Wednesday, June 11, 2014

Đi therapy rất hay !



  Mấy tháng trước CN bị té  cái chân sưng qúa trời luôn , vì bị bông gân và bị lệch khớp xương nên nó lâu hết qúa chừng , có vài người quen  cũng bị té giống CN đi  Thầy thuốc nam sửa còn bị nặng hơn , CN nghe nói sợ qúa nên khg dám đi , thế là mình bám theo bác sĩ chuyên về xương , bác sĩ kêu gì thì mình làm theo đó . Thế là sau khi bớt sưng bác sĩ bảo mình đi therapy , mà phải nói họ hay thật nghen , mới lại bà tập therapy bà thử  chân mình như thế nào rồi bà ấy cho mình động tác tập , phải nói là qúa hay luôn , mới vô lần đầu cái chân của mình cứng đơ nhúc nhích khg được , bà ấy  xoa bóp bẻ tới bẻ lui chân mình 1 hồi , rồi kêu mình tập theo động tác mà bà chỉ , thì sau 15 phút là cái chân của mình nhúc nhích được , rồi từ từ mỗi lần tập bà ấy cho mình nhiều động tác tập hơn , mỗi lần tập cái chân của mình nó giãn ra kêu rốp rốp , tập xong mình thấy có kết qủa rất nhanh , đang tập tới cái động tác bà treo cục tạ nặng ở bàn chân mình và kêu mình dở chân ngược lên , mình khg ngờ cục tạ qúa nặng mà cái chân đang bị thương rất yếu nên cái chân bị tạ kéo xuống rớt 1 cái bụp , wow mình đau điếng hết nhưng khg ngờ sau đó gân của mình được chỉnh sửa lại , sau đó thấy khoẻ lại qúa chừng , cái này là " hay khg bằng hên " , tự nhiên accident mà gân mình được sửa lại rất nhanh ...hic....mà công nhận bác sĩ Mỹ và therapy của Mỹ  hay thật  , mình khen thì bà ấy nói : tụi tui học qúa nhiều năm về xương khớp mà , cho nên khg giỏi sao được , nói xong bà ta cười  :)  Cái chân mình đang đau mà bả bắt đeo cục tạ nhỏ vô tập , mỏi gần chết luôn , tập xong cái chân run run đi hong muốn nổi lun , nhưng sau khi dằn đá thì khoẻ re , thấy đỡ  nhiều lắm ..... mà về gân nha , mình càng nương sợ đau khg dám tập thì càng ngày nó cứng ngắt luôn , khỏi đi được luôn , cho nên cách tốt nhất là nên đi therapy , họ chuyên môn nên họ sẽ dạy mình cách tập , chứ mình khg biết tập tầm bậy cũng khg hết đâu :)  trong lúc ngồi chờ bà ấy , mình nhìn chung quanh thì có mấy người lớn tuổi cái chân đi khg nổi , vô trỏng tập thì mình nghe họ nói đỡ nhiều lắm , vì mình nghe lõm bõm ông Mỹ kia nói chuyện với bà ấy , ông Mỹ nói về nhà thấy đi lại được nhiều  khg còn cứng ngắt đi khg được như xưa . Rồi có mấy bà Mỹ lưng bị đau cũng vô tập nữa , mình thấy mấy bả nằm úp mặt xuống rồi lấy 2 cục tạ nhỏ dở ngược ra sau , nói chung là khi mình tập thử thì thấy qúa hay , cho nên ai bị về gân hay xương  nên đi bác sĩ  chuyên môn , họ rất giỏi .

