Wednesday, March 12, 2014

Tại sao mình niệm Phật mới chút xíu mà hết phiền não liền ?





- Khg có pháp môn cao hay thấp , mà chủ yếu là mình hạp với pháp môn nào thôi .

- Những ai thích động thì tu theo Tịnh Độ rất hạp , thích nghe chim hót , thích hình ảnh , thích nghe tiếng nước chảy , thích nghe nhạc thì mở máy niệm Phật ở khắp nơi trong nhà nghe và niệm theo , khi thì nghe niệm Phật theo nhạc Tàu , khi thì Việt , khi thì tiếng Tây Tạng ..hic...ở nhà mọi nơi là đạo tràng niệm Phật  :)

- Còn ai mà thích yên lặng , thích trầm tỉnh , thích những thú vui nhẹ nhàng yên lặng , thì Phật dạy tu thiền để đi về thế giới của Phật A Súc Bệ . Tu theo cách này là ngồi yên , lạy Phật bằng tâm , ngồi yên và tưởng tượng là mình đang lạy Phật , mình đang đứng lên ngồi xuống và lạy Phật ....hic...( tu kiểu này là hợp với mình nè , tu kiểu làm biếng ...hic...) , bên đại thừa thì mọi việc chú trọng vô  TÂM , mọi việc do tâm tạo , còn tu theo hàng THANH VĂN thì chú trọng vào hình tướng bề ngoài hơn , nghĩa là phải tụng kinh và phải niệm Phật , phải làm bằng cái thân xác này , đi Chùa thì phải có áo tràng , ai khg có mặc áo tràng thì khg cho vào chánh điện  tu ....tất cả phải trang nghiêm thanh tịnh .....

- Cõi Ta Bà này tuy thấy chúng sanh cang cường , ác trược nhưng những vị Bồ Tát rất thích tái sanh trở lại cõi này , vì tu  và hành Bồ Tát Đạo 1 ngày ở cõi Ta Bà này  bằng tu rất lâu , thật lâu ở cõi Phật khác . Vì ở đây có rất nhiều người nghèo chứ cõi Phật khác đâu có ai nghèo đâu , ở cõi khác muốn đi bố thí làm phước cũng đâu có ai mà cho . Hay là chúng sanh ở đây rất là hung dữ , cứ chửi mình tối ngày , nhờ vậy mà mình tu được hạnh nhẫn nhục , chứ về cõi Phật A DI ĐÀ , ai cũng hiền lành thánh thiện hết , thì làm sao mà mình tu nhẫn nhục được ...hic...cho nên ở cõi khác tu lâu thành Phật là vậy .....ai muốn mau thành Phật thì  cứ mở cửa cho oan gia vô chửi  tối ngày sáng đêm , bảo đảm 1 kiếp này thành Phật liền ...hic...

- Cõi Ta Bà này Đức Phật Thích Ca độ chúng sanh bằng âm thanh , cõi Phật Hương Tích là của Bồ Tát Duy Ma Cật từ đó tới , thì cõi này Phật độ chúng sanh bằng hương thơm , ai mà đang phiền não thì ngửi được mùi thơm là vui lại và nhập định được liền . Cõi Phật A Di Đà thì Đức Phật dùng lục trần làm cho chúng sanh trên đó rất dễ chịu và thoải mái , đang buồn bực mà nghe chim trên cõi Cực Lạc hót thì làm cho mình tin theo Phật Pháp Tăng và rất ham niệm Phật , sáng ngủ thức dậy thì thấy hoa sen màu sắc rực rỡ , chim hót ra toàn là câu niệm Phật làm cho mình ham tu , còn trưa nóng nực qúa thì nhảy xuống ao sen tắm , mà lạ cái là nước trong ao sen đó khác với nước của mình ở đây , mình để nguyên quần áo nhảy xuống tắm , leo lên thì khô ráo khg bị ướt nhẹp như ở đây ...hihi....( nước đó là nước công đức của Phật A Di Đà đó , tắm vô là hết phiền não liền ) .

- Tại sao mình niệm Phật mới chút xíu mà hết phiền não liền ?  Tại vì Phật A Di Đà cứ vài phút là Ngài phóng quang hoài à , cho nên khi ai mà vô được tầng số của Phật A Di Đà ( tức là nhờ niệm Phật đó ) , là vô vòng hào quang của Phật A Di Đà , nhờ ở trong đó cho nên mình được an vui , hạnh phúc là vậy , nhờ trong vòng hào quang của Phật cho nên mình được Phật độ nhờ vậy mà mình gặp nhiều may mắn , khg ma qủy nào tới quấy nhiễu làm cho mình bị phiền não được . Cho nên ai mà nhập tâm niệm Phật được chú tâm thì rất là vui vẻ , an lạc , thậm chí có bệnh gì cũng được hết bệnh , vì nhờ thần lực của Phật A Di Đà phóng quang gia hộ cho người niệm Phật đó .

