Saturday, September 8, 2012

Chương 23: Gia Đình Thậm Ngục

Đức Phật dạy:

"Con người bị gia đình ràng buộc còn thậm tệ hơn cả lao ngục. Lao ngục thì còn có kỳ hạn được thả chứ vợ chồng con cái thì không một ý niệm xa lìa. Bị tình ái và sắc dục truy đuổi há chẳng phải đáng sợ lắm sao? Dẫu bị rơi vào miệng hùm nhưng họ vẫn cam tâm tình nguyện và tự quăng mình xuống bùn lầy để cho lún chìm. Thế nên họ mới được gọi là Phàm Phu. Ai qua được cửa ải này là bậc A-la-hán xuất trần."

Chương 22: Tài Sắc Chiêu Khổ

Đức Phật dạy:

"Con người đối với tiền tài và sắc dục thì chẳng nỡ xả bỏ. Họ ví như đứa trẻ nít không thể kèm nổi sự cám dỗ của mật ong trên lưỡi dao. Mặc dầu nó chẳng đủ cho một bữa ăn ngon nhưng chúng sẽ liếm và tức sẽ chuốc cái họa cắt lưỡi."

Chương 21: Danh Tiếng Hại Mạng

Đức Phật dạy:

"Có người chạy theo ái tình và dục vọng để cầu danh tiếng. Nhưng một mai tiếng tăm vang dội thì thân này chết mất. Những ai tham danh lợi của thế gian mà không học Đạo thì chỉ nhọc nhằn uổng công. Ví như khi đốt hương, tuy ta ngửi có mùi hương nhưng hương đã tàn và chỉ còn lại phần thân của cây hương vẫn đang cháy âm ỉ."

Chương 10: Vui Cho Được Phước ( Phật Thuyết Kinh Tứ Thập Nhị Chương )

Đức Phật dạy:

"Khi thấy có người bố thí mà mình cũng hoan hỷ trợ giúp thì sẽ được phước rất lớn."

Có vị Sa-môn hỏi Phật:

"Có khi nào phước đó hết không?"

Đức Phật bảo:

"Ví như ngọn lửa của một bó đuốc, dẫu có vài trăm ngàn người đến mồi cho bó đuốc của họ, để về nấu cơm và xua tan bóng tối, thì ngọn lửa của bó đuốc kia cũng vẫn thế. Phước thì cũng như vậy."