo.  Do đó, dù cho là xuất gia hay tại gia, các vị phải là những Phật-tử chân chánh, phải khác với người thường.  
Đừng bắt chước người đời, tham lam, tranh giành, mưu cầu, ích kỷ, tự tư tự lợi, từ sáng đến tối không bao giờ dứt vọng ngữ.  Đó mới là điều quan trọng!  Sáu đại Tông-chỉ vừa kể là bước đầu để học hỏi về đạo Phật và tương lai sau này đạt thành được Phật quả.  Đừng lãng quên!  Đừng lơ là!  Chúng ta phải tập chịu đựng thua thiệt và đừng lợi dụng hay lấn át người khác!”

Miễn là thành tâm, ta sẽ tới để dạy con cho dù con có ở đâu đi nữa - HT Tuyên Hóa



   Xem bài này xong mình mới hiểu ra là tại sao lâu lâu mình lại nằm mơ thấy Sư Ông Thanh Từ hay là HT Tịnh Không , à thì ra là nếu mình thành tâm thì Sư Ông và HT sẽ tới độ cho mình thôi  :) cái gì củng khg qua lòng thành thật , tâm chân thành hết á :)


  Để ghi nhớ những lời dạy của Sư Phụ, tôi đã ghi lại những lời dạy này. Tôi đã làm thế không vì lý do nào khác ngoài việc Ngài là thầy của tôi. Tôi sống ở Đài Loan, trong khi Hòa thượng sống ở Mỹ. Một lần Ngài nói với tôi:
Miễn là con chân thành, ta sẽ tới để dạy cho dù con ở đâu đi nữa.
Chừng khoảng một năm kể từ khi Hòa thượng rời xa chúng ta, nhưng tôi lại không bao giờ nghĩ rằng Ngài đã ra đi. Trên thực tế, Hòa thượng luôn luôn quan sát chúng ta từ hư không để xem chúng ta tu hành thế nào. Tôi muốn chia sẻ một vài lời dạy của Ngài mà tôi được học trong giấc mơ. Tôi sẽ thuật lại vắn tắt những gì đã diễn ra mà không thêm vào bất kỳ một suy nghĩ nào của bản thân để độc giả có thể tự rút ra kết luận cho bản thân mình.
Sau khi tôi quy y với Hòa thượng vào năm 1993, tôi có nhiều giấc mơ, trong đó Hòa thượng xuất hiện cùng với một số Tỳ kheo rất cao mặc y đỏ tới Đài Loan để hoằng Pháp. Họ cao đến nỗi tôi không thể nhìn thấy mặt họ, nhưng họ bước đi rất trang nghiêm. Vào đầu năm 1993, tôi mơ thấy Hòa thượng đến Đài Loan cùng với một số vị Tăng và Ni. Có một cảnh, Hòa Thượng ngồi trong một căn phòng tiếp tân hình chữ nhật trải thảm đỏ không có đồ đạc trang trí ngoại trừ ba chiếc ghế gỗ được đặt dọc theo bức tường. Tất cả các vị đệ tử xuất gia của Hòa Thượng đã đi hết, chỉ còn Hòa Thượng ngồi lại trên ghế trước mặt là căn phòng trống rỗng chờ đợi khách tới. Sau khi mọi việc được sắp xếp, tôi đứng bên ngoài và nói với những chúng sanh đang chờ để gặp Hòa Thượng, “Những ai muốn quy y với Hòa Thượng thì giờ hãy đi vào phòng, từng người một”. Ai nấy đều rất vui mừng. Họ xếp thành hàng, đôi tay chắp lại cung kính và yên lặng chờ đến lượt mình. Họ là những người có mũi màu xanh lá cây, mắt màu xanh lá cây, khuôn mặt cũng màu xanh lá cây; thực tế, cả cơ thể của họ đều là màu màu xanh lá cây. (Nhiệm vụ của tôi là duy trì trật tự). Tất cả những việc này dường như hoàn toàn bình thường đối với tôi trong mơ, nhưng tôi có hai câu hỏi. Tôi băn khoăn câu hỏi thứ nhất : “Tại sao những người này lại có nhiều tay đến như vậy? Cứ hai chiếc tay chắp lại, lòng bàn tay liền nhau. Kiểu giống như tượng của Bồ Tát Quán Thế Âm ở Phật Điện Vạn Phật Thánh Thành, nhưng Bồ Tát không có màu xanh lá cây”. Câu hỏi thứ hai của tôi là: "Tôi thực sự rất thấp, nhưng làm thế nào mà những chúng sinh này chỉ cao bằng chiều cao của tôi?" Tôi có thể nhìn thấy những khuôn mặt màu xanh lá cây của họ và những biểu hiện trên khuôn mặt của họ rất rõ ràng. Người đứng ở phía đầu hàng nhìn tôi vẻ thân thiện và mỉm cười. Khuôn mặt của vị ấy tràn đầy niềm vui sướng và biết ơn khi đứng chờ được gặp Hòa Thượng. Tôi cũng phát hiện ra rằng, vị ấy có đôi mắt to hai mí, rất dễ thương. Ông ta nháy mắt với tôi, đó là cách mà tôi phát hiện ra anh ta có mắt hai mí.
