Monday, December 21, 2015

Kiếp con người có vui , có buồn


  Con người mình nếu gặp toàn là khổ khg chắc khg sống nổi , còn gặp toàn vui khg thì khg ai tu nổi , cho nên kiếp người như những khúc sông uốn lượn ngoằn ngoèo , có khúc rất hẹp  và có khúc rộng thênh thang , dòng chảy rất mạnh và lênh láng :)

  Đa số con người mình ngoài thức ăn nuôi cơ thể củng còn rất cần những sự yêu thương để nuôi lớn tâm hồn hàng ngày . Thiếu vắng tình thương trong cuộc đời thì người đó chắc chắn sẽ héo mòn và sẽ chết dần khg sống nổi . Mình có 1 người chị  bà con , sau khi ly dị chồng chị ta buồn héo hắc , sau đó khoảng 2 năm thì phát bệnh rất nặng và chết ở cái tuổi rất trẻ , mình nghe mà thấy tội qúa trời , nhiều người sau biến cố thì gượng đứng dậy nổi , còn có người đứng lên khg nổi thì sẽ phát bệnh này kia và cuối cùng dẫn đến hoàn  cảnh thật thê thảm . Chắc Đức Phật thấy tình ái làm con người lăn lóc đau khổ cho nên Đức Phật khuyên nên " ái " ít ít thôi , cắt đứt luôn càng tốt , nhưng khg có nghĩa là khg có lòng từ bi nha , từ bi nhưng khg ái luyến , thấy ai khổ mình giúp đỡ về vật chất hay tinh thần , sau đó vứt áo ra đi khg 1 chút nhiễm ái  , đó là ý của Đức Phật vậy đó  :) vì Đức Phật của mình thông minh tột đỉnh mà , Ngài thấy được tận gốc cội nguồn đau khổ của chúng sanh là từ đâu , và cách ngăn ngừa những nổi khổ niềm đau .

    Mình thấy nhiều người bị bệnh trầm cảm chắc là do đặt trọn tình thương , niềm tin ,  tâm huyết vào 1 ai đó , cuối cùng bị phản bội thì nổi khổ niềm đau đó qúa to lớn đi , chịu khg nổi nên mới sanh ra bệnh như vậy . Cho nên 1 người thông minh là phải biết tự bảo vệ lấy mình , mọi lúc mọi nơi phải lấy áo chống đạn bao bọc lại con tim và lấy rất nhiều vải quấn lại  thân thể mình :) chỉ có vậy mới khg bị thương , khg thôi là sẽ chết đứng như Từ Hải đấy  :) Mình thì thấy cách tốt nhất là lúc nào củng quán chiếu vô thường , sau đó thì lấy câu niệm Phật làm áo giáp che chở thân tâm của mình , cứ nhắm mắt nhắm mũi niệm Phật hoài đi , lâu ngày thì tự động những sân si hờn giận , những luyến ái trần gian này tự tan biến , tâm của mình hoà nhập vào cảnh giới của Phật thì cảm thấy rất là vui , rất là an lạc , "thô tâm " thì khổ tới khờ luôn đó , còn " tế tâm " thì vui vẻ và an lạc vô cùng tận , ai biết khôn thì tự mà chọn đi nhé :)

     Nói chung lại là mình tính cuối cùng củng khg qua trời tính , người có phước rồi thì nếu  đang lúc gặp nạn tự nhiên có " quới nhơn " lại giúp đỡ à , lúc đó thân bệnh tâm bệnh gì củng hết luôn , còn khg có phước thì chẳng ai lại giúp , tới cuối cùng lăn đùng ra chết vì chẳng có ai giúp đỡ ..... cho nên ngay hiện giờ và tương lai mình đừng gây tạo oán thù với nhau , qúa khứ đã lỡ gây tạo rồi thì khg thể quay trở lại fix được , giờ chỉ lo hiện tại thôi , khg gây oán thù nữa mà chỉ lo tạo " ơn " thôi , nghĩa là ân gia đó , nếu muốn kiếp sau gặp nhiều ân gia thì kiếp này nên trao tặng những gì tốt đẹp nhất cho những người có duyên với mình , để kiếp sau có lỡ gặp lại mình cười hoài chứ khg phải bị khóc suốt ngày  :) Dạo naỳ sao mình tám thế này , cứ viết bài chia sẽ nhiều qúa :)
 
