Nghĩa là bố thí với một dụng ý trong sạch, đúng với ý nghĩa của nó.
Trong khi bố thí, hành giả vì tâm từ bi bình đẳng, xem chúng sinh như con, nên không sinh tâm vị kỷ, không phân biệt bỉ thử, thân sơ. Hành giả vì biết tài sản cũng như thân mạng mình đều giả tạm, vô thường, nên không tham lam, tiếc nuối. Hành giả vì biết cái “ngã” không có thật, nên khi cho không thấy có kẻ cho và người nhận, không tự cao, tự đại.
Bố thí với một tâm địa trong sạch như trên sẽ được phước vô lậu thanh tịnh, mới đúng là bố thí Ba la mật.
( Chừng nào khi mà bố thí xong mà người đó quay lại chửi và cắn mình te tua hoa lá hết mà mình vẫn an nhiên tự tại mỉm cười khg hờn khg giận là lúc đó tự biết là mình chứng qủa thánh rùi đó , khg còn phàm phu tục tặc nữa :) )