Friday, December 31, 2010

Bánh cam


Mãi đến hôm nay mới dám làm bánh cam...Vì sẵn dịp làm chè trôi nước nên làm bánh cam luôn...Bánh này nhìn thấy dễ làm nhưng đến khi làm thử thì mới biết nó khó như thế nào...Hồi xưa CN khg thích ăn bánh này ,nhưng có 1 lần người bạn cho ăn thử bánh cam của bà kia chuyên làm bán  và từ đó "ghiền" ,sau khi ghiền thì  phải lăn vào bếp tìm tòi làm thử và xuýt xảy ra "án mạng ",nhớ lại còn "hú hồn" . Không biết CN làm sao mà khi bỏ vào chảo dầu chiên thì 1 hồi nó "nổ " ....đùng đùng ...và thế là từng "em bánh cam "văng lên trần nhà hết trơn,dầu văng tung tóe ....làm hại chồng ,con tui  hoảng hồn chạy ra khỏi nhà hết ....đố các bạn tui chạy luôn hông ?....tập 2 mới kể nha...hihi...  Phải chờ cho bánh cam chạy ra hết khỏi chảo mới dám lại tắt lò....sau đó clean mệt xỉu luôn...Thế là sau bao năm khg dám rớ   tới  bánh này nữa ,mải tới hôm qua  vô tình lướt ngang qua blog này  thấy chỉ rõ tại sau bánh lại bị "nổ " như vậy, à ra tại vì "khéo" qúa,nắn bánh khg chặt giữa nhân và bột cho nên bị vậy .....Hôm nay làm  CN sửa đổi công thức 1 chút  nhưng cũng khg vừa ý lắm ,vì để 1 hồi là "ném  chồng " bể đầu đó chứ khg chơi..hihi...,rút ra kinh nghiệm chút và bạn nào khg thích ăn cứng lắm thì bỏ tí xíu bột gạo thôi.....(vì CN bỏ bột gạo hơi nhiều và thêm bột potatoes starch nữa nên hơi cứng ,xém có "vụ án gẫy răng "...)
Đây là công thức gốc chánh hiệu,khg hề sửa đổi :
Nguyên vật liệu cho 16 cái bánh:
Vỏ bánh:
- 250 g bột nếp
- 25 g bột gạo (bột gạo sẽ làm bánh giòn và cứng cáp sau khi chiên, tuy nhiên nếu cho quá nhiều bột gạo thì bánh sẽ bị cứng và mất độ dẻo)
- 50 g đường cát
- 200 ml nước
- 50 g mè trắng (chưa rang)
Nhân bánh:
- 100 g đậu xanh cà vỏ
- 60 g đường cát + 1 ít muối
- 50 g dừa sợi khô
- 2 muỗng canh dầu ăn
- 1 teaspoon vanilla extract
Cách làm:
Làm nhân bánh trước vì lý do phần nhân phải được làm lạnh mới dễ tạo hình. Mình làm phần nhân vào đêm hôm trước.
- Đậu xanh ngâm nước 1/2 tiếng đồng hồ cho mềm, cho nước vào nấu cho mềm, lưu ý cho vưà nước, nếu cạn thì châm thêm, tránh cho nhiều nước làm đậu bị nhão.
- Khi đậu mềm dùng spatula gỗ khuấy cho ko bị cháy và đồng thời nghiền nát, để lửa liu riu đến khi phần đậu có độ khô vừa phải
- Cho dầu ăn, đường, muối và dừa sợi vào sên đến khi được hỗn hợp nhuyễn và khá mịn (vì đậu xanh chỉ được nghiền bằng vá gỗ nên không nhuyễn mịn hoàn toàn, có điều vẫn ngon như thường)
- Cuối cùng tắt bếp và cho vanilla extract vào
- Để nguội, chia làm 16 phần, vo viên rồi cho vào tủ lạnh ít nhất 3 tiếng đồng hồ cho cứng để dễ bọc bột bên ngoài
Làm vỏ bánh:
- Khuấy tan đường trong nước
- Trộn đều bột nếp và bột gạo, sau đó cho nước đường vào nhồi kỹ
- Chia bột làm 16 phần, cho nhân đậu xanh vào giữa, vo tròn kỹ cho phần vỏ bọc kín phần nhân. Nếu phần vỏ bị hở, khi chiên bánh sẽ bị bung và văng dầu
- Toti vo bánh ko ra được hình tròn mà ra hình thoi nên phải nắn bánh lại cho đều, bánh ko tròn lắm nhưng khi chiên lên thì tất cả đều tròn vo
- Lăn đều bánh qua mè
Chiên bánh:
- Cho dầu ngập chảo chừng 1/2 cỡ bánh
- Cho bánh vào chảo khi dầu còn ấm, để lửa liu riu và trở bánh lăn đều trong chảo đến khi bánh phồng lên gấp đôi kích thước ban đầu và vàng đậm. Nếu thấy phần bánh phồng quá cao thì dùng đũa ấn xuống cho hơi xẹp ra bớt, nếu không bánh sẽ bị nứt vỡ. Mục đích của việc giữ nhiệt độ vừa phải là để cho phần bột nếp nở tự nhiên, nếu nhiệt quá nóng bánh sẽ không nở và dễ cháy
- Vớt ra cho lên đĩa có lót giấy thấm dầu
Bánh đạt yêu cầu khi nguội vẫn giòn và giữ được hình dạng, khi cầm lên sẽ thấy phần nhân lúc lắc ở bên trong, khi cắn vào phần vỏ nếp không quá dày và phần đậu thơm mềm. Nhà mình sáng nay ăn sáng bằng bánh cam và trà artichoke.