Do từng người một đi vào trong khi tôi đứng bên ngoài để duy trì trật tự, tôi không biết chuyện gì xảy ra bên trong. Sau khi tất cả họ đã được gặp và quy y với Hòa thượng, Ngài bước ra. Đột nhiên, tôi phát hiện cái tường đất bên ngoài phòng lớn bị phủ đầy vết máu. Tôi đã rất ngạc nhiên và nói với Hòa Thượng, “Hòa Thượng, Ngài nhìn kìa! Làm sao mà cái tường đó lại phủ đầy vết máu vậy? Chuyện gì đã xảy ra ạ?” Hòa Thượng không nói gì, nhưng lượm lên một ít đất và xoa lên những vết máu trên tường. Tôi làm theo Ngài. Tôi cũng dùng đôi tay nhỏ của mình bốc đất lên và xoa lên tường, che tất cả những vết máu ấy đi.
Khi tôi thức dậy, lúc đó khoảng 4 hoặc 5 giờ sáng. Chợt lóe ra trong tâm trí tôi, những chúng sinh trong giấc mơ là cây cối. Những đôi tay của họ là những cành cây, và họ cao vừa tầm với chiều cao của tôi là do họ “quỳ”. Tôi nghĩ, họ thật đáng mến khi họ đi vào phòng bằng đầu gối của mình, những cành cây của họ lắc lư tới lui. Tôi đặc biệt nhớ một vị ở phía trước có đôi mắt hai mí đã nháy mắt và cười với tôi. Rồi tôi nhanh chóng quên giấc mơ ấy, và chỉ nghĩ đến nó một năm sau đó khi nghe nói một cây long não ở núi Phổ Đà, Trung Hoa đã quy y với Hòa Thượng (2). Trong giấc mơ của tôi, không chỉ có một cây, mà một hàng dài cây, quy y với Hòa Thượng.
Trong tháng bẩy âm lịch năm 1994, hai ngày trước khi tôi tới Hội Phân Phối Sách Phật Giáo Pháp Giới ở Đài Loan để dự khóa Thất Địa Tạng, tôi mơ thấy một vị lớn tuổi có dáng vẻ khác thường. Ông mặc chiếc áo choàng dài kiểu Trung Hoa và có những người hầu kính cẩn đứng ở một bên, rất giống một vị chủ tịch của một công ty lớn hiện nay. Người hầu của ông ấy đưa tôi tới phòng làm việc của ông. Tôi vẫn đứng một bên. Quang cảnh bên ngoài văn phòng được thiết kế rất tao nhã với hoa, bụi cây, những ngọn đồi nhỏ và thác nước. Rồi ông nói, “Năm nay ở Đài Loan có quá nhiều bão. (Trong vòng hai tháng mùa hè này, có tới 9 trận bão. Tuy nhiên, tất cả đều trở nên nhẹ đi hoặc là biến mất hết). Thầy của ông đã gánh vác quá nhiều nghiệp của chúng sinh và không thể tới Đài Loan. Ông nên tới Mỹ để thăm ông ấy”. Vị ấy đưa cho tôi một cái túi nhựa trong không được niêm phong, bên trong có ít tiền Đài Loan rồi nói, “Khi cô gặp Hòa Thượng Tuyên Hóa, hãy đưa vật này cho ông ấy. Ông ấy sẽ hiểu”. Tôi cung kính nhận lấy chiếc túi nhựa và lạy ông ba lần. Tim tôi buồn trĩu và tôi vẫn giữ yên lặng trong suốt buổi gặp mặt. Tôi thường giữ yên lặng trước người lớn tuổi để biểu lộ lòng tôn kính. Dường như lão tiền bối này biết rất rõ Hòa Thượng; ông gọi Hòa Thượng bằng tên, nói chuyện với tôi với phong cách nhã nhặn và chấp nhận những cái lạy của tôi.
Khi tỉnh dậy, tôi không thể hiểu được giấc mơ của mình. Tôi cũng không thể đi Mỹ vào thời điểm này. Thứ nhất là tôi không có ngày nghỉ, thứ hai là không có khả năng chi trả cho chuyến đi. Vậy làm sao tôi có thể đi để đưa tiền cho Hòa Thượng được? Ngày hôm sau tôi chợt biết rằng mình mới được lãnh lương. Sau khi trang trải các chi phí cố định, tôi lấy một ít tiền trong số tiền còn lại dùng để chi trả chi phí hàng tháng để thay thế số tiền trong chiếc túi nhựa và cúng dường lên Hòa Thượng tại khóa Thất đó.
