Ở Châu Phi người ta dùng một thứ rất thú vị để bẫy khỉ trong rừng. Tuy nhiên, họ phải bẫy làm sao để khỉ không bị thương chút nào, vừa vì mục đích nhân đạo vừa vì sau đó khỉ còn được đưa về các vườn thú ở Mỹ.
Những người săn khỉ dùng những cái chai rất nặng, cổ chai dài và hẹp, chỉ vừa để khi thò tay vào một cách khó khăn. Trong chai, thợ săn bỏ những hạt lạc tẩm đường có mùi rất thơm, rất quyến rũ. Họ đặt những cái chai ấy nhiều trong rừng và có rất nhiều khỉ mắc bẫy.
Chuyện đó diễn ra như thế nào? Những con khỉ ngửi thấy mùi thơm của lạc tẩm đường nên chạy đến chỗ những cái chai. Chúng cố gắng thọc tay qua cái cổ chai dài và hẹp, nắm lấy thật nhiều lạc. Rồi chúng không thể rút tay ra được vì bàn tay nắm nhiều lạc quá mà cổ chai thì nhỏ. Nhưng bọn khỉ cũng không chịu thả tay ra để bỏ lạc lại trong chai dù đó là cách duy nhất để khỉ có thể rút tay ra được. Mà những cái chai thì rất nặng, khỉ cũng không thể vác chai đi khắp nơi. Thế là chúng mắc bẫy.
Chúng ta có thể cười nhạo và cho rằng bọn khỉ thật ngốc. Nhưng có bao giờ chúng ta, cũng như những con khỉ ấy, không chịu bỏ những điều lợi trước mắt tức thời để kẹt trong hàng đống vấn đề khó khăn, y như bọn khỉ nắm chặt những hạt lạc tẩm đường? Và rồi chúng ta cứ vác "cái chai" đựng đầy những khó khăn để đi khắp nơi, tự làm tội nghiệp mình và mong muốn người khác thông cảm với mình trong khi chúng ta hoàn toàn có thể tự giúp mình bằng cách bỏ qua những "hạt lạc" nhỏ nhặt ấy?!
Monday, January 5, 2009
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
0 comments:
Post a Comment