  Mình nghĩ cơ thể mình như cáí máy , nhất là gân cốt , phải tập mỗi ngày cho nó dẻo dai , mình thấy mấy người Mỹ trắng ở xóm mình , già sáu mươi mấy bảy chục tuổi mà họ rất khoẻ , hỏi ra thì mấy bả đi YMCA tập thể dục nhiều lắm mỗi ngày và họ ăn uống rất kỹ , nên già mới khỏe như thế , cơ thể mình  như 1 chiếc xe , xe mà để nằm yên khg chạy khoảng 1 tuần xem , ra nổ máy xe sẽ khg chạy được  , còn chạy đều mỗi ngày thì xe khg có vấn đề . Cơ thể mình bên trong  gân và xương nhiều lắm , nếu khg vận động thường thì nó sẽ bị cứng đơ luôn , tới già cứng gân hết đi khg nổi nếu mình khg vận động thường . Như CN , cái chân bó khoảng 2 tháng , tới khi đi therapy nó cứng đơ , mấy ngón chân khg nhúc nhích được , bà therapy phải bẻ tới bẻ lui biết bao lâu và cho tập vài động tác thì mới nhúc nhích nổi  :)

 Cho nên theo mình thấy  tới già mà muốn khoẻ mạnh thì bây giờ  phải tập thể dục và vận động cho thật nhiều , ít nhất tập thể dục khoảng 1 giờ 1 ngày , vận động càng nhiều càng tốt , máu trong người mình nó lưu thông đều thì mình mới ít bị bệnh , bệnh là do 1 huyệt đạo nào của mình đó bị bế tắc , mà khi 1 chổ nào bị tắt  nghẽn lâu ngày thì nó sẽ tàn phá thêm nhiều chổ khác nữa , cho nên the best way is exercise thật nhiều mỗi ngày , ăn kỹ nữa thì  mình sẽ giữ được sức khoẻ tới già , hong thôi tới già mà đi khg nổi thì thật là thê thảm lắm đó .  Tập thể dục máu lưu thông đều tới bộ não , giúp trí nhớ mình tốt hơn , chứ hong thôi tới già lú lẫn chết luôn đó . Chúc các bạn luôn khoẻ .


PS : Trong lúc tập mình nói chuyện với bà therapy , bả hỏi thăm mình có mấy đứa con , rồi con mình mấy tuổi .... mình hỏi lại thì bà nói bà có  đứa con gái 18 tuổi ... mình nói : good luck to you , you got a  teenager  :)   bà ấy cười và nói : every minutes she told me she hate me   ...... Mình nói : Don't worry , when she turn 24 years old she will love you again  ...hehe.... mấy người Mỹ họ sợ nhất là teenager , in few years later  I am about to drink motrin everyday  :) 

Tuesday, June 10, 2014

Học cắt tỉa đơn giản từ cà rốt và dưa chuột


Monday, June 9, 2014

Trầm cảm hay Hoang tuởng ảo giác?

CN vô tình đọc bài này trên mạng , thấy hay hay nên copy về blog của mình , mình thâý vấn đề của cô bé này chỉ là qúa bức xúc với chị của cô bé thôi , nếu ở chung nhà mà gây gỗ cãi cọ nhau tối ngày thì thật là đau khổ lắm , mà trong băng giảng mấy Thầy hay  nói là " oan gia hội ngộ " đó , oan gia khg chỉ là người dưng ở ngoài , nhiều lúc lại là người  ruột thịt trong nhà mình nữa đó ..... cách chữa bệnh này chỉ là " tách riêng " ra , oan gia khg gặp mặt nhau thì sẽ khg có chuyện , đã là oan gia với nhau , khi đụng độ là chơi với nhau khg chết khg ăn tiền , cho nên khi biết ai là oan gia thứ dữ của mình thì phải ba giò bốn cẳng mà chạy mất dép là khoẻ re , your life will be fine , free of stress and suffer , kinh nghiệm xương máu của mình đó  :)  Đừng bao giờ mà nghĩ là lấy ân báo oán với " oan gia " nghen , gặp oan gia thứ dữ mà xem , họ chơi mình tới mình khô cạn hết máu trong người , tâm hồn  nứt ra ngàn mảnh vụn luôn họ vẫn chưa chịu buông tha cho mình , lúc đó nhà mình gài hầm chông và lựu đan quanh nhà họ vẫn cố  tìm mọi cách vào để chơi cho mình tan xương nát thịt luôn , cho nên khg gì ghê gớm bằng " oan gia thứ dữ  "  :) chỉ có cách nhờ Phật độ cho mình thôi , khi họ chơi hại mình thì họ bị qủa báo tơi bời ngay lập tức , chỉ có cách đó họ mới "ngán"mình thôi  :) 

Trầm cảm hay hoang tưởng?