Tôi đến Mỹ vào cuối tháng 3 năm 1995 để lạy Lương Hoàng Bảo Sám. Do Hoà Thượng bị bệnh nặng, tôi đã không thể gặp Ngài để hỏi Ngài giải thích giấc mơ của tôi. Tôi lạy sám rất chân thành và lập nhiều nguyện. Những cảm ứng trong suốt khóa lạy bảy ngày đó đã khiến tôi cảm động rơi nước mắt. Sau khi khóa sám kết thúc, tôi về nhà vào khuya tối ngày 9 tháng 4. Không lâu sau tôi nằm mơ thấy Hòa Thượng mở cửa phòng bước vào, dáng đi không được vững, dựa vào cây gậy. Ngài mặc chiếc y dày màu vàng, giới y màu vàng, và chiếc khăn choàng cổ màu đen phủ kín mặt và cổ, chỉ nhìn thấy đôi mắt. (Hòa Thượng không muốn tôi nhìn thấy tình trạng ốm yếu của Ngài). Lúc đó, tôi đang bận làm mấy việc không quan trọng. Khi Hòa Thượng tới, tôi biết Ngài đến gặp tôi cho dù đang bị bịnh. Tôi ngay lập tức quỳ gối xuống và bò về phía Ngài. Tôi nắm lấy chân Ngài và khóc. Tôi hỏi Ngài, “Hòa Thượng, Ngài đã khỏe hơn chút nào chưa?” (Điều này là câu trả lời cho những gì mà lão bối đã nói với tôi. Điều thực sự tôi muốn hỏi là nghiệp của chúng sinh đã được giảm đi hay chưa do tất cả đệ tử của Ngài đã lạy sám rất chân thành).
Đầu tháng 5 năm 1995, lần đầu tiên trong giấc mơ, tôi chỉ nghe thấy giọng nói mà không nhìn thấy Ngài, Ngài nói rằng,
“Ta ra khỏi cửa rồi!”
Giọng của Ngài xuyên suốt những đám mây và thấu suốt hư không. Lúc đó, tôi nhìn thấy vô số chúng sinh nhìn lên trên không trung với vẻ mặt thờ ơ. Tôi vẫn đang chơi trên cầu tuột. Đứng ở sàn trên cùng cu3av cầu tuột, tôi nhìn thấy lớp lớp những cư sĩ nam và nữ. Khi tôi nghe thấy tiếng của Sư Phụ, tôi nhanh chóng đứng dậy và bỏ chơi. Tôi nói, “Tệ quá! Thầy tôi đang tới tìm tôi, vậy mà tôi vẫn đang chơi đùa trong Lục đạo này”. Tôi cũng nói với vô số người, nhưng những khuôn mặt thờ ơ của họ cho thấy họ không nhận ra giọng nói. Tôi lo lắng nói, “Đó là thầy của tôi, Hòa Thượng Tuyên Hóa! Quý vị không biết Ngài sao? Tôi phải đi”. Sau đó tôi tỉnh dậy.
Trong suốt khóa tu Quán Âm và Pháp Hội Thủy Lục năm 1995, tôi mơ thấy Hòa Thượng hiện tướng nhập Niết Bàn. Tôi khóc thảm thiết  và hỏi Hòa Thượng tại sao Ngài rời bỏ thế gian sớm quá như vậy? Ngài sẽ không sống đến một trăm tuổi hay sao? Bên cạnh đó, tôi cũng đã lập một số nguyện; tại sao Ngài lại muốn ra đi? Hòa Thượng nhắm mắt lại và ngay lập tức nước mắt chảy dài trên mặt. Ngài buồn rầu và vẫn im lặng. Tôi cứ khóc và hỏi Hòa Thượng lại là tại sao Ngài quyết định rời bỏ thế gian sớm thế? Nước mắt Ngài rơi lần nữa rồi Ngài nói,
“Phước của chúng sanh quá ít ỏi”. (3)
Và Ngài không nói gì thêm. Sou61t thời gian đó các đệ tử xuất gia của Hòa Thượng quỳ ở một bên. Tôi hỏi Hòa Thượng khi nào Ngài sẽ trở lại. Lúc đó, tôi biết mình không thể giữ Hòa Thượng ở lại lâu thêm được nữa, vì thế tôi dìu Hòa Thượng đi về phía xe của Ngài. Ở trong xe, Hòa Thượng hỏi về một vị Pháp sư nào đó để cho cô những hướng dẫn về Học Viện Phật Giáo. Vị Pháp Sư ấy đã đợi ở bên ngoài khá lâu nên tôi rời khỏi xe. Thật lạ! Hòa Thượng đi đâu? Làm sao mà Ngài đi xe Jeep? Và người lái xe đâu? Tôi biết Hòa Thượng sẽ không nói cho tôi cho dù tôi có hỏi.

