Một hôm đôi mắt lỗ mũi, cái miệng của một người nọ họp bàn với nhau. Trước tiên, đôi mắt nói:'Chúng tôi, đôi mắt giữ phần quan trọng bậc nhất trong cơ thể. Mọi thứ phải được tôi nhìn thấy mới biết được nó đẹp hay xấu, to hay nhỏ, cao hay thấp. Không có đôi mắt việc đi lại sẽ rất khó khăn. Vậy đôi mắt chúng tôi là quan trọng nhất. Thế nhưng chúng tôi lại bị đặt ở vị trí bất xứng bên dưới cặp lông mày là thứ vô dụng.Thật bất công.
Tiếp đến lỗ mũi nói:'Tôi lỗ mũi là quan trọng nhất. chỉ có tôi mới có thể phân biệt được mùi thơm với mùi xú uế. Động tác thở cũng tuỳ thuộc vào tôi. Nếu tôi không cho hơi thở đi qua, người nào cũng phải chết. Vậy tôi quan trọng nhất. Tuy tôi quan trọng thế mà vẫn bị đặt một cách bất công bên dưới cặp lông mày vô dụng. Tôi rất lấy làm buồn"
Đến lượt cái miệng lên tiếng:'Tôi là bộ phận quan trong nhất cơ thể con người. Tôi có thể nói được, nếu không có tôi thì sẽ không có sự giao tiếp giữa người này vơi người kia. Tôi nhận thức ăn vào; nếu không có tôi mọi người sẽ chết đói. Một bộ phận quan trong như tôi thế mà lại bị đặt ở phần thấp nhất của khuôn mặt. Trong khi đó cặp lông mày vô dụng lại ở phần cao nhất trên khuôn mặt. Điều này tôi không thể chấp nhận! .
Sau khi các bên kia lến tiếng cặp lông mày từ tốn phát biểu:'Xin đừng tranh chấp nhau nữa. Chúng tôi, cặp lông mày là thứ vô dụng nhất, chúng tôi xin chấp nhận phần thua. Chúng tôi, sẵn lòng ở bên dưới các vị" .Nói xong, cặp lông mày dời vị trí, xuống nằm bên dưới đôi mắt. Khốn nỗi, con người nọ không giống con người nữa. Kế đó cặp lông mày xuống nằm phía dưới lỗ mũi. Thế vẫn còn xấu xí dị hợm, chẳng giống người. cặp lông mày lúc đó bèn xuống nằm bên dưới cái miệng. Thế này thì càng trông rùng rợn hơn!
Đôi mắt, cái mũi, cái miệng xúm nhau lại thảo luận một lần nữa. chúng kết luận rằng tốt nhất cặp lông mày trở về vị trí cũ ở trên mặt; nơi đó là điểm thích hợp nhất cho chúng. khi cặp mày trở về chỗ cũ, hình dạng khuôn mặt trở lại giống như người .Qua câu chuyện này chúng ta thấy rằng cái gì tưởng vô dụng nhất có khi thực ra lại hữu ích nhất.
(Châu văn Thuận dịch)
Bài học rút ra
Vạn pháp do duyên sanh, nên đã ổn định (theo duyên đã sanh ra nó: lông mày nằm trên đoi mắt). Nếu bạn thay đổi nó (di chuyển cặp lông mày?!?) Thì lập tức duyên diệt sẽ xuất hiện, và điều tất yếu là . . . cái mới ra đời (những khuôn mặt chẳng giống ... người - Thật dị hợm) . ..
Monday, April 18, 2011
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
0 comments:
Post a Comment