Ngay từ bé cháu hay tự nói chuyện một mình, nhưng cháu chỉ nói khi không có ai và ngừơi nhà cháu không biết. Hiện tại bây giờ 16 tuổi rồi mà cháu càng nói chuyện một mình nhiều hơn. Dạo gần đây cháu hay bị stress bởi cứ cãi nhau với chị gái (ngừơi nuôi duỡng và có tầm quan trọng với cháu). Mỗi lần cãi nhau chị cháu la rất thậm tệ, nhưng những câu khiến cháu tổn thương nhất: là "tại sao tao phải lo cho mày?", "muốn gì thì vào má mày đó",  "mày ra lệnh cho tao?", "học hay không kệ mày", "không học dược thì ở nhà bán vé số hay phụ tao"... Cháu không thích học duợc, nó nằm ngoài khả năng của cháu. Mỗi lần cãi nhau dù bất cứ chuyện gì cháu đều cảm giác lòng ngực rất đau, khóc rất nhiều, đau đầu liên tục, căng thẳng. Cháu vẫn đi học bình thường, nhiều lúc cháu tiếp thu rất tốt, nhiều lúc cháu sa sút. Từ khi buớc vào cấp 3 cháu hay có suy nghĩ bi quan, tuyệt vọng, không tin tuởng và thu hẹp tiếp xúc với ngừơi lạ. Đôi lúc cháu cảm thấy đầu óc trống rỗng không có gì, vài lần từ chối những lời mời đi chơi của bạn bè. Cháu cảm thấy mệt và nhức đầu như đang đứt 1 mạch ở trong não. Cảm giác cháu luôn hồi hộp lo sợ. Kết quả học tập cứ lên xuống thất thường, nhưng trong quá trình học tập, thầy cô hay khen cháu. Thỉnh thoảng vừa học xong làm bài rất tốt, nhưng mai lại quên. Cháu luôn có cảm giác lo sợ bị bỏ rơi, ghẻ lạnh. Chuyện gì cháu suy nghĩ tiêu cực và mỗi lần cãi nhau như thế với chị gái cháu đều muốn tự tử và hay nói tại sao người chết không phải là mình. Cháu hay gắt gỏng, quát nạt bạn bè dù là chuyện nhỏ nhặt. Cháu không biết là do tính cháu nóng cọc từ bé hay tại vì sao. Nhiều lúc, có chuyện nhỏ hay lớn cháu có lúc thì gắt gỏng, có lúc cháu lặng thinh. Cháu không có cảm giác tin tuởng ai, cháu ít chia sẻ với mọi người, kể cả bạn thân. Cháu cũng không thích tiếp xúc với ngừơi khác giới, cháu cảm thấy sợ và khó chịu khi thấy họ. Chỉ là do cuộc sống có nhiều biến chuyển nên cháu mới như thế phải không ạ? Chứ cháu không có bệnh gì hết đúng không bác sĩ?

