Thursday, March 13, 2014

Thưởng thức bánh ngô ngọt ngào sáng lạnh

Cắn một miếng bánh ngô vừa giòn tan vừa ngọt ngọt, lại có vị hơi bùi, béo trong những sáng đầu đông thật là thú vị. Món bánh này dành cho các chị em muốn ăn ngon lại không tốn nhiều thời gian chế biến.

Nguyên liệu:
- 2 bắp ngô ngọt
- 3 muỗng đường cát trắng, 2 muỗng bột mì, 2 muỗng bột nếp.
 

Cách làm:

- Dùng bàn nạo, nạo ngô ngọt (như để nấu chè ngô) hoặc có thể tách để nguyên hạt.

- Cho 3 muỗng đường vào ngô, ướp trong hộp nhựa 3 tiếng đồng hồ hoặc lâu hơn. Khâu này bạn có thể làm từ tối hôm trước. Cho đến khi đường tan hết.

- Lần lượt cho bột mì, bột nếp vào ngô, khuấy đều sao cho hỗn hợp không lỏng quá

- Cho chảo nóng lên bếp cùng lớp dầu ăn thật mỏng

- Dàn đều ngô lên chảo, rán với lửa nhỏ đến khi vàng hai mặt

- Khi ăn chỉ cần cắt miếng nhỏ và thưởng thức. Bạn có thể không cho đường, bớt độ ngọt, để chấm bánh ngô với tương ớt hay xì dầu.
Theo Dân Việt
http://xinhxinh.com.vn/mon-ngon-de-lam/20130116082206391/thuong-thuc-banh-ngo-ngot-ngao-sang-lanh.xinh

Tại sao khi thương ai hay thù ghét ai thì rất nguy hiểm trước lúc lâm chung ?



  Ví dụ như Mẹ của Ngài Mục Kiền Liên , vì tâm niệm xấu ác cho nên khi chết Bà bị đọa địa ngục , nhưng khi nhờ rất nhiều Chư Tăng chú nguyện cho Bà thì lập tức Bà được về cõi trời , có người hỏi vậy thì có trái luật nhân qủa khg ? Vì làm ác thì phải bị đọa địa ngục , nhưng tại sao Mẹ của Ngài Mục Kiền Liên được về cõi trời ?  HT Thanh Từ giảng : thật ra khi Mẹ của Ngài Mục kiền Liên mất thân người thì vô cái thân ngạ qủy và bị đọa địa ngục , nhưng khi nhờ Chư Tăng chú nguyện cho Bà thì Bà liền chuyển cái tâm xấu ác ra cái tâm thiện lành , Bà ăn năn hối hận việc làm của Bà lúc còn sống , vì cái tâm đó cho nên ngay lập tức Bà được sanh về cõi trời . Mà cái thân ngạ qủy thì rất nhẹ nhàng , họ sống bằng thức tưởng , gíó nghiệp thổi là họ bị bay lung tung , cho nên tuy bị đọa địa ngục nhưng khi họ khởi tâm tốt là lập tức thoát khỏi liền và lập tức đi về cõi lành đuợc liền . Chứ khg phải như thân người mình , bị mắc kẹt trong cái thân xác này cho nên muốn đi liền cũng khó đi lắm  :) ..... Vì vậy mình tu mỗi ngày thật ra là tập cho cái tâm mình thuần thiện hơn , để khi lâm chung mình có tâm thiện lành thì sẽ được đi về cảnh giới tốt ở . Còn hàng ngày mình cứ huân tập cái tánh thù người này , ghét người kia , muốn ám hại người này nọ , thì khi lâm chung ý nghĩ ác độc đó khởi lên thì sẽ dẫn mình đi về cảnh giới xấu như là  địa ngục , ngạ qủy và súc sanh .....chính vì vậy mà mấy Thầy và mấy Sư Cô đi hộ niệm cho người sắp chết là vậy , mục đích là làm cho người sắp chết đừng nhớ tới những người mà họ thù ghét , mà tụng kinh niệm Phật để họ nhớ tới Phật , và khi hồn lìa khỏi xác thì nhờ niệm lành tưởng nhớ tới Phật mà Phật lại rước đi hay ít nhất cũng về cảnh giới tốt mà ở . Nhất là lúc bệnh nặng sắp chết , lở ai làm trái ý mà nổi sân lên rồi chết liền là người đó sẽ đi về cảnh giới xấu ác ở liền đó . Cho nên hàng ngày mà mình lở ghét ai qúa trời qúa đất thì phải ráng buông xả liền , vì chỉ tự hại cho mình thôi chứ người kia khg hề hấn gì . Vì trước khi lâm chung thì người mà mình thương hay mình thù ghét nhiều nhất thường hiện ra trong đầu mình lúc đó , nếu lở thương con hay cháu qúa thì khi xuất hồn ra là mình cứ bám theo đứa con mà mình thương đó , mà nếu mình khg đủ phước làm người thì sẽ tái sanh làm con chó hay con mèo trong nhà đứa con cưng đó , khỏi về Cực Lạc luôn ......còn nếu trước lúc lâm chung , tự nhiên chợt nhớ tới cái người mà mình ghét qúa trời đó , thì xuất hồn ra mình sẽ đi tìm người mình ghét đó và mình sẽ tái sanh làm cái gì của người đó để mình trả thù , thanh toán nợ củ với người đó , cho nên rất là nguy hiểm lắm ....