“…Hoặc thấy ngồi đạo tràng
Rõ biết tất cả Pháp
Đến bờ công đức kia
Phiền não si đã hết

Hoặc thấy Thắng trượng phu
Đầy đủ tâm đại bi
Chuyển Pháp luân vi diệu
Độ vô lượng chúng sinh

Hoặc thấy sư tử hống
Oai quang rất thù đặc
Siêu tất cả thế gian
Thần thông lực vô đẳng…”
Hoa Nghiêm Kinh. Phẩm Quang Minh Giác thứ 9.

http://www.chuavanphat.org/

Tọa thiền niệm Phật - HT Thích Trí Tịnh


Trong bài tựa Phạm Vơng, Bồ tát giới có dạy rằng:
Sắc trẻ không dừng, dường như ngựa chạy
Mạng người vô thường, mau hơn nước dốc.
Ngày nay dầu còn, khó bảo đảm ngày mai.
toathienniemphat.gif
Đại chúng! mỗi người nên nhứt tâm cần cầu tinh tấn: Chớ biến nhát trễ lười, phóng túng ngủ nghỉ; ban đêm phải nhiếp tâm niệm Phật tham thiền, chớ để thời gian luống qua vô ích mà sau nầy phải ăn năn…”Nhưng phàm muốn làm việc ǵ cho được lợi ích, chúng ta cần phải “biết làm”; ở đây muốn y chỉ lời dạy: “nhiếp tâm niệm Phật, tham thiền”, niệm Phật tham thiền”, lẽ tất nhiên chúng ta phải biết làm sao để “nhiếp tâm”, niệm Phật, tham thiền cho trúng cách đúng phương pháp, tức là biết cách “tọa thiền niệm Phật”. Văy trước khi học về phần thật hành, chúng ta nên hiểu sơ qua về mục đích của phương pháp Tọa thiền.
A) Mục-đích của phương-pháp tọa-ThiềnTọa thiền là một phương pháp rất thông dụng chẳng những trong đạo Phật mà ở ngoài đạo cũng vẫn có từ xưa.
Tọa thiền nghĩa là ngồi để tham cứu một vấn đề ǵ. Thế nên tọa thiền không phải là một phương pháp chứng quả thành đạo, mà là một trong vô lượng phương tiện giúp cho thân được an, để cho tâm không loạn và được chánh niệm chánh quán. Ngoại đạo chỉ chú trọng nơi thân mà không để ư đến tâm, trong khi thật ra, tâm mới là phần chánh, đáng chú trọng hơn cả.
B) Phương-pháp Tọa-Thiền
Dưới đây là phần thực hành mà ngài Hòa Thượng Vạn Đức dạy với tất cả sự kinh nghiệm mà ngái đă thâu hoạch từ nhiều năm. Phần nầy chia làm ba: 1. Điều-thân Thân lúc nào cũng làm duyên trợ cho Tâm, thế cho nên nếu thân có những cữ động thô thiển, khí lực sôi nổi, và lẽ tất nhiên tâm ư sẽ phù động, do đó khó mà nhập định được. Cho nên trước khi Tọa thiền, cần phải điều ḥa thân trước nhất. Vậy phải điều ḥa thân bằng cách nào:
a. Phải điều-dưỡng sự ăn uống.
Sự ăn uống đối với thân rất hệ trọng, v́ thường bệnh phát sanh do nơi sự ăn uống. Có những thực vật hạp với cơ thể người này lại không hạp với người kia và trái lại; dầu sao, không nên dùng những thứ có dầu mỡ nhiều, tránh những chất hăng, kích thích thần kinh như café đậm, rượu, trà đăm, thuốc hút v.v… mà chỉ nên dùng những món ăn sơ sài trong sạch.
Trước giờ tọa thiền, không nên ăn quá no mà chỉ ăn vừa đủ, v́ nếu ăn quá no sẽ làm mệt dạ dày, ngồi không yên ổn. Không ăn chiều lẽ tất nhiên là thích hợp đặc biệt với việc tọa thiền niệm Phật
b) Y-phục
Trước khi tọa thiền phải tắm rửa cho thân thể được sạch sẽ để tránh khỏi sự ngứa ngẩm trong ḿnh.
Sau đó, tiết lạnh th́ mặc áo ấm, trời nóng th́ dùng y phục mỏng mảnh rộng rải và sạch sẽ.
Đai lưng (lưng quần) lúc nào cũng phải nới rộng ra.
Những điều trên đây giúp cho sự hô hấp dễ dàng và không bị lay chuyển v́ thời tiết.
c) Giữ thân cho được ngay thẳng và vững vàng
(Nghĩa là làm thế nào mà khi quên nó, nó không nghiên ngă hay lay động). Muốn được như vậy, chỉ có cách duy nhất là ngồi,v́ đi, đứng hay nằm không thể đạt được hai mục đích vừa nói trên.
Nhưng nếu ngồi mà tḥng hai chân xuống, th́ khi quên, thân lại không vững; hơn nữa lúc ở trong nhà, thất, có bàn ghế giường v.v…th́ không nói chi, nhưng khi ra ngoài vườn tược đồng ruộng hay đến núi rừng để tọa thiền, khó t́m ra chỗ ngồi có thể tḥng chân xuống được dễ dàng .
Thế nên chỉ có cách rút chơn xếp bằng lại là giúp cho chúng ta ngồi ngay thẳng và vững vàng mà thôi.
d) Cách ngồi