Chào cháu
Có nhiều khả năng cháu bị rối loạn lo âu và trầm cảm. Cháu hãy xem các tiêu chuẩn chẩn đoán rối loạn lo âu và trầm cảm dưới đây và xem mình được bao nhiêu điểm nhé. Nếu điểm số của cháu cho thang đo lo âu và trầm cảm lớn hơn 10 điểm thì cháu nên đi thăm khám bác sỹ tâm lý để kiểm tra lại và có những nhận định chính xác, từ đó có hướng điều trị cho hợp lý. Thực tế, nếu bị trầm cảm sẽ ảnh hưởng nhiều đến cuộc sống của cháu và cũng rất nguy hiểm nếu không được chữa trị. Có nhiều nguyên nhân dẫn đến trầm cảm và lo âu khác nhau. Vì vậy mỗi người cần có cách trị liệu riêng cho phù hợp với vấn đề của mình, do đó cháu cần đến gặp nhà tâm lý để có sự giúp đỡ tốt nhất.
Việc nói chuyện một mình khi đã lớn là điều ít gặp, vì vậy mọi người thường cho là kỳ lạ. Tuy nhiên có vẻ cháu là người cô đơn, ít tin cậy người khác nên việc nói chuyện một mình làm cháu cảm thấy an toàn hơn. Nhu cầu được nói ra, được chia sẻ là bình thường, khi không có ai để tin tưởng nói chuyện thì nói một mình.Việc chị gái cháu có những lời lẽ làm cháu tổn thương rất có thể trong khi cãi nhau chị cháu tức giận, và khi tức giận thì người ta không kiểm soát được lời nói và hành vi của mình. Cô chắc là chị cháu không có ý như vậy, chỉ là cơn tức giận nói thôi.
Việc cháu hay gắt gỏng tức giận cũng là bình thường khi cháu rơi vào trạng thái lo âu căng thẳng. Và càng tránh né gặp gỡ bạn bè thì vấn đề của cháu càng nặng hơn. Cháu sẽ không có sự củng cố tích cực từ các mối quan hệ và càng thiếu kỹ năng giao tiếp xã hội
Thang đo lo âu: Hãy đọc những câu sau đây và suy nghĩ về một tháng vừa qua.  Những vấn đề sau đây gây phiền phức cho em/cháu thường xuyên đến mức độ nào?
Những vấn đề
Không ngày nào
Vài ngày
Hơn một nửa số ngày
Gần như  mọi ngày
3.1.1. Cảm giác hồi hộp, lo âu hay dễ cáu?
3.1.2. Không thể dừng hay kiểm soát lo lắng?
3.1.3. Lo lắng quá nhiều về những việc khác nhau?
3.1.4. Khó thư giãn?
3.1.5. Quá ư là bồn chồn đến nỗi khó ngồi yên?
3.1.6. Dễ dàng trở nên bực bội hoặc khó chịu?
3.1.7. Cảm giác sợ sệt như thể có điều gì khủng khiếp có thể xảy ra?

Thang đo trầm cảm: Trong hai tuần quanhững vấn đề sau đây gây phiền phức cho em/cháu thường xuyên đến mức độ nào?
Nội dung
Không ngày nào
Vài ngày
Hơn một nửa số ngày
Gần như mọi ngày
3.2.1a
Ít muốn làm điều gì hoặc ít có cảm giác thích thú khi làm bất cứ điều gì
0
1
2
3
3.2.2a
Cảm thấy nản chí, trầm buồn
0
1
2
3
3.2.2b
Cảm giác tuyệt vọng
0
1
2
3
3.2.3a
Khó đi vào giấc ngủ
0
1
2
3
3.2.3b
Khó ngủ thẳng giấc 
0
1
2
3
3.2.3c
Ngủ quá nhiều
0
1
2
3
3.2.4
Cảm thấy mệt mỏi hoặc có ít sinh lực
0
1
2
3
3.2.5a
Chán ăn
0
1
2
3
3.2.5b
Ăn quá nhiều
0
1
2
3
3.2.6a
Có suy nghĩ tiêu cực về bản thân mình - hoặc cảm thấy mình là người thất bại hay thấy mình đã làm cho chính bản thân thất vọng.
0
1
2
3
3.2.6b
Cảm thấy mình đã làm cho gia đình thất vọng
0
1
2
3
3.2.7
Khó tập trung vào công việc, như đọc báo hoặc xem ti vi
0
1
2
3
3.2.8a
Vận động hoặc nói quá chậm đến mức người khác có thể nhận thấy được
0
1
2
3
3.2.8b
Quá bồn chồn hoặc đứng ngồi không yên đến mức bạn đi đi lại lại nhiều hơn thông thường
0
1
2
3
3.2.9a
Có các suy nghĩ cho rằng chết là điều tốt hơn cho bạn
0
1
2
3
3.2.9b
Có các suy nghĩ tự gây tổn thương cơ thể mình theo cách nào đó
0
1
2
3

3.2.10.  Nếu em/cháu có bất cứ vấn đề nào ở trên, việc đó gây khó khăn cho em/cháu như thế nào khi làm việc, chăm nom nhà cửa, hay giao tiếp với người khác?
1. Không chút khó khăn nào
2. Một chút khó khăn
3. Rất khó khăn
4. Cực kỳ khó khăn
Lưu ý cách tính điểm: trong mỗi phần chỉ chọn hoặc a, hoặc b hoặc c lớn nhất. ví dụ 3.2.8 a 3 điểm, 3.2.8.b là 2 điểm thì điểm của mục 3.2.8 là 3.