  Vì lý do này mà mọi việc thương ghét gì  ai đó thì xả bỏ hết cho mình khoẻ , chứ thù ghét ai như mình ôm cục lửa than trong người vậy , nó sẽ đốt cháy hết gan ruột của mình đó . Tu đúng đường là mỗi khi mình có tâm niệm xấu nổi lên thì dẹp , xả nó liền , tu là phải lấy TÂM làm gốc , tu sao tâm càng ngày càng tốt , càng thanh tịnh , tu là sửa , thấy được tâm mình có gì xấu hư là mình chỉnh nó liền , sửa nó liền , sửa hoài mỗi ngày như vậy , cho tâm mình càng ngày càng tròn đầy , chứ đừng tu riết rồi tâm mình méo mó thấy ghê luôn thì khg được rồi  :) Mỗi lần mình nghe băng giảng của HT Thanh Từ thì mình đỡ lắm , nhưng nghe 1 thời gian rồi thì tự nhiên nó bị lờn , lờn rồi thì muốn đi thanh toán  với con mụ oan gia đó ....hic...

HT Thích Thanh Từ khai thị về việc cầu an , cúng sao , giải hạn , dâng sớ vào năm xui ( rất hay và mắc cười lắm )

 Khi có người Phật tử hỏi HT  về việc cúng sao , giải hạn và dâng sớ cúng Phật vào năm sao hạn xui thì HT giải thích mắc cười lắm , HT bảo về cái vụ này mà tui bị ân oán với nhiều Chùa lắm , nhưng khg nói thì thấy tội nghiệp qúi Phật tử qúa nên đành bấm bụng nói đại ..... HT nói : về việc cúng sao , sao là 1 hành tinh nào đó trong vũ trụ này , HT nói : thử hỏi nếu có người ở hành tinh nào đó người ta hướng về trái đất mình mà cúng và vái lạy thì  khi mình thấy được mình sẽ nghỉ như thế nào ? ( mọi người cười qúa trời ở dưới chánh điện ) .... chắc mình nghĩ cái người đó bị điên rồi  :)  HT nói tiếp : thật ra khi mình bị ngay cái năm xui là do mình bị đổ nghiệp , hồi qúa khứ đi tạo nghiệp khg lành thì khi nghiệp tới phải trả chứ sao , chứ khi bị  đổ nghiệp thì nhờ mấy Thầy dùm cầu an và cúng sao , nếu hay vậy thì sao khg thấy mấy Thầy ưu tiên ghi cầu an dùm cho cha mẹ anh em dòng họ của mấy Thầy ? Mà tui nhìn vô thì thấy trong sớ cầu an của Chùa toàn là cầu an cho qúi Phật tử khg à , chứ khg có bà con dòng họ của mấy Thầy ... :)  mà khi Phật tử bị bệnh hoạn nhà cửa bất an gì đó thì nhờ mấy Thầy cầu an dùm , rồi tới khi Thầy bị bệnh thì qúi Phật tử xúm lại cầu an dùm cho Thầy ....cầu an dùm qua lại cho nhau ....cái đó như là an ủi cho nhau ..... HT nói : mà khi qúi vị tu  mà chỉ mong nhà cửa bình an , đừng có chuyện gì xảy ra hết  thì tu cái gì ? Cái này cũng giống như là ngồi trên chiếc thuyền xuôi buồm thuận gió , thuyền trôi đi đâu thì trôi , mình ngồi trên đó chơi thôi , thì làm sao biết được sức tu của mình tới đâu rồi ..... tu là như chèo thuyền ngược gió , chướng ngại càng nhiều mà mình vượt qua được thì đạo lực mình mới cao .... còn nói cái vụ dâng sớ cho Phật , cái này là khinh Phật qúa rồi , vì Đức Phật của mình có thần thông mà , khi mình khởi động niệm gì là Phật biết liền , chứ đâu phải cần có người dâng sớ Phật mới biết đâu , mà dâng sớ thì khi đốt sớ rồi , ai là người đem đưa cho Phật đây ???? Mà Phật là người Ấn Độ mà , mình dâng sớ tiếng Việt sao mà Phật hiểu được chứ ....háhá..... HT nói chuyện tếu lâm lắm , nghe mắc cười qúa  đi .....bởi vậy chúng sanh mình làm nhiều việc điên đảo qúa , ông Phật mình ngồi trên kia chắc mắc cười chết đi được .....giống như nhiều lúc mình thắc mắc hỏi này kia , mấy ông SP ngồi cười cả buổi trời , khg trả lời mình nổi ....hic...thôi các bạn tự nghe nhé !