Có nhiều cách ngồi mà hành giả cần phải chọn lựa cho thích hợp với ḿnh
Chơn.
1. Toàn già (cũng gọi là kiết già hay Kim Cang tọa)
Gát bàn chân trái lên đùi bên mặt, gát bàn chân mặt lên đùi bên trái, gót hai bàn chân đều phải sát vào bụng.
2. Bán dà, có hai cách:
- Hàng ma tọa: gát bàn chân mặt trên đùi bên trái (như ngài Văn Thù Sư Lợi Bồ tát) – Kiết tường tọa: gát bàn chân trái lên đùi bên mặt (như ngài Phổ Hiền Bồ tát).
-Trong ba cách ngồi, khi ngồi phải tập cho hai gối đồng sát xuống chiếu như nhau, hai mông cũng chịu đều như nhau th́ mạch máu không bị cấn tất không bị tê, cũng không nên dùng nệm quá dầy. Một điều nên để ư, là thường thường lúc ban sơ, khi vừa ngồi kiết già hay nghe một chân nặng một chân nhẹ. Để sửa chữa vào khuyết điểm đó, chỉ có cách là dùng hai tay chống xuống chỗ ngồi để nưng toàn thể thân lên và hạ bên chân hay mông nhẹ xuống trước, bên nặng xuống sau, đôi ba lần th́ hai chân hoặc hai mông sẽ đều, không c̣n cảm tưởng nặng nhẹ nữa.
Tay .
Hai bàn tay để ngửa, bàn tay mặt th́ đặt lên trên bàn tay trái, vừa sát bụng và để nhẹ trên hai bàn chân, hai đầu ngón tay cái đâu lại(Tam muội ấn).
Phương pháp để bàn tay như vậy, theo Cổ Đức nói, làm cho điện lực trong thân lưu thông đều đặn, không biến thoát ra ngoài và giúp cho tâm dễ an ổn.
Lưng —Tay chơn đều đâu vào đó rồi, phải lay chuyển thân thể độ ba bốn lần cho nó được ung dung và phải giữ xương sống cho ngay thẳng, chẳng khác nào một cây cột đối với cái nhà. Nếu cột xiêu th́ nhà đổ vậy.
Đầu, cổ — Đầu và cổ cũng phải giữ cho ngay, nhưng không được ngước thẳng quá.
Mắt — Mắt hơi nhắm lại, để chỉ c̣n thấy tướng trắng hay sáng sáng bên ngoài thôi; đừng mở hẳn sẽ tán loạn; mà cũng đụng nhắm hẳn sẽ bị hôn trầm.
Miệng — Miệng phải ngậm lại, chót lưỡi để trên chưn răng hàm trên, răng phải để cho thong thả, đùng cắn cứng lại, nhờ đó hơi thở sẻ nhẹ nhàng.
2. Điều Tức
Khi thân đă nghiêm chỉnh rồi, lúc bấy giờ hành giả mới bắt đầu thở ra nhẹ nhàng nhưng cho dài, tâm nghĩ tất cả ô trược trong thân đều tựu theo không khí mà ra ngoài hết .Đến khi hít vô, cũng phải nhẹ nhàng và cho dài, nghĩ bao nhiêu cái chi thanh tịnh ở bên ngoài đều vào trong hết.
Làm như vậy được hai ba lần hay đến năm bảy lần nếu cần, cho trong thân được khoan khoái.
Sau đó phải giữ hơi thở nhẹ nhàng thong thả, suông êm, dài ngắn cho quân b́nh.
Nên để ư, khi điều ḥa hơi thở hành giả thường gặp hai lỗi sau đây.
a) Phong tướng. Tức là hơi thở ra hít vào, nghe có tiếng gió, do v́ thở quá mạnh.b) Suyển tướng, tức là tuy thở ra vào không nghe tiếng nhưng lại gấp rút hoặc rít sáp không thông.
Nếu khi ngồi tĩnh tọa mà thấy hai tướng trên đây, đó là triệu chứng tâm không được an định.
Nếu khéo điều nhiếp, dùng sổ tức thở ra hít vào thong thả, ít lâu sẽ thuần thục, tự nhiên hơi thở sẽ điều ḥa, huyết mạch được lưu thông, trong người sẽ được ung dung khoan khoái.
Thế nên điều ḥa hơi thở là một công phu rất hệ trọng đối với phép tịnh tọa.
3. Điều Tâm
Trước khi tọa thiền, hành giả có phát tâm trước, hoặc sổ tức, hoặc quán bất tịnh, hoặc niệm Phật v.v…
Nếu đă phát tâm niệm Phật, th́ hành giả phải nghĩ Ta bà ngũ trược, nhớp nhơ, là nguồn gốc của muôn ngàn thống khổ, nơi thân và hiện cảnh, phải làm thế nào thoát ly cho được, tức là phải yểm ly sanh tử nơi Ta bà mà cầu sanh về Cực Lạc.
Hành giả nhớ ngay đến cảnh Cực Lạc thuần vui không khổ, có đủ thắng duyên thắng cảnh trợ lực cho hành giả mau thành Phật quả quảng độ chúng sanh, — đến đức Phật A Mi Đà tướng hảo quang minh, lúc nào cũng duỗi ḷng từ tiếp dẫn chúng sanh về Lạc Quốc.
