Thursday, December 26, 2013

SỐNG LÂU TRĂM TUỔI NHỜ BÀI THỞ

Tác Giả: Theo Bác Sĩ Nguyễn Khắc Viện   

Sống thêm 50 năm chỉ nhờ... lối thở dưới đây: Hót bụng thở ra,
Phình bụng thở vào
.
Hai vai bất động,

Chân tay thả lỏng.
Êm chậm sâu đều,
Tập trung theo dõi,
Luồng ra luồng vào,
Bình thường qua mũi,
Khi gấp qua mồm.
Đứng ngồi hay nằm,
Ở đâu cũng được,
Lúc nào cũng được!

Bị lao phổi, sau 7 lần mổ, bác sĩ Nguyễn Khắc Viện chỉ còn một góc phổi bên trái, mất 8 xương sườn. Bệnh viện bảo ông chỉ còn sống được hai năm. Thế nhưng ông đã sống đến tuổi 85 chỉ nhờ một bài thở cổ xưa. 
Ông sinh năm 1913 tại Hà Tĩnh, học Đại học Y khoa Hà Nội rồi sang Pháp tiếp tục học, tốt nghiệp bác sĩ Nhi khoa năm 1941. Năm 1942, ông bị lao phổi nặng, điều trị ở Bệnh viện Saint Hilaire du Touvet, Grenoble.



Thời đó, bệnh lao chưa có thuốc chữa. Từ năm 1943 đến 1948, ông phải chịu mổ bảy lần, cắt bỏ tám xương sườn, cắt bỏ toàn bộ lá phổi bên phải và một phần ba lá phổi bên trái. Các bác sĩ Pháp bảo ông chỉ có thể sống được hai năm nữa.

Trong thời gian nằm chờ chết, ông đã tìm ra phương pháp thở để tự chữa bệnh cho mình. Và kết quả là ông đã sống đến tuổi 85 mới mất (1997), nghĩa là sống thêm được 50 năm nữa.
Ông là bác sĩ, đồng thời là một nhà văn, nhà báo, nhà hoạt động xã hội rất nhiệt tâm. Ông là cố vấn của bộ môn tâm lý - xã hội học, tại Trung tâm đào tạo và bồi dưỡng cán bộ y tế TP HCM, (nay là Đại học Y khoa Phạm Ngọc Thạch).


Trong lúc nhiều người giảng bài, nói chuyện, hội họp, làm việc... thấy uể oải, hụt hơi, thì một người chỉ còn hai phần ba lá phổi, chỉ còn gần một nửa "dung tích sống" như ông lại vẫn ung dung, thư thái.
Những buổi hội họp dông dài, vô bổ, ông chỉ ngồi... thở, nhờ vậy mà ông không bị stress, không bị mệt. Ông bảo sau này khi ông mất đi, điều quan trọng ông để lại không phải là những tác phẩm văn học, triết học này nọ, mà chính là bài vè dạy thở chỉ với 12 câu.


Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc, bạn đồng nghiệp với bác sĩ Viện, kể lại: "Trước kia, tôi cũng chỉ nghe để mà nghe chớ chẳng thực hành. Rồi một lần tôi bị tai biến nặng, phải nằm viện dài ngày, lúc đó tôi mới thử đem ra áp dụng. Quả có điều kỳ diệu!"
Phương pháp này giúp ông thảnh thơi hơn, ít nhọc mệt hơn và sức khỏe tốt hơn. Trong thời gian dưỡng bệnh, các bạn đồng nghiệp cho rất nhiều thuốc, nhưng ông chỉ chọn một vài món thực sự cần thiết, còn thì chỉ dùng phương pháp thở để tự chữa bệnh cho mình.
Phương pháp thở của bác sĩ Nguyễn Khắc Viện thực ra không phải là điều hoàn toàn mới. Nó chỉ là một sự tổng hợp của khí công, thiền, yoga, dưỡng sinh... của Đông phương từ ngàn xưa, được nhìn bằng sinh lý học hô hấp hiện đại của một người thầy thuốc.

Ghi chú :  Mình rất tin phương pháp thở này , vì mấy năm trước có 1 thời gian CN bị  ho qúa chừng  , lúc đó vào mùa Đông , ai ai cũng bị bệnh ho , khi bị bệnh ho gà  này ho liên tục khg ngừng nổi , ho tới nước mắt ràn rụa , tới muốn tắt thở chứ khg chơi , mà CN bị ho vậy cả tháng mà khg hết , bác sĩ cho uống thuốc qúa chừng cũng khg hết luôn ..... nhưng cũng có tí phước hay sao ấy , tự nhiên mình nghe được  băng giảng mà HT Thanh Từ dạy  là hồi xưa HT cũng bị ho qúa chừng vậy , thì HT  ngồi xoay mặt hướng ra cửa sổ , HT hít  thật mạnh vô thì tưởng tượng là hít vô khg khí trong sạch nhất trong vũ trụ , và khi thở ra thật mạnh bằng miệng thì  HT tưởng tượng là  tống ra hết những chất dơ nhất trong cơ thể .....CN cũng bắt chước làm theo , khoảng 15 phút  thì thấy bớt ho , thế là khi nào mà đang ngủ nữa đêm mà bị ho qúa là  CN ngồi dậy liền , quay mặt ra hướng cửa sổ  và làm như vậy khoảng 10 phút , khg ngờ khoảng 2 ngày sau là hết ho luôn , và sau đó hết bệnh luôn khg cần uống 1 viên thuốc nào hết ..... HT có nói là tâm ( ý nghĩ ) của mình rất mạnh , mọi việc do tâm tạo , nếu biết cách sử dụng nó thì mình sẽ có nhiều việc kỳ lạ lắm mà trong Kinh hay nói là có thần thông đó :)

  HT Thanh Từ còn dạy cách trị nhiều bệnh khác nữa , chẳng hạn như đau bao tử thì phải thở như thế nào , hay bị đau bụng hay bị  bệnh nhức đầu qúa thì  phải tập thở như thế nào ....nhưng sau này tự nhiên mình khg thể nào tìm ra bài đó trên mạng , tìm hoài cũng khg ra , tiếc  ghê !