)

Mình cần niệm Phật nhiều hay nên nghe pháp nhiều ? ( update thêm đoạn sau cùng )



  Tu này  nó có nhiều giai đoạn lắm , khi mới biết đạo vô tu thì rất nhiều người phát tâm rất là mạnh mẽ , tu rất nhiều , nghe pháp củng rất nhiều , nhưng tu 1 thời gian tự nhiên  tâm nó biến dạng , nó đâm ra nhàm chán , rồi nhiều lúc bị đổ nghiệp nhiều qúa nên hoảng hồn khg dám tu luôn  :)  Cho nên đôi lúc mình rất lộn xộn , nhiều lúc confused  khg biết nên niệm Phật nhiều hay nên nghe thuyết pháp nhiều trong ngày nữa ? Gọi hỏi mấy ông Sư Phụ thì mới được SP   giải  thích rõ ràng cho mình hiểu .

  SP bảo khi mới biết tu thì mình cần nghe pháp nhiều cho hiểu rõ , giống như là mình muốn lái xe tới 1 điểm nào đó , thì mình phải biết đường đi , con đường đó bao xa , qua bao nhiêu cái exit mới tới , đường đó có nhiều ổ gà khg ? nếu nhiều ổ gà qúa thì mình lựa đường khác bằng phẳng hơn mà đi .... cũng giống như tu 1 thời gian , tự nhiên confused qúa thì cũng giống như chạy tới cái exit đó , mình khg biết có nên quẹo vô hay là chạy thẳng luôn mới tới được cái điểm mà mình muốn đi , thì cũng giống như là nghe pháp vậy , nghe để hiểu cho rõ ràng cách thức tu như thế nào , khi mình nắm rành rẽ bản đồ trong tay rồi thì nên chú trọng vào tu . Như là mình có toa thuốc trong tay hay là cái công thức nấu ăn , nếu mình mỗi ngày cứ ngồi đọc đọc hoài mà khg chịu đi hốt thuốc uống thì đâu có hết bệnh , hay là ngồi đọc công thức nấu ăn hoài mà khg chịu làm món bánh đó thì đâu có ra cái bánh nào , cho nên phải lao vào làm và nấu thì mới có bánh mà ăn ..... cũng giống như nghe Kinh của Phật , của Tổ , nghe hoài và nhiều lúc nhái lại lời của Phật của Tổ , chứ đâu phải là những lời chân thật tự giác ngộ của mình , mỗi ngày cứ nhái nhái , nói nói , rồi khg có công phu tu tập thì tới khi đụng chuyện , vẫn chứng nào tật đó , tham sân si cũng còn y chang , nhiều lúc còn nhiều hơn là lúc chưa biết tu ...hihi....