Lúc bấy giờ hành giả khởi niệm câu dài : “Nam mô Tây phương Cực Lạc thế giới Đại từ Đại bi tiếp dẫn Đạo Sư A Mi Đà Phật “ rồi lần lần thâu ngắn lại c̣n sáu chữ “Nam mô A Mi Đà Phật” hay bốn chữ:“A Mi Đà Phật” lúc đầu niệm lớn, sau niệm thầm để nhiếp tâm cho nó an trụ vào đó. Khi niệm ra tiếng hoặc thầm, đều cần phải gắng cho tiếng nổi rơ trong tâm chẩm răi, tâm ư nghe rơ từng tiếng từng chữ, tức là “Quán trí hiện tiền” nếu không, tâm sẽ tạp niệm (tán loạn) hay ngủ gục(hôn trầm).Nếu tán loạn, không rơ, lơ là, hay khi hôn trầm muốn đến hành giả phải cử tâm ngay bằng cách chú ư đến câu niệm Phật.
Có khi hành giả cố gắng kềm tâm, nhưng tâm vẫn chạy và nếu tâm vẫn chạy măi, th́ có cách phải niệm Phật và nghĩ ở đầu hai ngón tay cái, đầu hai ngón chơn cái hoặc nghĩ ở nơi cái rún mà niệm.
Làm như vậy thần kinh hệ sẽ hạ xuống, tức cái tâm sẽ hạ xuống mà bớt tán loạn.
C̣n nếu bị hôn trầm, th́ phải nghĩ ở đỉnh đầu hay ở trán mà niệm th́ sẽ hết, v́ ư chí phấn khởi.
Hoặc hành giả có thể niệm theo phương pháp“Thập niệm kư số” Thập niệm kư số” là khi niệm Phật, phải ghi nhớ rành rẽ từ một đến mười câu, hết mười câu liền trở lại một, cứ như thế xoay vần măi. Nhưng phải niệm trong ṿng mười câu mà thôi, không được hai mươi hoặc ba mươi câu, lại không được lần chuỗi v́ dùng tâm ghi nhớ. Có thể phân làm hai đoạn từ một đến năm, từ sáu đến mười. Hoặc c̣n thấy kém sức lại chia làm ba hơi, từ một đến ba, bốn đến sáu, bảy đến mười.
Cần để ư: niệm nhớ và nghe phải rơ ràng, vọng niệm mới không xen vào được.
Dùng phép này lâu sẽ được nhứt tâm.
Điều tâm là pháp môn tu chủ chánh. Nếu có sự biến chuyển nơi thân, không nên để ư đến, mà phải chuyên ǵn chánh niệm.
c) Phương pháp giải tọa (xả thiền)
Khi xả thiền, hành giả làm ngược lại tất cả, nghĩa là trước hết phải xả nơi tâm, kế xả nơi tức và sau cùng mới xả thân.
1.Xả Tâm. – Hành giả phải nhớ lại coi hiện giờ ḿnh ngồi chổ nào , nảy giờ ḿnh làm ǵì, nhớ coi ḿnh có bị tán loạn hay hôn trầm không, và mặc dầu có hay không, cũng vẫn hồi hướng công đức về tây phương để trang nghiêm Tịnh độ.
2.Xả Tức. – Sau khi xả tâm xong, hành giả mở miệng thở ra vài hơi thật dài để cho khí nóng trong người giảm bớt và để hồi phục lại trạng thái b́nh thường như trước khi tỉnh tọa.
3. Xả Thân. – Tâm, tức điều xả xong, lúc bấy giờ hành giả se sẽ rao động nơi lưng và cổ, khi mạch lạc chạy đều, từ từ duổi hai tay ra, lấy hai bàn tay xoa nhè nhẹ với nhau, rồi xoa lên mắt, kế từ từ mở mắt. Sau đó uốn lưỡi một vài lần và nuốt chút nước miếng.
Tay và mắt xả xong, đến lượt xả hai chân. Trước hết phải lấy hai tay xoa hai bắp vế, rồi tháo lần lần hai chân ra, thoa hai bắp chuối và hai bàn chân. Khi nghe hai bàn chân nóng hết rồi, hành giả chuyển động nhè nhẹ toàn thân rồi đứng dậy, đi tới đi lui.
D) Những điều cần để tọa thiền có kết quả Hôn trầm, là một chướng trong việc tu thiền, thế nên thân phải bớt ngủ nghỉ. Phật dạy đầu hôm cuối đêm th́ tham thiền, nửa đêm th́ tụng kinh để tự tiêu tức, nhưng nếu ḿnh không kham nổi th́ nên bớt sự ngủ nghỉ. Ban đêm th́ chỉ nghỉ ba canh, từ 11 giờ đến 4 giờ sáng thôi, đó là lời dặn ḍ của Cổ đức vậy. C̣n nơi tâm th́ phải có sự điều nhiếp theo ba cách dưới đây: 1. Không niệm tham dục. 2. Không niệm sân hận. Nếu thực hành hai cách này mà không đắc lợi trên đường chánh định, hành giả phải kiểm điểm lại nơi tâm có sanh tội lỗi chi không, hằng ngày phải nói lời dịu dàng, ḥa nhă cho tâm lóng xuống, đối với người và vật, giữ tâm cho mát mẻ và luôn luôn nhẹ nhàng. 3. Ngoài giờ tĩnh toạ phải giữ câu niệm Phật không rời tâm. Tâm tương ứng với chánh định phát ra khinh an, trong thân sẽ thấy khoan khoái. Thân tâm hiệp nhứt, thân cảnh không hai, lúc bấy giờ hành giả ở trong định vắng lặng sẽ thấy thân tướng Phật, nghe Phật thuyết pháp và những cảnh giới nhiệm mầu không sao kể xiết… Đó chính là tướng niệm Phật thiện căn phát hiện do nơi công phu tọa thiền niệm Phật thành công vậy.
HT Thích Trí Tịnh

