Saturday, January 1, 2011

Fried Glutinous Rice Balls (Banh Cam & Banh Ran)

I've been wanting to make my own fried glutinous rice balls. I was actually craving for the one with syrup on it. The rice balls is like $0.75 each at the store....guess it's a lot cheaper to make my own. These taste pretty good. Crispy on the outside and chewy on the inside. The sweetness is just perfect. My first time making this snack too! Yummy yummy.....



Ingredients:

3 cup glutinous rice flour
1/4 cup rice flour
1 cup mashed yam (about 125 grm)
250 ml water
65 grams sugar (about 5 tbsp)
1 tsp baking powder
Sesame

Filling:

200 grams hulled mung bean
1/4 cup + 1 tbsp sugar
3 tbsp all purpose flour


Method:

1. Cook the mung bean with some water until tender. Remove excessive water and continue to cook until very soft. Take the mung bean out and use a potato rice to mash the mung bean.
2. Place the mung bean back in the pot and add in sugar. Mix well and continue to cook until dry. Slowly add in the all purpose flour until the mixture is thicker. Remove from heat and let cool.
3. While still warm, rub your hands with some flour and make the mung bean paste into small balls. It should be a size of half an egg or as small as you want. Let the mung bean balls to cool and place in refrigerator.

4. Mix the glutinous, rice flour, baking powder, and mash sweet potato together. Mix sugar in water and stir well. Then mix water with flour. Knead into a dough. (I used the bread maker to help me knead). Leave dough to rest for 2 hrs.

5. The dough should be soft but not wet to handle. Divide the dough into balls double the size of the mung bean ball.
6. Flatten the dough (see pic below) and place the mung bean in the middle. Wrap it up and roll it in the palm into a round ball. Then roll it on the sesame. Remember the skin should not be too thick.
7. Heat enough oil to to cover at least halve the rice balls. The heat should be medium and fry the rice balls slowly. With the heat on medium, the dough can slowly expand and not explode. Fry until fluffy and golden brown.

(Note: It'll be crispy while still warm. When the glutinous rice balls get soft, you can heat it in the oven and it will by crispy again.) You will have some mung bean balls left. You can save this and make more dough for it the next day or make sticky rice dumpling with it.


http://en.petitchef.com/recipes/fried-glutinous-rice-balls-banh-cam-banh-ran-fid-577296

Hương quê

Về quê vào những ngày cuối năm mới thấy sao yêu đến vậy cái đồng đất quê mình, thương biết mấy những chị, những mẹ một nắng hai sương trên ruộng đồng. Chợt nghĩ cuộc sống nơi thôn dã bình yên và chân chất lạ.


Một buổi chiều tà tôi lại đưa mình rong ruổi theo lối đường đất với hàng tràm trổ hoa vàng rực cùng gió chiều bay theo mùi của những vạt bèo tây hắt lên cái vị nồng dịu quê nhà. Đi sâu vào trong mỗi làng sẽ cảm dễ hơn sự thanh bình mộc mạc của cuộc sống người nông dân thanh đạm.

Về làng sau bao năm dài đi xa, thấy thấm thía câu nói “không đâu như nhà mình”. Một bát nước chè xanh bên câu chuyện ấm lòng. Những ánh sao là là trên mặt nước, đó là ánh đèn pin hay ngọn đèn dầu của người nông dân đi tìm con cá con cua sau một ngày dài trên ruộng đồng. Những thành quả sau đêm dài chông đèn sẽ được mọi người gom lại, cùng nhau đưa lên bờ nhóm lửa nướng mồi. Mùi cá tràu đặc sản quê tôi được chấm với muối trắng ớt tươi gay quyện vào hương đất và tiếng dế rung trời nối dài mênh mông.

Ánh trăng đêm trên đồng về khuya càng yên ả, tạo màu sắc huyền ảo cho mỗi câu chuyện mọi người đang kể. Và cứ thế, cuộc chuyện trò đầm ấm kéo dài ra theo mùi thịt cá tràu chín tới.

Về lại với quê, tôi như đứa trẻ thơ nũng nịu, mơ màng ngả lưng nương tựa trên thảm cỏ mềm mịn đẫm sương, nghe mọi người kể chuyện ngày xửa ngày xưa hoài không thấy chán, những câu chuyện của quê hương, thấy yêu lắm, tự hào lắm.

Nhiều khi đắn đo về cuộc sống bộn bề phía trước, lại ớn lạnh, sợ cho cảnh phải xa quê. Nếu phải rời nơi ta đã gắn bó để lo toan cho ngày tháng dài rộng trước mắt, thì cái tình quê nhà sẽ đeo bám hoài mà chẳng thể nào dứt ra được. Bổng dưng trong suy nghĩ cứ miên man câu hát ru bà vẫn ầu ơ mỗi ngày: 

“Mẹ thương con ra ngồi cầu Ái Tử
Vợ trông chồng đứng núi Vọng Phu
Bao giờ nguyệt xế trăng lu
Nghe con chim quyên kêu mùa hạ, biết mấy thu gặp chàng…”    

Những câu chữ dài vô tận, miên man buồn quấn bước, như đồng lúa ngả rạ mùa giáp hạt cứ cố níu giữ chân người ở lại.

Bảo Hòa (Theo Dân Trí)