Thursday, December 8, 2016

Đức độ hàng phục tà ma.


   Ông Trần Thụy Xương, chủ công ty Đại Xương nổi danh ở Hương Cảng có cô cháu tên Trần Kiến Khai, mồ côi cha mẹ từ thuở nhỏ. Ông bà Trần nuôi dưỡng thương cô như con ruột. Khi Trần Kiến Khai đến tuổi lập gia đình, ông bà lo lắng tìm người tương xứng cho cô. Sau cùng họ gả cô cho một gia đình họ Phan ở Cửu Long. Kết hôn chẳng bao lâu cô khóc tang chồng. Do thương tâm thái quá nên tinh thần bấn loạn. Cả ngày cô nói lảm nhảm nhí và có những cử chỉ như điên dại.
Ông bà Trần thấy cháu gái lâm bệnh như vậy, ruột đau như cắt, hoài nghi là do tà ma nhập vào, cho nên đã thỉnh nhiều Thầy đến nhà để tụng kinh, niệm chú cho Cô. Họ hy vọng sẽ đuổi con ma ra khỏi cô cháu, và tiêu trừ oan khiên đời quá khứ, giúp cô chấm dứt tình trạng điên cuồng. Nhưng trải qua năm, sáu ngày vẫn không có kết quả. Trong các Sư đó có một vị sớm đã biết rõ về Ngài nên nói với ông bà Trần nên tìm đến Pháp sư Độ Luân cầu cứu.
Ngày nọ đúng lúc Ngài vừa rời động Quán Âm đến Tánh Viên có việc cần. Ông Trần nghe biết vội đến tìm Ngài.
Ngài nghĩ rằng đối với loài ma này một mình Ngài không đủ năng lực để nhiếp phục nên từ chối. Ông Trần đã không nản chí, kiên quyết khẩn cầu Ngài một lần nữa vì cháu ông mà giải nạn. Thấy ông kiền thành nên Ngài nhận lời đến nhà quán sát bệnh tình cô cháu.
Khác biệt với các Sư đang ở trong phòng khách, y áo chỉnh tề với nhiều ảnh tượng, pháp khí, hương đèn, hoa quả... Ngài đã không chú trọng đến các hình tướng bên ngoài đó. Ngài vẫn mặc chiếc áo rách cố hữu ngồi lặng yên trên ghế trong phòng bệnh nhân. Ngài không tụng kinh cũng không lớn tiếng trì Chú. Khoảng nửa giờ sau bệnh nhân đứng dậy chạy đến Ngài, quỳ xuống cầu sám hối và xin Ngài tha tội. Ngài liền bảo ma rằng: Ngươi không được nhập vào bất cứ người nào để tác quái nữa nghe chưa? Ma kia chấp nhận và bỏ đi. Từ đó thần trí cô Trần được khôi phục, ngày một mạnh khỏe, dung mạo đoan nghiêm. Ông bà Trần thấy thế mới biết rằng duy chỉ có bậc tu hành chân chánh mới đủ oai đức để hàng phục tà ma. Vì vậy toàn gia đình họ xin Quy y Tam Bảo và tôn Ngài làm Thầy.
http://www.dharmasite.net/SoLuocTSHTTH.htm#36

Nguyên nhân bị bệnh Rối Loạn Lưỡng Cực Loại II (Bipolar II Disorder) là do phá thai - HT Tuyên Hóa khai thị

 Mình trích ra từ sách khai thị của HT Tuyên Hóa :