( Tài liệu nầy chính Hòa Thượng Trí Tinh đă dạy cho sinh viên Tăng, Ni và cư sĩ nam, nữ tại Đại Học Vạn hạnh.)

Trong lòng bổng dưng cứ bực bội và rất khó chịu là do sự có mặt của người âm


  Không biết tại sao mà mấy tháng nay trong lòng mình bổng dưng rất là khó chịu và  nóng nảy nhiều lắm , rồi nhiều lúc mình cứ vô cớ nổi nóng vào những việc rất là nhỏ , mà nhiều lúc mình nói chuyện khg thể control được cái miệng của mình luôn , sau khi hết nóng thì mình cảm thấy rất là hối hận , mà cứ bị tâm trạng này hoài à nên mình cứ vái Ngài Quán Thế Âm giúp cho mình , và mình vái hỏi thầm Ngài là khg biết con bị cái gì , mình củng tự biết tại sao mình rất khác thường so với hồi xưa , nhiều lúc khg thể kềm chế được những lời nói của mình khi mình đang nóng lên , mà những lúc nói lung tung lang tang tới 1 hồi giật mình lại củng chả biết mình đã nói cái gì nữa , mình tự cảm nhận được sự khác lạ của mình như vậy đó . Rồi củng qúa hên là tự nhiên SP có chút việc qua bên tiểu bang của mình , cho nên mình được SP ghé nhà giúp đỡ ......mà mắc cười thật , mấy cái Chùa mà thỉnh SP qua tự nhiên tuyết xuống qúa trời làm hại khg có 1 ai đi hết , ngày thứ bảy là lệnh của tiểu bang cấm khg cho ai ra đường hết , cho nên SP được rảnh  :)  thế là chuyến này SP qua đây chắc là giúp 1 mình mình thôi , bởi ta nói hay khg bằng hên mà nị  :)

    Trở lại cái vấn đề nóng nảy nha , mình củng hơi nghi nghi chắc là mình bị " cái gì " đó , nhưng mình khg sure , cho đến khi gặp được SP  giúp mình , trì chú vào đỉnh đầu của mình , rồi tẩy tịnh trong nhà trong cửa của mình , nói chung là SP giúp mình rất là nhiều việc khác nữa , cho nên ngày sau đó và ngày sau đó nữa thì mình thấy mát mẻ trong người lắm , mình nói thật đó , khg hề xạo đâu nha , rất là mát mẻ trong người thật đó , nên mình hỏi SP thì SP cười và bảo : SP cảm  thấy được nhà con có nhiều người âm lắm , mà nhà nào cục đất nào ở củng có người âm ở hết đó con , SP lại khai thị cho họ hiểu phật pháp thì họ sẽ khg còn theo khiến cho con bực bội khó chịu trong người . Mà nhắc cái vụ này nha , vốn là cái nhà mình đang ở là hồi xưa má ruột của bà Mỹ chủ nhà trước chết được 6 tháng khi mình mua căn nhà này , cho nên có 1 cái phòng mà Má của bà Mỹ đó ngủ ở đó hồi xưa , hồi đó mới dọn về mình ngủ ở phòng đó thì đêm nào củng thấy 1 người đàn bà cầm cây dao lại đuổi mình đi hết á , sau này mình đổi phòng ngủ khác thì ngủ rất yên , rồi tới khi con trai mình ngủ ở đó thì khiến cho ẻm sợ con stink bugs ( mà thời gian ẻm ngủ phòng đó khg hiểu tại sao stink bugs qúa nhiều trong phòng đó luôn, sau khi ẻm dời phòng thì chả thấy con nào hết  ) thế là ẻm ôm mền gối chạy qua phòng khác ngủ :) , rồi con gái mình củng vậy , đêm nào ngủ tới 12 giờ đêm là ẻm bò dậy khóc om sòm vì bị bad dream . Còn người gia đình  nào của mình mà lại ngủ ở phòng đó thì củng khiến cái này cái kia rồi tự bỏ đi ..... nói chung là nó xảy ra nhiều việc về cái phòng đó lắm , cho nên khi SP lại nhà thì mình nhờ SP giùm tẩy tịnh cái phòng đó , rồi mình thấy SP vẻ vẻ cái gì đó ngay cửa phòng , chả biết SP vẻ cái gì nữa , nhưng nói chung là mấy ngày sau thì tự nhiên mình khg còn cảm thấy nóng bức bực bội trong người nữa , mà nói chung là ông SP này giỏi lắm , SP rất là rành kinh sách Phật , phải nói là 1 bậc cao Tăng thời nay đó , hong phải SP mình rùi mình khen đâu nhé , SP giỏi thật đó  :)

     Tóm lại , hôm nay mình viết bài này chủ yếu là chia sẻ để ai mà có bị tình trạng giống mình thì nên biết nguyên nhân để gỡ nhé , tự nhiên mà cảm thấy trong người nóng nảy và bực bội 1 cách vô cớ và rất nhiều tháng như vậy thì nên thỉnh 1 vị tu hành chân chánh về tẩy tịnh trong nhà trong cửa của mình , mà phải thỉnh đúng bậc chân tu nhé , khg thôi tiền mất tật mang nữa thì khổ thêm á , chúc các bạn ngày đêm luôn an lành nhé !

  Kỳ đó có 1 người kia coi bói cho mình sau này mình thấy củng đúng lắm , Thầy bói đó nói cái số của mình khi mà gặp nạn sẽ có nhiều vị thánh hiện ra giúp mình , nâng mình bay qua những khúc đường gai góc hiểm trở , lúc đó mình cứ tưởng chắc là có ông tiên hiện ra kéo mình bay lên trời lánh nạn hay gì đó  hihi nhưng sau này tự biết , là giống vậy nè , khi mình nóng nảy bực bội do có người cõi âm nhúng tay vào , thì sẽ có ông SP lại solve problems ... mỗi người có 1 cái số , cái nghiệp riêng mà nị :) 

Bão tuyết 2016



 Dạo này mình sợ lạnh lắm , ra ngoài cào tuyết mà mình mặc 4 cái áo , 2 cái quần , 2 đôi vớ , 2 cái nón , 2 cái găng tay  :) cho nên khg thấy lạnh tí nào , khg thôi mấy lần trước ở ngoài cào tuyết xong mấy tiếng đồng hồ vô nhà next day bị bệnh thấy bà cố lun :) 

Trận bão tuyết nào mình củng mệt thì thôi lun a , phải lo nấu đồ ăn chuẩn bị , lo thủ nước để giành uống , rồi lo cúp điện cho nên phải chuẩn bị đèn cầy , đèn pin , mai mốt canh me on sale mua cái máy generator , khg thôi ngay trời tuyết mà bị cúp điện lạnh qúa chịu khg nổi ....








