Sunday, January 8, 2012

Mê và giác - HT. Thích Thanh Từ








Chị chồng tôi

5d4180510-ngtinh

Ảnh Minh Họa

Ôi! Mấy ngày nay thấy ba chồng bị bệnh, nhớ lại ba mình hồi mấy năm về trước mà buồn đứt ruột, đứt gan ....Muốn viết nhiều về ba lắm nhưng một hồi chắc sưng mắt qúa, sợ xấu lắm cho nên viết về chị chồng tôi.  
Mà nhớ lại có nhiều người còn nặng tình gia đình hơn Chơn Ngọc nhiều lắm. Chơn Ngọc có bà chị chồng, chị ấy rất tốt, rất thương anh, chị em trong gia đình, ai mà dính chút dòng máu với chị ấy là chị rất thương, nhiều lúc nghĩ lại mình tu quá trời mà khg bằng một góc chị ấy (ý là người nào Chơn Ngọc thương thì muốn gì cũng được, nhưng người mình không ưa thì  ...hihi.....), tuy không biết tu nhưng chị ấy rất tốt với mọi người, trên đời này thật hiếm thấy người như vậy.

Nhớ hồi xưa vợ chồng của Chơn Ngọc mới cưới, lúc đó ông chồng mới ra trường nghèo quá trời, nợ chúa chổm, mua nhà mà chỉ có vỏn vẹn cái  Ti Vi và một cái nệm, mắc nợ nhà bank quá trời ....tội nghiệp bà chị chồng này (mà ngộ nha, người tốt thì lại nghèo nhất trong đám chị em của chị )

Chị thấy vợ chồng Chơn Ngọc tội nghiệp quá hay sao ấy Chị cho tiền thật nhiều, và trong vali của chị có gì là chỉ cứ móc ra cho CN  hết, làm như mình nghèo lắm dzậy ...))).....mà thật sự một miếng khi đói bằng một gói khi no, một chút xíu tình cảm ấy mà CN khg thể nào quên được.

Mãi đến sau này khi chị ấy qua nhà Chơn Ngọc chơi là Chơn Ngọc đền trả lại ơn xưa nhiều lắm .....tiền bạc không là vấn đề, chỉ là chút tình khi mình lâm cảnh nghèo túng. Lúc đó người tốt, người xấu mình mới thấy rõ .....rất tiếc là chị ấy khônng biết tu, chị ấy mà biết tu nữa thì chắc thành Phật nhanh lắm đó .....mà không riêng gì Chơn Ngọc, mỗi khi trong gia đình ai lâm cảnh "nghèo bất chợt " là hình như chị xuất hiện nâng đỡ với một tấm lòng thương yêu thật sự.

sau đó người đó giàu lên là chỉ biến mất ,chỉ xuất hiện khi ai đó bị đau khổ ....đúng là Bồ tát chánh hiệu chưa ??? Mỗi lần mà chị ấy qua tiểu bang Chơn Ngọc chơi, gặp lại anh em là thôi là chị khóc sưng mắt hết, thương anh em quá mà khóc thôi chứ không có chuyện gì hết á .....chưa thấy ai mà tình cảm dạt dào, lai láng đến vậy .....mà hình như trong gia đình chị ấy đẹp gái nhất nhà, dựa theo kinh Phật nói thì ai mà đời này có khuôn mặt đẹp là do tiền kiếp huân tập những chủng tử tốt, nghĩa là tánh tốt, hiền lành  thì sẽ có gương mặt đẹp, còn kiếp này mà mặt đẹp nhưng tánh tình hay sân si, ái, ố nhiều quá thì kiếp sau sẽ thành Chung Vô Diệm ...)))....

Chắc tại vì  chị sống rất tốt với  anh em cho nên con chị ấy học rất giỏi và ra làm việc lương cũng khá lắm .....Bởi vậy đời nay  thiện lai thiện báo mà ......Chị bố thí, giúp đỡ  cho người thì sẽ được qủa báo giàu sang ấy mà ...

Bộ quần áo cũ

ovehvnwl

Sống chung với một ông bố chồng già yếu, bướng bỉnh là chuyện không dễ.

Ông hay than phiền, hỏi những câu không đúng lúc và từ chối các món ăn cần thiết.

Ông hãnh diện về thời trai trẻ, cứ kể đi kể lại các câu chuyện của thời vàng son.

Hồi đó, là chỉ huy trong quân đội... Ông luôn đặt lý trí lên trên tình cảm.

Tôi biết ông là người tốt, nhưng có cảm giác ông sống vì khối óc chứ không vì con tim,

thiếu sự thông cảm.

Hôm nay đưa ông đi lễ ở nhà thờ, một lần nữa ông lại mặc bộ đồ vest cũ sờn rách mang từ Việt Nam

sang. Tôi nhẹ nhàng:

- Bố nên thay bộ đồ con mua hôm trước, bộ quần áo này cũ quá.
- Nhưng bố thích mặc bộ này!
Tôi bắt đầu cau có:
- Nhưng mặc như vậy đi chỗ đông người rất kỳ, người ta sẽ nghĩ tụi con bỏ bê không chăm sóc bố.

Ông già buồn rầu, lập lại:
- Bố thích bộ quần áo này lắm.
Tôi cũng cương quyết:
- Bố nên thay ngay kẻo trễ, con không thấy có lý do gì để bố thích nó.

Ông già trả lời rất gọn ghẽ, chân thành, lâu nay ít khi nào tôi thấy ông minh mẫn như vậy:
- Chính mẹ đã tặng bố bộ quần áo này để mặc ngày kỷ niệm thành hôn.

Khi chồng con ra trường, bố cũng mặc bộ quần áo này. Ngày đưa mẹ con ra nghĩa trang,

bố cũng mặc bộ đồ này, bố thấy thật vui và xúc động khi mặc nó.