  

Lâu lâu họp mặt gia đình rất là vui


  Hai ngày nay vì người Cậu lớn của mình ở tiểu bang khác qua chơi nên cả nhà hội lại ăn uống cười giỡn muốn bể bụng luôn , mắc cười ông xã mình bị chọc qúa trời luôn , thường ngày ở nhà ra bàn ăn mà thiếu đôi đủa là ngồi hoài khg chịu ăn , phải chờ mình đi lấy rồi mới ăn . Vậy mà khi đi ra ngoài ăn tiệc thì ổng gắp thức ăn cho mình ăn hoài làm hại mấy người ngoài tưởng đâu là ổng lo cho mình lắm , thế là  Mợ  của mình bảo : nhỏ này có phước qúa ta , thấy chồng nó lo gấp thức ăn hoài kìa , trong khi đó Cậu con đâu có lo cho Mợ  vậy đâu .... mình mắc cười qúa mới vọt miệng nói : trùi ơi , Mợ ơi , lâu lâu trước mặt mọi người ổng biểu diễn đó .... thế là mọi người cười qúa trời .... mà được cái là ông chồng mình ổng khg có chấp nhất , mình nói sao củng được ổng cứ cười hề hề à .....rồi có lần đi Chùa củng vậy , mình đang ngồi nói chuyện với 2 vợ chồng Cô Phật tử kia , tự nhiên ông xã chạy ra bưng 1 tô bún chay cho mình mà qùy gối đưa mới ghê chứ , làm hại mình đang ngồi muốn té ghế luôn , hú hồn .... 2 vợ chồng Cô Phật tử đó ngồi cười sặc sặc , ông xã mình ổng hay giỡn lắm , rảnh rảnh là hay biểu diễn , nhiều lần mình muốn té ghế với ổng lun á .....

  Mình có mấy người Cậu củng vui tính lắm , mấy ổng tếu bà cố lun , nhiều lúc mấy ổng chọc mình này kia mình củng play along luôn , mình củng giỡn lại cho tới bến luôn , sau đó Mợ của mình mới kể chuyện tếu hồi xưa , Mợ nói hồi xưa khi con gái của Mợ khoảng 3,4 tuổi gì đó thì Cậu này làm bộ chỉ tay trên trời và bảo : kìa con thấy khg , trên trời có con rồng và nhiều bông hoa đẹp qúa kìa , con thấy khg ? Thế là chị ta củng play along và bảo : con thấy rồi , đẹp qúa ! .... Mợ mình bảo : thiệt là hết ý  2 chú cháu nó luôn ....

 Mà chắc nhờ phóng sanh qúa nên mấy ngày nay vui qúa trời , kiểu này chắc phải đi phóng sanh mỗi ngày qúa ta ui ....
  