 http://ilovemykitchen.wordpress.com/2010/10/24/banh-cam-luc-l%E1%BA%AFc/#more-551

CN bổ sung phần nhưn đậu:

 Nếu các bạn muốn ngon thì 1 bọc đậu xanh cà(đã ngâm trước 3 giờ) bỏ vào nồi nấu chung với 1 lon nước cốt dừa Chef Choice,nấu trong nồi non-stick ,mới đầu thì cho lửa lớn,đậy nắp kín,đến khi sôi 1 chút cho rút bớt nước thì vặn lửa thấp nhất và đậy  nắp lại nấu 1 hồi cho chín. Để cho nguội rồi bỏ vào máy xay  cho mịn,trong lúc xay cho đường và vanilla vào .Bánh ngon hay khg cũng nhờ nhưn rất nhiều,CN học được cách nấu này từ Sư Bà trên Chùa,Sư Bà làm bánh trái rất khéo...Sư Bà dạy CN làm nhưn nhiều nhiều vò viên sẵn và bỏ vào freezer  ,để cả nửa năm cũng vẫn còn ngon,khi làm bánh thì có nhưn sẵn nên làm rất lẹ...khoảng 1 giờ là có bánh ăn....

Thursday, December 30, 2010

Phản quan tự kỷ ( rất hay )HT Thanh Từ dạy cách làm sao cho an vui ,hạnh phúc

Bấm vào đây để xem được video này :

http://blip.tv/file/3236092 Lâu lâu bị mê mờ qúa trời cho nên CN phải nghe lại bài này để nhìn lại mình ,tại sao mình lại buồn ? Ai đang buồn ? Và quán chiếu để tâm an ,tâm định thì trí tuệ sáng..... Ráng tu sao để kiếp sau được làm tôi tớ của Phật ....hihi....

Tròn đồng thái hư(rất hay,HT dạy cách tu có kết quả nhanh)

Bấm vào đây để xem được video này :