   Một thí dụ khác là về một số nữ bệnh nhân bị Rối Loạn Lưỡng Cực Loại II (Bipolar II Disorder). Khi tôi hỏi họ đã từng phá thai trong quá khứ hay không thì mới biết rằng bảy người trong số mười người này đã từng phá thai. Loại bệnh rối loạn lưỡng cực này có hai giai đọan: giai đoạn Thích đến điên cuồng (Hypomanic Episode) và giai đoạn Buồn đến vô vọng (Major Depressive Episode). Khi đang ở trong giai đoạn Thích đến điên cuồng thì bệnh nhân cảm thấy hưng phấn, luôn tìm cách thỏa mãn những ao ước khác nhau và không cần biết những hậu quả nguy hại có thể xảy ra do hành động của mình. Ví dụ, họ có thể mua sắm không kiềm chế được và cuối cùng bị ngập nợ, hoặc họ qua đêm với người lạ mặt. Trong giai đoạn Buồn đến vô vọng, bệnh nhân cảm thấy buồn chán, vô vọng. Vô vọng đến độ họ thấy đời sống không còn giá trị hay ý nghĩa gì nữa. Những cảm giác này có thể đưa họ đến việc tự sát. Một câu chuyện để  lại ấn tượng sâu đậm trong tôi là về một người đàn bà trẻ đẹp có người chồng luôn yêu thương bà và hai đứa con ngoan. Sau nhiều năm làm việc chuyên cần, sau cùng người bệnh nhân và chồng có được cuộc sống tốt đẹp, có nhà, xe hơi và con cái. Chẳng may, người vợ mắc chứng Rối Loạn Lưỡng Cực Loại II. Bà phải nhập viện mấy lần, nhưng các phương pháp trị liệu đều không hiệu quả lắm. Mặc dù bà biết làm sao để sống một đời sống bình thường nhưng lại không làm được vì mắc căn bệnh này. Khi tôi hỏi đến câu hỏi là bà đã từng phá thai hay không thì bà bảo tôi rằng trước khi kết hôn, bà đã một lần có thai, vì họ chưa kết hôn và sợ việc có thai ngoài hôn nhân sẽ làm cha mẹ bị mang tai tiếng nên họ đã chọn phá thai thay vì giữ lại thai nhi. Một thí dụ khác là về một bệnh nhân chừng ba mươi tuổi bị bệnh Rối Loạn Trầm Cảm Nặng (Major Depressive Disorder) cứ tái đi tái lại. Cô bệnh nhân có một gia đình đàng hoàng. Chồng cô là kỹ sư vi tính biết chăm sóc vợ và hai con. Con gái của cô mới chỉ học tiểu học, nhưng cô bé rất hiểu biết. Mỗi khi cô phải nhập viện, cô bé đều gửi thư qua ba cô bé nhờ nhắn với mẹ là cô yêu và nhớ mẹ lắm. Sau khi cô về nhà, con gái của cô luôn ở bên cạnh cô để bầu bạn, khuyến khích và làm cô hài lòng với cung cách xử sự rất ngoan của nó. Tuy nhiên, khi cô có triệu chứng lên cơn bệnh trầm cảm, cô luôn tự hành xác. Mỗi khi cảm thấy thật buồn bực hay đau khổ, cô tự đâm đầu vào tường hay tự cắt thân thể mình; và tự giải tỏa nỗi đau trong tâm thần bằng cái đau thể xác. Trong những thời kỳ trạng thái bất thường gia tăng, cô làm như vậy mỗi ngày. Khi được hỏi, cô cho biết cô đã từng phá thai. Mặc dù tôi không biết có phải bệnh tình của cô phát sinh từ việc phá thai hay không, nhưng tình trạng của cô thật đáng buồn. Sau khi nghe những câu chuyện này, tôi nhận thức được tại sao Hòa Thượng nhấn mạnh tầm quan trong của việc giữ giới. Nếu con người có thể giữ giới, thì những việc giết hại đó sẽ không xảy ra, và họ sẽ không phải chịu đựng sự đau khổ của quả báo. Do đó, tôi quyết tâm học và giữ giới. Năm nay tôi có đủ may mắn được thọ Bồ Tát giới ở chùa Vạn Phật Thánh Thành. Mặc dù tôi chưa bao giờ được diện kiến Hòa Thượng, nhưng giáo lý của Ngài không ngừng hướng dẫn tôi vào con đường đúng đắn trong cuộc đời. Tôi tin vào tất cả các chỉ dẫn của Hòa Thượng, và từng bước cố gằng đem thực hành những điều Ngài giảng dạy.

Mì khô của Hàn Quốc




Hiện giờ mình rất sợ ăn mì gói của VN hay Trung Quốc cho nên mua mì gói của Hàn Quốc ăn . Nấu nước  lỏng bỏng ăn hoài thì củng ngán cho nên mình cho nước thật ít vào , bỏ gia vị vô trước sau đó chả , cho chả chín tí thì thả mì vào , nấu 1 hồi cho nó cạn nước luôn . Con gaí mình khg thik ăn mì gói mà mình làm kiểu này thì ẻm khoái ăn , mì của Hàn Quốc thì càng nấu nó càng trong và dai , ăn chung với kim chi củng ngon lắm .



Hủ đựng kim chi này tiện ghê .