Chủng tử mạnh, chủng tử yếu

     Cái vụ này là Ni Sư Hạnh Chiếu giảng hay lắm đó , mình canh trên youtube hoài mà chả thấy , vì có lần nghe Ni Sư nói sơ sơ cái vụ chủng tử và thức thứ 7 , thứ  8 gì đó NS giảng rất dễ hiểu và rất hay , nhưng nói rất nhanh qua vì khg phải là để tài giảng hôm đó , bớ :) có ai biết NS nhớ yêu cầu NS giảng về Duy Thức Học giùm CN nhé :) 
  Chủng tử gọi là yếu vì nó khó phát khởi hiện hành. Đây là chủng tử chưa có được sự huân tập đủ và thường xuyên.
Chủng tử gọi là mạnh vì nó dễ phát khởi hiện hành. Đây là chủng tử có sự huân tập thường xuyên trong thời gian dài. Chủng tử mạnh nếu để lâu không có sự huân tập tiếp sẽ trở nên yếu và khó phát khởi hiện hành. Cần có nhiều thời gian huân trưởng để nó phát khởi.
Thí dụ : Trước đây ta đã từng chơi đàn giỏi, do bỏ lâu nên hiện tại việc đánh đàn gặp nhiều khó khăn. Trước đây ta đã vận dụng anh văn một cách thành thạo. Do không sử dụng đã lâu, cũng không huân tập, nên hiện tại ta gặp khó khăn khi sử dụng anh văn trong việc giao tiếp hay dịch thuật.
 Quay trở lại vấn đế quên và nhớ của ý thứcÝ thức chỉ có sự chủ động trong vấn đề huân trưởng, nghĩa là chủ động quyết định nhớ lại một sự kiện nào đó và thực hiện việc nghĩ về sự kiện ấy để tạo ra sự huân trưởng cho chủng tử. Việc có nhớ được hay không, dễ nhớ hay khó nhớ còn phụ thuộc vào tình trạng mạnh yếu của chủng tử. Điều này giải thích tại sao ý thức không hoàn toàn có được sự chủ động trong vấn đề quên nhớ.
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
   Dạo này CN rất thích nghiên cứu về chủng tử  :)  Đọc đọan trên mình thích nhất là cái câu  : " Chủng tử mạnh nếu để lâu không có sự huân tập tiếp sẽ trở nên yếu và khó phát khởi hiện hành. "  Theo mình hiểu thêm nữa là nếu những tt nào của mình mà biết nó xấu  thì ráng bỏ nó , bỏ từ từ từ từ khg huân tập thì càng ngày nó sẽ yếu dần mà mất luôn .... mình nhớ hồi xưa Bà Ngoại của mình nha , mình thấy Ngoại khg bao giờ nổi sân , người đâu mà hiền kinh khủng luôn , nhiều lúc mình thấy Ông Ngoại la Bà Ngoại mình tùm lum tá lả , Ngoại cứ làm thinh , tỉnh queo à , trong khi đó anh em của Bà Ngoài thấy là tức chịu khg nổi luôn , mình nhớ Bà Dì là em ruột của Bà Ngoại lâu lâu mà lại nhà Ngoại chơi thấy Ông Ngoại mình " ăn hiếp " Bà Ngoại qúa là Bà Dì chịu khg nổi , Bà cự lại Ông Ngoại mình liền à , thế là 2 người cự lộn với nhau 1 trận toé lửa , sau đó chạy ra nói với mình là : Bà mà như Bà Ngoại con là Bà chơi lại tới cùng , ai mà nhịn cho nổi  :)  Rồi sau đó mình thấy lạ mới chạy lại hỏi Bà Ngoại , Ngoại bảo : Ngoại khg biết sân , Ngoại cảm thấy chuyện đó đâu có gì đâu , rất bình thường mà  :) ....trong khi đó thì Bà Dì của mình giận run cả người vì thấy tức giùm cho Bà Ngoại  hahaha giờ đọc cái này mới biết Bà Ngoại của mình khg có chủng tử sân , mà tại Ông Ngoại mình tính nóng vậy thôi chứ rất là thương Bà Ngoại lắm , ngaỳ nào vô ăn cơm là cứ gắp thức ăn cho Bà Ngoại hoài à , lo cho Bà Ngoại mình từng chút vậy đó , lúc đó mình còn nhỏ chứ mình thấy 2 người mắc cười lắm :) 
   Nhưng mình nghe mấy Thầy giảng muốn tiêu diệt chủng tử sân thì phải đừng có gặp duyên làm cho mình nổi sân , nếu khg gặp môi trường làm cho mình nổi sân thì từ từ chủng tử sân nó sẽ tan biến mất luôn .... hummmmm cái này coi bộ hơi khó à nha , chỉ có về cõi Cực Lạc thì mới khg bị ai chọc cho nổi sân thôi , chứ ở cõi này từ sáng tới tối , everybody try to piss you off  every 1 minute  :)