Tuesday, November 10, 2015

Ðại Sư Hám Sơn khai thị cho cư sĩ Vương Hiển Ngung.


 Thế nhân dùng thân tâm cảnh giới huyễn vọng mà sinh hoạt. Từ sanh đến tử, chưa từng có một niệm phản giác tự tâm bản lai diện mục. Vì chưa giác ngộ, nên không biết gốc rễ của bịnh tật. Nơi nước lửa chống chỏi, bốn đại cùng nhau công phá, đó là thân bịnh. Vọng tưởng phan duyên thương ghét thủ xả, đó là tâm bịnh. Thân bịnh thì thuốc có thể trị, mà tâm bịnh thì không có thuốc để trị. Ðức Phật là đấng y vương ở thế gian, có thể điều trị tâm bịnh của chúng sanh, tức dùng bao loại phương tiện, mà rốt ráo chỉ dùng giác để phá vọng tưởng vô tánh; đó gọi là lương dược hoàn sanh vi diệu.
Học nhân muốn cầu pháp môn an lạc, trước tiên phải nhận rõ thân vốn chẳng có ngã. Hãy quán xem trước khi cha mẹ sanh ra, thân máu thịt này từ đâu mà có ! Lúc bốn đại phân ly, thân này an lập tại nơi nào ! Thời thời quán sát như thế lâu ngày đột nhiên sẽ có một niệm tỉnh giác, tức không còn khổ vì thân này nữa, đó là diệu lạc trị thân bịnh. Tất cả bịnh tật đều từ tâm vọng tưởng sanh ra. Thường ngày, dùng niệm quán sát, xem coi nơi khởi của tất cả niệm thiện ác, tức phát hiện cội gốc của bịnh khổ. Dùng niệm lực quán sát nơi khởi, xem coi nó từ đâu mà khởi dậy, rốt ráo diệt về đâu. Lúc vọng tưởng diệt, phải truy cứu nó diệt về đâu. Truy cứu cho đến nơi khởi và chẳng khởi, nơi diệt và chẳng diệt, đó gọi là khởi diệt không từ đâu đến, thì tâm thể tức an nhiên, đắc đại tự tại. Chặt đoạn cửa ải trọng yếu như thế, trước sau không ngừng; trung gian nhất niệm tự cô độc tức nhất niệm này đứng nơi độc lập. Lâu ngày thuần thục, thì căn bịnh vọng tưởng tự nhiên sẽ bị nhổ trừ. Tất cả tâm dơ bẩn cũng không còn có nơi để nương nhờ. Ðó là phương thuốc vi diệu trị tâm bịnh.
Vương Tử Ngung thiết chí hướng thượng, nhưng vẫn còn tầm cầu trên ngôn ngữ văn tự, không biết hướng vào chính mình mà cầu. Tự tâm vọng tưởng đó vốn là căn bịnh. Cứ dùng ngôn ngữ của người, cho là pháp thật. Ðó gọi là tăng thêm một lớp chướng ngại. Từ nay, phải giác biết phá trừ tự tâm vọng tưởng, không để chúng trói buộc xoay chuyển. Phải xem khán nơi khởi của vọng tưởng, quyết không để chúng cứ tiếp tục chạy.
Phật bảo rằng tâm cuồng loạn nếu ngừng, tức là Bồ Ðề. Thắng tịnh minh tâm, vốn không từ ngoài mà đắc được. Ngay nơi tự tâm hiện tiền, tức là pháp môn đại giải thoát.
Lão nhân do ông thỉnh cầu khai thị nên đặt cho pháp danh là Phước Giác, tức dùng giác này làm phước vô lượng bậc nhất. Xin hãy cố gắng.