    Mình nghe ông Sư Phụ kể mà nghe sợ qúa , SP nói có Thầy bạn đồng tu với SP có 1 thời gian tu tập thấy an lạc qúa , và dễ chịu qúa cho nên 1 hôm Thầy đó qùy trước đại chúng và phát nguyện là : Thầy nguyện sẽ trả nghiệp hết ngay bây giờ , cho dù Thầy có bị bất cứ cái gì xảy ra thì tâm Thầy vẫn khg bị động , Thầy nguyện sẽ trả hết nghiệp từ nhiều đời nhiều kiếp ngay bây giờ ......mới phát nguyện trước chánh điện , trước tất cả đại chúng thì tự nhiên ngày mai Thầy ấy bị bệnh liệt cả người luôn , khg nhúc nhích được . Rồi cũng lạ 1 cái là tự nhiên hồi xưa khi Thầy bị bệnh thì có rất nhiều huynh đệ tu chung lo cho Thầy , nhưng bây giờ tự nhiên khiến gì khg ai lo cho Thầy ấy cả , Thầy bị bệnh rất là lâu , riết rồi Thầy bị tủi thân qúa cho nên có 1 ngày Thầy chịu khg nổi nữa Thầy quyết định tự tử chết .....nhưng trước khi chết Thầy tìm đến ông SP của mình để từ giả , nhưng cũng kín miệng là khg nói ra ý định tự tử của Thầy , nhưng ông SP của mình cũng nghi , vì tự nhiên 2 giờ sáng mà đi lại nói chuyện giống như là Thầy ấy muốn đi đâu xa thật xa ấy . Thế là ông SP của mình theo điều tra hỏi riết thì cuối cùng Thầy cũng nói thật là Thầy buồn qúa muốn đi tự tử chết .....Wow bởi vậy nghiệp lực rất mạnh đó , con người mình bị chi phối bởi nghiệp nhiều lắm ..... Mình mới hỏi tới : rồi sao nữa SP , sau đó thì sao ?  ....SP bảo : Thầy khuyên Thầy ấy qúa chừng chứ sao , khuyên tới sáng luôn ổng mới bỏ ý định đi tự tử ....Wow , nghe thấy sợ qúa ..... bởi vậy SP bảo mình đừng có phát nguyện lung tung nghen , phải biết tự lượng sức mình , nhiều lúc mình nghĩ mình làm nổi nhưng thật sự là mình vác khg nổi cục đá to đùng đó .....mình thấy làm gì phải biết rất rõ sức mình tới đâu , you have to know exactly what are you doing , còn khg cứ mơ mơ màng màng là chết liền đó .....don't ever mess around với NGHIỆP .

  Cho nên khi mà mình nghe Pháp , nhấm là đủ hiểu rồi , biết đi đường nào rồi thì nên vận công tu tập , mình thì hạp với pháp môn niệm Phật , cứ đi đứng nằm ngồi gì niệm riết , niệm mãi , cho dù bị nghiệp đổ nhiều cũng phải ráng cắn răng mà chịu trận , vì trả nghiệp bây giờ thì khi xả báo thân này mình khỏi bị đọa địa ngục ...hihi... muốn quỵt nợ chạy mà chạy hoài khg thoát , lưới trời tuy thưa nhưng mình trốn hoài vẫn khg trốn được , cho nên ráng cắn răng mà trả cho nó xong ...hic...Chúc các bạn mỗi ngày có nhiều câu niệm Phật nhé  :) 


 Hôm nay lại có dịp nói chuyện với ông Sư Phụ khác nữa thì SP bảo mình nên phối hợp nghe pháp và niệm Phật chung với nhau , chắc 1 ngày chia ra nữa ngày nghe pháp , nữa ngày niệm Phật . SP dạy : khi con đang làm công việc nhà thì niệm Phật , nhưng tới khi rảnh rồi thì ngồi yên lắng lòng chăm chú mà nghe Pháp , vì  niệm Phật như là tưới nước cho cây , còn nghe Pháp thì ví như là cho phân bón cho cây tươi tốt hơn , nghe Pháp nhiều thì trí tuệ mới khai mở , nhờ vậy mà tu mới đi nhanh hơn , cho nên con phải phối hợp cả 2 nhé .... SP này  thì tu lâu năm lắm rồi , chuyên đi giảng pháp khắp nơi trên thế giới này , SP  rất là thông thái , hỏi cái gì củng biết hết ...hihi... Mắc cười mình còn hỏi SP rằng : con nghe trong Kinh Duy Ma Cật  , nói rằng tu theo hàng thanh văn là thấp lắm phải khg Thầy ? Nghe Bồ Tát Duy Ma Cật chê mấy Ngài đại đệ tử của Phật qúa chừng .....Ông SP bảo : Thầy muốn lấy qủa thấp nhất còn tìm muốn le lưỡi luôn mà con chê thấp kìa ...... Thật ra Bồ Tát Duy Ma Cật cố tình chê mấy ổng là muốn phá chấp cho mấy ổng đó , chứ chứng qủa A La Hán đâu phải chuyện dễ con ,  giữa cục tàu hủ chiên với cục thịt bò bích tết coi , con chọn cái nào .....háhá..ông SP này tếu lắm , nói chuyện với Thầy lần nào là mình cũng mắc cười lắm .....mình nói với SP : con đâu có chê đâu , con chỉ muốn tự tu , tự độ rôì biến luôn , vì con khg thích đi hành Bồ Tát Đạo đâu , chúng sanh cõi này can cường qúa , con rất sợ ....nhường lại cho SP đó ....Ông SP bảo : con nhỏ này sợ bỏ chạy rồi còn bảo nhường lại cho tui kìa ....háhá....