http://thuvienphathoc.blip.tv/file/3201737/

Quán chiếu hạnh phúc

Chúng ta thường đi tìm một cái gì bên ngoài để mang lại cho mình hạnh phúc như vật chất, nhà cửa, xe hơi, máy móc, tiện nghi, ... hoặc tình cảm gia đình, thân quyến, bạn bè, người yêu, ... hoặc danh vọng, địa vị, lý tưởng. Ta khát khao tìm kiếm vì tưởng mình nghèo nàn, thiếu thốn, tâm luôn phóng ra ngoài chạy theo trần cảnh. Trong kinh Pháp Hoa kể thí dụ đứa cùng tử suốt đời đi ăn xin vì không biết trong túi mình có viên ngọc quý, đến khi được người bạn nhắc tỉnh ngộ lấy ngọc ra xài liền hết đói khổ.
            Bài quán chiếu dưới đây nhắc bạn nhớ lại những viên ngọc quý mà bạn đã có, chỉ cần lấy ra dùng là sẽ có hạnh phúc.
             Sau đây là 7 điều quán chiếu hạnh phúc:
1/ Ta đang còn sống
2/ Ta có sức khỏe
3/ Ta có đủ sáu căn
4/ Ta có tự do
5/ Ta có tiện nghi vật chất
6/ Ta có tình thương
7/ Ta có sự hiểu biết
 1/ Ta đang còn sống
Trên đời này quý nhất là sự sống. Tất cả sinh vật từ côn trùng, sâu bọ, thú vật cho đến con người, loài nào cũng tham sống sợ chết.  Giả sử bây giờ phải lựa chọn giữa trúng số độc đắc mà chết và sạt nghiệp mà sống thì bạn sẽ lựa cái nào ?  Ở đời ai cũng lo đi tìm tiền của, nhưng thật ra tiền của chỉ để bảo đảm sự sống an toàn, tiện nghi.  Có nhiều người giàu sang sẵn sàng chi hết tiền của để cứu lấy mạng sống. Như thế đủ thấy sự sống quý hơn tiền bạc, quý hơn gấp trăm ngàn, triệu ngàn lần.  Ngay cả một tỷ đô la cũng không mua nổi mạng sống khi bị bệnh ung thư hay sida (aids). Vậy mà sáng nay mở mắt thức dậy còn sống, bạn có thấy mình hạnh phúc không ?
Mỗi khi cảm thấy khổ đau, chán nản hay tuyệt vọng thì hãy nhớ lại ta đang còn sống đây. Còn sống thì còn tất cả.
 2/  Ta có sức khỏe
Sự sống quý nhất trên đời, sức khỏe quý nhất trong sự sống. Có sức khỏe không có nghĩa là phải khỏe như lực sĩ thế vận hội mà chỉ cần không đau nhức, bệnh hoạn, không có bệnh trầm kha, nan y, v.v... Ở đời mấy ai tránh khỏi bệnh tật, không bệnh này thì bệnh nọ.  Bệnh nặng như ung thư hay sida phải có thuốc giảm đau như morphine mới chịu nổi, nếu không thì đau đớn rên siết như bị hành hình ở địa ngục, bệnh nhẹ như cảm cúm, sổ mũi, nhức đầu cũng làm cho ta mệt mỏi, khó thở, đau nhức.  Mỗi khi khỏe mạnh, không bệnh hoạn thì ta hãy mừng rỡ ý thức  đó là một hạnh phúc. Có nhiều tiền mà bệnh hoạn liên miên, ăn không được, ngủ không yên, hết nằm nhà thương này đến nhà thương nọ, có tiền như vậy đâu có sướng !  
Mỗi khi cảm thấy khổ đau, chán nản hay tuyệt vọng thì hãy nhớ lại ta đang còn sức khỏe đây. Còn sức khỏe thì còn làm được tất cả.
 3/ Ta có đủ sáu căn (mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, ý)
Có nguời đầy đủ sức khỏe nhưng lại bị mù, điếc, hoặc câm, què, tàn tật, v.v... Những người này dù có tiền, có sức cũng đâu sung sướng gì !  Bạn có thể tưởng tượng nếu bây giờ bị mù thì bạn sẽ ra sao ?  Chỉ cần nhắm mắt lại trong năm, mười phút đi tới đi lui trong nhà mình xem. Bạn có hiểu được nỗi khổ của người mù không ?  Vậy mà bạn đang còn đôi mắt sáng thấy được trời xanh, mây trắng, tai nghe được chim hót, nhạc hay, mũi ngửi được mùi cơm thơm, miệng nói năng được với người thương, thân không què quặt, tâm không điên loạn.  Như vậy còn đòi hỏi gì hơn ?  Chỉ cần mất đi một căn thôi đời bạn sẽ mất đi rất nhiều ý nghĩa.
Dù ở trong cảnh khổ nào đi nữa, nhớ lại mình còn nguyên vẹn sáu căn cũng đủ an ủi và xóa tan đi mọi niềm đau.
 4/ Ta có tự do
Tự do ở đây là không bị tù đày chứ không có nghĩa chính trị hay tôn giáo. Bởi vì theo giáo lý, tất cả chúng ta đều là tù nhân của ba cõi sáu đường. Chỉ khi nào thoát khỏi sinh tử luân hồi mới thực sự là tự do.