Nước mắt ông già hoen trên mi, rơi xuống gò má nhăn nheo. Tôi hụt hẫng và hết sức bối rối.

Bố chồng tôi sống tình cảm và có lý hơn tôi nghĩ.

Trước khi quyết đoán người nào đó khô khan không có trái tim, tôi nên xét lại trái tim mình đã. 
Bài này CN nhận được từ email ,thấy hay nên post lên .Bởi vậy mỗi ngày CN tập cho mình  phải suy nghĩ thật chín chắn trước khi nói gì và làm gì ,lỡ  nói sai gì với người thân thì hối hận lắm ,khó chịu vô cùng ,tập nhìn lại mình cho nhiều mới được ,I have to know exactly what I am doing .

Mì xào dòn chay

Nước sauce chay:

Nấu nước soup chay (cà rốt, bắp cải, củ cải trắng, củ sắn nấu cho nhừ, vớt xác ra và bỏ vào vải mùng vắt cho ráo nước và bỏ xác)
Nêm vào nước soup chay: bột nêm chay, soda dừa kha khá chút cho thêm độ ngọt, xì dầu kikoman, muối.

Rau cải:

Bông cải xanh, cải ngọt, củ năng tàu (water chestnut), nấm rơm, nấm trắng (tuỳ thích), tàu hủ chiên cắt miếng vuông xéo, thịt chay (ngâm mềm ,vắt ráo nước)
Chuẩn bị sẵn 1 tô sauce : xì dầu, soda dừa, bột nêm chay, nước ấm, nêm vừa ăn
Bắt chảo lên với lửa thật lớn, bỏ chút dầu ăn vào và xào sơ rau cải cho thật nhanh, bỏ nước sauce trong tô vào, đảo cho nhanh tay và cho ra tô lớn liền. Thịt chay thì cũng xào vậy và cho nước gia vị vào xào chút cho thấm.
Đổ tất cả phần đồ xào này vào trong nước sauce chay ở trên, nêm nếm lại cho vừa ăn, cho bột năng vào sệt lại. CN xào lửa rất lớn nên rau cải rất thơm mùi khói ....

Cách chiên mì:

Mua loại mì cọng nhỏ trong bọc, loại pan fried noodle, xé rời ra cho mì đừng dính cục.
Bắt chảo không dính (nonstick) lên, cho chút dầu ăn vào và để mì vào chiên. Các bạn cho mì vào ít ít thôi, mình trở đều tay vài lần cho mì vàng lên là cho mì ra dĩa. Xào kiểu này ít dầu mỡ hơn, ăn đỡ ngán mà cọng mì rất dòn, có thể để cả ngày mà vẫn ngon. CN thường làm phần nhân này nhiều, bỏ vào tủ đá, khi nào ăn mình chỉ chiên mì lên là ăn được.
Hôm nay làm mì xào dòn đồ biển cho cha con nhà này ăn là mình làm mì xào dòn chay luôn. Đồ chay chế ra y như đồ mặn, chỉ thay thế thịt bằng tàu hủ hay loại thịt chay khô thôi. Mình ăn chay sẽ được quả báo sống lâu, không bệnh và kiếp sau cũng sống rất thọ. Chúc các bạn ăn chay ngon miệng.
Tuần rồi ba chồng của CN bị bệnh rất nặng phải vào bệnh viện. CN vào thăm ba chồng mới thấy con người nhiều thứ khổ lắm, tội nghiệp ông bị bệnh nặng quá, bác sĩ phải làm xét nghiệm lung tung làm ông đau đớn dữ lắm. Khi lớn tuổi như chiếc xe cũ, 1 chổ hư hỏng là kéo theo bộ phận khác trục trặc theo. Ông bị nước vào phổi (pneumonia) nên thở rất mệt, đồng thời kéo qua bệnh tim và thận. Phần vì mới vô bác sĩ  làm lung tung ông sợ qúa tim đập loạn xạ cho nên bác sĩ phải cho vô phòng đặc biệt về tim để khám cho kỹ... Hồi nào giờ ba chồng của CN ít bệnh lắm, ông rất khỏe nhưng trận này sao bị nặng qúa chừng.
Mà vô nhà thương thấy rầu lắm, người bệnh nằm la liệt, mỗi lần vào nhà thương thăm ai là CN cứ tưởng như là địa ngục trần gian vậy hay là chổ hành hình tội nhân. Những người Mỹ già đau đớn rên la kinh khủng, có người ghim kim đầy người nhìn sợ chết được. Bác sĩ làm sao mà ba chồng CN đau lắm, ngồi run lập cập miệng cứ than già rồi bệnh khổ quá.... Chồng của CN sau khi vào canh cả đêm trong nhà thương về bảo CN chừng nữa anh già bị bệnh nặng vậy chắc sẽ tự tử chết không muốn sống để bị bệnh hành khổ vậy. CN mới nói: “Ờ để xem anh tự tử được không, lúc đó bệnh quá đi lấy thuốc độc còn không nổi thì làm sao mà tự tử. Lúc đó mình mẩy cho khỏi nhúc nhích được, bác sĩ bác sĩ kê cây cột miệng lại khỏi cắn lưỡi được muốn sống không được mà chết cũng không xong… Bởi vậy giờ không lo tu để chuyển nghiệp đến lúc già hết phước hoạ tới thì đừng có ngồi mà than khổ...” CN thấy nhiều người Phật tử biết ăn chay trường tụng kinh, niệm Phật, tới chừng già họ rất ít bệnh cho dù có bệnh thì họ ra đi rất nhẹ nhàng, thanh thản… âu cũng là nhân quả phước báo mà thôi.
Chơn Ngọc