http://www.dharmasite.net/kthsdsa.htm#9

Người học đạo phải hội đủ những điều kiện sau - Khai Thị Của Ðại Sư Hám Sơn


1. Phải nhìn thông suốt cảnh giới ở thế gian. Không để vọng duyên chuyển biến.
2. Phải chú tâm vì đại sự sanh tử. Tâm tràng sắt đá quả quyết. Chẳng để vọng tưởng phan duyên xâm đoạt ý chí.
3. Phải tẩy rửa sạch tận hết tất cả tập khí xấu xa và ác giác tri kiến thuở xưa, mà không chừa một mãi lông nào.
4. Phải chân thật xả bỏ thân mạng. Không để bị sanh tử, bịnh hoạn ác duyên làm chướng ngại.
5. Phải phát khởi chánh tín, chánh kiến. Không thể nghe theo tà sư khiến mê lầm.
6. Phải nhận rõ chỗ dụng tâm chân thật thiết thực của cổ nhân, rồi dùng tâm đó mà tham cứu thoại đầu
7. Nơi công việc làm hằng ngày, luôn trì giữ chánh niệm, chớ để duyên huyễn hóa làm mê hoặc. Tâm tâm không ngừng tu đạo; động tịnh nhất như.
8. Phải trực niệm hướng phía trước. Không thể đem tâm mong đợi giác ngộ.
9. Phải có tâm lâu dài. Chí chưa đến nơi thành tựu của cổ nhân thì quyết chẳng cam ngừng nghỉ. Không thể được ít cho là đủ.
10. Trong lúc dụng công phu, niệm niệm phải vừa xả vừa nghỉ. Vừa xả mà xả. Vừa nghỉ mà nghỉ. Xả cho đến lúc không thể xả được nữa. Nghỉ cho đến nơi không còn chỗ để nghỉ, thì tự nhiên sẽ được tin tức lành.
Học nhân dụng tâm như thế, thì cùng bổn phận sự có chút phần tương ưng. Phải có chí hướng thượng, và phải tự thúc đẩy tinh tấn tiến bưóc.

Thầy Thích Chơn Hiếu giảng bài này qúa hay !






  Nghe bài này mình mới hiểu tại sao có 1 thời gian mình rất thích nói chuyện với các Thầy và Sư Cô , vì lúc đó mình niệm Phật nhiều nên mình sanh " tế tâm ", mà khi sống trong tế tâm thì mình rất thích nói chuyện với những vị tu hành thanh tịnh ....còn tâm loạn qúa , khg có tu nhiều , gọi là đang sống với "thô tâm" thì cảm thấy rất hạp với những " bà tám " hix , nghe băng này mới hiểu tại sao , chứ hồi đó củng chả biết tại sao mình lại thích nói chuyện với những vị tu lâu năm  :) ......lúc đó mà kêu mình nói chuyện với những bà tám là mình sợ lắm , nói thật là rất sợ cho nên mình đã trốn những bà tám đó rất lâu :) 

Chạy bộ có thể trị bệnh nhức đầu và trị bá bệnh rất hay


    Dạo này trời trở lạnh nên mình hay bị nhức đầu , sáng ngủ dậy là cái đầu nhức bưng bưng chịu khg nổi , nên sau khi rửa mặt xong xuôi là mình chạy bộ rất nhanh khoảng 15 phút , tự nhiên khỏe ra qúa trời , hết nhức đầu luôn ....thường mình bị nhức chổ này đau chổ kia là do máu khg lưu thông ngay chổ đó , tập thể dục hay lạy Phật là cách làm cho máu trong cơ thể lưu thông đều , khi khí huyết trong người lưu thông thì bệnh gì củng hết ....nhất là cái bệnh nhức lưng , nhiều lúc nằm cả ngày nên khg bị đau mới là chuyện lạ đó , nhiều lúc mình nằm coi laptop khoảng 1 giờ là cái lưng mình đau muốn gãy làm 2 luôn , nên mình always đi lung tung , never stay still , ở yên mà nằm hoài là mau chết lắm đó , mình thấy ai mà dưỡng thân qúa là bị bệnh đầy người hết , còn người nào cứ lăn xả làm này kia khg tiếc thân mạng thì luôn khoẻ như con voi í  :)