Hiện tại bạn có đang ở tù không ? Có đang bị trói buộc, xiềng xích không ? Có ai cấm bạn đi đứng nói năng, ăn uống không ?  Có ai đánh đập theo dõi kiểm soát bạn không ?  Bạn có biết đời sống trong tù ra sao không ?  Dù đó là tù ở Pháp, ở Mỹ ? Có thể bạn nghĩ tù ở các xứ văn minh giàu có thì sướng hơn ở xứ nghèo chăng ?  Ở Mỹ nhân viên cai tù không hành hạ tù nhân nhưng chính những người tù đánh đập, áp bức, hiếp dâm lẫn nhau rất dã man.
Ngay bây giờ nhìn lại, bạn có thấy mình được tự do đi đứng nói năng không ?  Nhớ ai thì lên xe rồ máy đi thăm, thèm ăn món gì thì ra chợ mua hoặc đi nhà hàng, v.v... Có biết bao người đang bị tù đày khổ sở, trong đầu chỉ ao ước được tự do như bạn là họ sung sướng lắm. Vậy mà đang sống tự do bạn có cảm thấy hạnh phúc không ? Nếu không thì bạn hãy ý thức và nhớ lại đi, đừng để khi mất tự do rồi mới mơ ước thì quá muộn.
 5/ Ta có tiện nghi vật chất
Tiện nghi vật chất không hẳn là nhà cao cửa rộng, xe hơi, ti vi, tủ lạnh, máy giặt, máy rửa chén, v.v... Tiện nghi ở đây là những thứ căn bản mà phần đông chúng ta đều có, đó là cơm ăn, áo mặc, chỗ ở che mưa nắng, không phải đi ăn xin, ngủ đầu đường xó chợ. Nhiều người ở Việt Nam vẫn tưởng rằng sống ở Pháp hay Mỹ chắc sướng lắm vì đầy đủ tiện nghi, họ đâu biết là ở đâu cũng có kẻ giàu người nghèo. Ngay tại Paris, thủ đô ánh sáng, hàng ngày vẫn có nhiều người ăn xin vô gia cư, tiếng pháp gọi là SDF (sans domicile fixe), ngửa tay đi xin tiền trong xe điện ngầm (métro), tối đến họ chui vào những gầm cầu thang để ngủ. Nhìn lên chẳng bằng ai, nhưng nhìn xuống thì ta vẫn còn may mắn hơn nhiều người. Hãy nhìn lại hoàn cảnh của mình, bạn có đói đến nỗi thiếu ăn không ? Có nghèo đến nỗi không còn mảnh vải che thân ?  Nếu chưa đến nỗi như vậy thì bạn hãy xem mình đầy đủ. Khi tâm biết đủ (tri túc) thì bao nhiêu cũng đủ, khi tâm tham muốn đòi hỏi thì bao nhiêu cũng không đủ. Người biết đủ là người giàu có hạnh phúc vì không thấy thiếu thốn, người tham lam keo kiệt dù có nhiều tiền vẫn là người nghèo vì không bao giờ thấy đủ.
 6/ Ta có tình thương
Nhiều người khổ sở vì cảm thấy cô đơn, không có ai thương mình hết. Không ai thương mình bởi vì mình đâu có thương ai. Khi trong lòng ta tràn đầy tình thương thì tự nhiên nó tỏa ra và mọi người sẽ tìm đến. Giống như mùa xuân hoa nở thơm ngát thì tự động ong bướm bay tới xung quanh. Ai cũng có một trái tim, tiếng Hán là tâm, bản chất của tâm (tim) là thương yêu. Ta có dư tình thương cho chính mình và cho kẻ khác. Chỉ cần nhớ lại mình có trái tim thương yêu và đem ra xử dụng. Nếu chưa nhớ thì bạn hãy thực tập phép quán từ bi ở phần trước.
Hiện tại bạn có ai là người thân thương không? Có cha mẹ, anh em, vợ con, bạn bè không? Có ai đang thương và lo lắng cho bạn không?  Có tình thương, biết thương và được thương là một hạnh phúc lớn nhất trên cõi đời này.
7/ Ta có sự hiểu biết
Hiểu biết ở đây là hiểu biết đạo lý chứ không phải kiến thức bằng cấp.  Không kể người khùng điên mất trí, hoặc bị bệnh tâm thần mà ngay cả những người bình thường cũng chưa chắc có sự hiểu biết về nhân quả và đạo đức. Đầu óc ta còn sáng suốt, không điên khùng mất trí, lại gặp được Phật pháp, học hiểu giáo lý giải thoát, đó là một duyên lành hy hữu trăm ngàn muôn kiếp khó gặp được.
    Nếu quán chiếu những điều trên chưa đủ để cho bạn hạnh phúc thì bạn cần phải "hạ sơn" đi vào cuộc đời để tiếp xúc với người sắp chết, người bệnh để thấy họ khổ ra sao, tiếp xúc với người tàn tật, người tù, người ăn xin, người cô đơn, người ngu cố chấp thì may ra nó sẽ giúp bạn tỉnh ngộ thấy mình hạnh phúc.
Trích sách "Ý Tình Thân"
Thích Trí Siêu