Cách khuyên 1 người đang bị bệnh ngặt nghèo


  Mình thấy có nhiều người ( well chỉ 1 vài người thui ) khi gặp 1 người bạn hay 1 người bà con nào đó bị bệnh ngặt nghèo thì phần đông là khg biết cách khuyên và an ủi , nói 1 hồi làm cho người bệnh hoảng qúa càng bệnh nặng thêm . Như có lần mình nghe Thầy Trí Huệ giảng nói có 1 cô Phật tử kia , tạm gọi là Cô A đi há , Cô A đi vô nhà thương thăm bà bạn là Cô B đang bị bệnh nặng , sau khi cô đó ra về thì mấy người con thấy Má của họ tự nhiên mặt mày xanh chành hết , rồi lộ ra nét lo lắng và sợ hãi đến cùng cực , rồi Cô đó ngày càng bệnh càng trầm trọng hơn , bỏ ăn bỏ uống luôn ... tới khi Thầy đi vô thăm thì Cô B mới nói : vì con đã sợ quá , hôm bửa Cô A lại thăm và nói là nhìn cái da mặt con tái qúa và thấy yếu qúa chắc là khg qua khỏi tháng  này , nên con sợ qúa Thầy  :) rồi Cô A còn nói lung tung hết làm con sợ qúa ..... thế là Thầy phải ngồi khuyên 1 hồi sau đó thì Cô B mới tươi tỉnh trở lại ......hahhaha .....cho nên ai ăn nói vô duyên qúa thì đừng nên đi thăm người bệnh nặng nha , vô ăn nói  vô duyên bậy bạ mắc công mang tội sát sanh đấy  hix

   Như mình nè , khi mấy người quen của mình biết là mình sanh mổ thì trước khi mình " lâm bồn "  có vài người nói chuyện này kia về vụ sanh mổ .... ôi chu choa oy , nghe họ nói 1 hồi là mình cứ tưởng ngày mà ôm gói vô nhà thương mổ là cái ngày 1 đi khg trở lại của mình , mình sợ tới chết vì lần đầu bị  mổ nên đâu có biết đâu , nghe họ nói đủ thứ nào là nguy hiểm lắm , rồi họ kể người này sanh mổ bị chết , người kia bị chết , đưa ra hàng loạt ví dụ , má ơi làm con tím hồn hết lun á ..... cho nên rút kinh nghiệm sau này khi nhỏ em bà con của mình sắp đi sanh , em củng sợ lắm vì củng nghe bạn bè nói lung tung , nào là nguy hiểm lắm , dễ bị chết lắm , gì gì ôi thôi , em củng bị hù tơi tả cho nên 2 ngày tr7ớc khi đi sanh , khi nói chuyện với mình em củng than thở nói rằng  ẻm rất là sợ ..... mình mới cười bảo : ôi trời , gì mà sợ chứ , sanh con dễ lắm , cứ đi vô nhà thương , phẹt cái như gà đẻ trứng , next day là đi về rồi , có gì mà sợ , khg cần lo chi , có gì phải lo chứ  :) ..... thế là ẻm đi nói cho bạn bè ẻm nghe , tụi bạn cười qúa trời  :P  ( mà ẻm vô nhà thương  đau bụng lăn lóc củng 2 ngày mới sanh , phải bị mổ nữa chứ ) ....

  Mình mới xem Ti Vi , bà Mỹ này có anh con trai mà vợ đang bị ung thư , anh ta khóc qúa trời vì sợ vợ qua khg nổi ( xem tới đây mình củng rơi nước mắt ) , Mom của anh ta rất tâm lý , khuyên : khg sao đâu đừng lo con trai , 2 người bạn của Mom củng từng bị ung thư , sau nhiều lần đi xạ trị củng rụng hết tóc tai , củng rất đau đớn nhưng tất cả họ đều rất mạnh mẽ và họ vượt qua được và còn sống đến giờ là hơn 10 năm rồi  , mà Mom thấy vợ của con cô ta có 1 ý chí rất mạnh , Mom tin là cô ta sẽ vượt qua được cơn bạo bệnh này , Mom đoán chắc chắn là cô ta sẽ vượt qua được , sẽ hết bệnh , con trai nên yên lòng đi ......mình xem Ti Vi củng học được vài việc nè , vì đạo và đời luôn liên kết với nhau rất chặt chẽ đó nha  :)  Mà mình khg hiểu tại sao bác sĩ phải nói những caí tin thật xấu cho bệnh nhân nghe vậy khg biết nữa , vì tâm lý con người rất là quan trọng , khi mà cho người ta biết được là khg thể qua khỏi 2 tháng , 3 tháng gì đó thì  làm cho  người ta hoảng sợ khg  củng đủ làm cho người ta chết rồi , cho nên khg nên để negative thinking cho người đang bị bệnh nặng .