Kỹ năng ứng xử với con: Cho trẻ sự lựa chọn

Tamly) - Bằng cách đưa những sự lựa chọn rõ ràng và lời cảnh báo điều gì sẽ xảy ra tiếp theo cho trẻ trong những tình huống không như mong muốn của người lớn sẽ tránh làm cho tình huống trở nên tệ hại hơn.
Xem hình đúng cỡ ..
Một người đàn ông đến đón con ở trường mẫu giáo khi con đang chơi với bạn ở sân trường. Anh nói với cô con gái nhỏ là họ cần lên xe về nhà. Cô bé bắt đầu la hét, đòi bố cho chơi tiếp.

Trong tình huống này, theo bạn, người bố xử sự như thế nào? Liệu anh ta có làm theo những cách sau đây không:

- Giải thích dài dòng những lý do họ phải lên xe về nhà, để ép con gái làm theo ý muốn của mình?
- Nhắc đi, nhắc lại một sự lựa chọn hay đưa ra nhiều cách lựa chọn, chờ con gái đồng ý làm theo?
- Cố gắng đưa ra nhiều thứ dỗ dành con gái
- Hay quát mắng, doạ nạt, thậm chí đánh con, làm tổn thương con?

Trên thực tế, người bố trong tình huống này đã đáp lại thật đơn giản: “Bố thấy con chưa muốn về, nhưng chúng ta phải lên xe về bây giờ. Thế con muốn bố dắt tay con hay bế con lên xe”, rồi anh ta bế cô bé lên xe.

Bằng cách trao cho con quyền quyết định nó muốn lên xe theo cách nào và nhanh chóng thực hiện, người bố đã chứng tỏ rằng đưa cho một đứa trẻ những lựa chọn có giới hạn có thể ngăn chặn sự cáu giận. Chúng ta biết rằng, cũng như mọi người, trẻ em luôn kháng cự lại khi bị ép làm điều chúng không muốn. Trong nhiều trường hợp, vì bị ép buộc, chúng thường học cách phớt lờ chúng ta. Việc đưa ra những lựa chọn rõ ràng và cảnh báo điều gì sẽ xảy ra tiếp theo vừa thể hiện sự tôn trọng trẻ, nhưng cũng làm gia tăng sức mạnh của chúng ta. Đặc biệt, thực hiện lời cảnh báo một cách bình tĩnh sẽ cho thấy tầm quan trọng của thông điệp chúng ta đưa ra cho trẻ.

Đúng như Haim G. Ginott (1922 – 1973) – TS, nhà giáo dục học, người chữa bệnh bằng liệu pháp tâm lý cho trẻ em nói: Nếu tôi nói với một đứa trẻ “Chơi bóng trong nhà làm phiền bác, cháu có thể chơi nó ở ngoài nhà, hoặc cất bóng đi. Cháu quyết định đi”. Tôi nên chuẩn bị để cất quả bóng đi nếu nó tiếp tục chơi ở trong nhà. Khi đó, tôi có thể nói: “Jimmy, bác thấy cháu đã quyết định rồi”.

NTH.

PS : Đưa ra 2 sự lựa chọn , 1 cái thật vô lý và 1 cái theo ý mình , dĩ nhiên bé sẽ chọn theo ý mình à ...hic...
 “Chơi bóng trong nhà làm phiền bác, cháu có thể chơi nó ở ngoài nhà, hoặc cất bóng đi. Cháu quyết định đi”  

Mình hay chơi cái chiêu này với con mình lắm , nuôi con lâu ngày tự nhiên khôn lên à , phải tùy cơ ứng biến với "mấy con giặc nhỏ này " :)