Sunday, January 24, 2016

Bệnh tò mò và nhiều chuyện



  Có vài người phải nói là mình sợ ngay luôn đó , mỗi lần mà nói chuyện với ai là hay đào bới chuyện riêng tư của gia đình người ta ra mà hỏi , tò mò 1 cách qúa trớn , mình thấy cái loại người này là bị bệnh nhiều chuyện rất nặng nè . Mà mình để ý là người này mà mỗi lần đào bới chuyện riêng tư của người nào đó mà khi người đó chịu nói ra thì thấy con mắt người này mở thật là to ra , các tế bào trên mặt giãn nở ra hết cỡ , trên mặt hiện ra rất rõ ràng cái nước nhiều chuyện của bả  hihi ( hôm nào mình chụp hình thật gần post lên cho xem hihi just kidding , chụp chưa xong nữa bị bả wánh phù mỏ rùi  ) , cho nên những người bà con ở tiểu bang khác rất thích gọi nói chuyện với bà này , vì hỏi đến bất cứ gia đình ai là bả nói toèng toẹt chuyện riêng tư của từng gia đình , bà này có tài ăn nói lắm , đó là tài nói chuyện riee6ng của gia đình người khác , còn chuyện gia đình bả thì chả có ma nào mà biết được , bả giấu kín mít kín mun , phải nói là hạng người này khôn dễ sợ , khôn đến nổi phải dễ sợ lun á ....mà bả nhiều chuyện đến nỗi nha , nhà ai tiền điện , tiền nước trả bao nhiêu 1 tháng bả củng biết lun , mà biết hết từng nhà nữa mới ghê chứ , rồi biết lun nhà nào dư mấy cắc , mấy cent củng biết lun , con mèo nhà mình mấy cọng lông bả củng biết lun :) , bao nhiêu hạt bụi dính trên cửa sổ bả củng biết luôn , người nào trong nhà mình tắm mấy lần 1 ngày củng biết lun , bao nhiêu chiếc lá rơi dưới sân mình 1 ngày bả củng biết lun , con trai mình có bao nhiêu cọng lông chân bả củng biết lun , bái phục chưa nè ? hôm nào chắc mình phải set up appointment cho bả phỏng vấn ông Tuấn Hưng giùm mình thì đỡ qúa rùi  hihi  Mình toàn là được ở gần những cao thủ võ lâm khg à nghen , cho nên khg tức chết là khg ăn tiền  :) Mà nói chứ chúng sanh người nào củng có bệnh hết á , khg thể kiếm 1 người hoàn hảo đâu , mỗi người mỗi bệnh , mỗi tật , nhưng chắc mình ở gần những người có bệnh qúa nặng hay sao á , nhiều chuyện và tò mò kinh khủng , sau đó còn đi đâm thọc , phát loa cho hết cả dòng cả họ biết , thì xem có ai có thể chịu nổi khg nè  ?

  Phải chi bả chuyển hướng qua Phật cái đi cho những gia đình ở gần bả được yên thân chút , chẳng hạn như  biết được mấy ngày Phật tắm 1 lần thì đỡ qúa rùi ? :) hay ngày nào Phật đi thuyết Pháp ở cõi nào ? hoặc là bả tò mò giùm chút là Phật hoá thân biến hiện thành ai đi , để cho chúng sanh biết được mà đi cúng dường .....

 Mà lạ 1 cái nè , chuyện tốt gia đình người ta thì bả khg bao giờ nói , chỉ nói toàn những chuyện khg được đẹp của người ta khg à , ta nói nha , bà này chắc có ngày gặp ai dữ dữ  wính bả phù mỏ qúa , mà ta nói , bởi vậy người ta mới nói là " đi nói xấu " , mai mốt mình phải tập "đi nói tốt " cho người cái đi cho nó xong , sẵn dịp củng gieo chủng tử tốt lành vào tâm thức của mình , chứ tối ngày cứ đi nói xấu người này người kia , thì cái tâm và cái miệng mình qúa dơ đi , đi thâu toàn những thứ rác rưởi vào tâm khg à , sau đó ngồi niệm Phật bảo  sao tâm bị vọng tưởng nhiều qúa :)

   Mà mình thấy những người mà qúa nhiều chuyện và đâm thọc , hay đi hại người khác bằng những lời nói của mình , thì khi tới năm xui tháng hạn thường hay bị đi vô nhà thương bác sĩ thọc cái ống thật to vào cổ họng đó , mình nói thật đó , còn đàn ông thì bị bác sĩ thọc ở dưới , đau dữ dội lắm đó , mà khi mình tụng trong Kinh Địa Tạng mình thấy những người này bị bệnh  y chang trong Kinh Địa Tạng đã diển tả cái tội đâm thọc và hại người khác bằng lời nói của mình .....