- Phật Di Lặc khi ra đời ở cõi Ta bà này  ở rất là lâu năm sau này thì Ngài sẽ dạy cho tu Duy Thức Học ( theo mình nghĩ chắc lúc đó con người thông minh tiến bộ qúa rồi nên Ngài sẽ dạy tu theo pháp môn Duy Thức Học :) )

- Tu theo Mật Tông thì Phật cho xài thần thông , tại sao ??? Vì vùng tây Tạng hồi xưa phù thủy ở nhiều lắm , nếu khg xài thần thông thì mấy Thầy sẽ bị phù thủy hại chết , cho nên Phật cho xài thần thông là vậy . Nói tới cái vụ phù thủy nha , có lần mình niệm Phật cũng được vài ngày tự nhiên có 1 đêm nằm mơ mình thấy mình là cháu ngoại của Bà Phù Thủy kia , bà ấy rất là cưng và thương mình lắm , nhưng mình thấy bà ta cứ hại rất là nhiều người , mỗi lần mình thấy bà ấy bắt ai trói trong nhà định giết chết thì mình lén giúp cởi trói cứu người đó ra , mà hình như là mình thấy mình cứu cũng nhiều người lắm , nhưng sau đó thì mình khg bị gì cả , vì thấy bà ấy rất cưng mình lắm ...hihi....chắc nhờ vậy mà kiếp này mình được làm người qúa ...hic..., mình hỏi ông SP kia thật ra con nằm mơ thấy về tiền kiếp như vậy có đúng khg SP ? Ông SP bảo : có đó , vì khi cô niệm Phật , tâm được định thì sẽ thấy được tiền kiếp của mình , như mấy Thầy tu thiền thì ngồi thiền thấy được tiền kiếp , còn cô tu niệm Phật thì thấy được trong giấc mơ .....mà lạ lắm , khi mình niệm Phật khá chút thì cứ nằm mơ thấy được tiền kiếp của mình à ....hic...còn khi nào khg niệm Phật thì chả thấy gì cả , cứ ngủ 1 giấc tới sáng , chẳng nằm mơ thấy gì cả .... :)

còn tiếp ....

Mình cần niệm Phật nhiều hay nên nghe pháp nhiều ?



  Tu này  nó có nhiều giai đoạn lắm , khi mới biết đạo vô tu thì rất nhiều người phát tâm rất là mạnh mẽ , tu rất nhiều , nghe pháp củng rất nhiều , nhưng tu 1 thời gian tự nhiên  tâm nó biến dạng , nó đâm ra nhàm chán , rồi nhiều lúc bị đổ nghiệp nhiều qúa nên hoảng hồn khg dám tu luôn  :)  Cho nên đôi lúc mình rất lộn xộn , nhiều lúc confused  khg biết nên niệm Phật nhiều hay nên nghe thuyết pháp nhiều trong ngày nữa ? Gọi hỏi mấy ông Sư Phụ thì mới được SP   giải  thích rõ ràng cho mình hiểu .

  SP bảo khi mới biết tu thì mình cần nghe pháp nhiều cho hiểu rõ , giống như là mình muốn lái xe tới 1 điểm nào đó , thì mình phải biết đường đi , con đường đó bao xa , qua bao nhiêu cái exit mới tới , đường đó có nhiều ổ gà khg ? nếu nhiều ổ gà qúa thì mình lựa đường khác bằng phẳng hơn mà đi .... cũng giống như tu 1 thời gian , tự nhiên confused qúa thì cũng giống như chạy tới cái exit đó , mình khg biết có nên quẹo vô hay là chạy thẳng luôn mới tới được cái điểm mà mình muốn đi , thì cũng giống như là nghe pháp vậy , nghe để hiểu cho rõ ràng cách thức tu như thế nào , khi mình nắm rành rẽ bản đồ trong tay rồi thì nên chú trọng vào tu . Như là mình có toa thuốc trong tay hay là cái công thức nấu ăn , nếu mình mỗi ngày cứ ngồi đọc đọc hoài mà khg chịu đi hốt thuốc uống thì đâu có hết bệnh , hay là ngồi đọc công thức nấu ăn hoài mà khg chịu làm món bánh đó thì đâu có ra cái bánh nào , cho nên phải lao vào làm và nấu thì mới có bánh mà ăn ..... cũng giống như nghe Kinh của Phật , của Tổ , nghe hoài và nhiều lúc nhái lại lời của Phật của Tổ , chứ đâu phải là những lời chân thật tự giác ngộ của mình , mỗi ngày cứ nhái nhái , nói nói , rồi khg có công phu tu tập thì tới khi đụng chuyện , vẫn chứng nào tật đó , tham sân si cũng còn y chang , nhiều lúc còn nhiều hơn là lúc chưa biết tu ...hihi....

    Mình nghe ông Sư Phụ kể mà nghe sợ qúa , SP nói có Thầy bạn đồng tu với SP có 1 thời gian tu tập thấy an lạc qúa , và dễ chịu qúa cho nên 1 hôm Thầy đó qùy trước đại chúng và phát nguyện là : Thầy nguyện sẽ trả nghiệp hết ngay bây giờ , cho dù Thầy có bị bất cứ cái gì xảy ra thì tâm Thầy vẫn khg bị động , Thầy nguyện sẽ trả hết nghiệp từ nhiều đời nhiều kiếp ngay bây giờ ......mới phát nguyện trước chánh điện , trước tất cả đại chúng thì tự nhiên ngày mai Thầy ấy bị bệnh liệt cả người luôn , khg nhúc nhích được . Rồi cũng lạ 1 cái là tự nhiên hồi xưa khi Thầy bị bệnh thì có rất nhiều huynh đệ tu chung lo cho Thầy , nhưng bây giờ tự nhiên khiến gì khg ai lo cho Thầy ấy cả , Thầy bị bệnh rất là lâu , riết rồi Thầy bị tủi thân qúa cho nên có 1 ngày Thầy chịu khg nổi nữa Thầy quyết định tự tử chết .....nhưng trước khi chết Thầy tìm đến ông SP của mình để từ giả , nhưng cũng kín miệng là khg nói ra ý định tự tử của Thầy , nhưng ông SP của mình cũng nghi , vì tự nhiên 2 giờ sáng mà đi lại nói chuyện giống như là Thầy ấy muốn đi đâu xa thật xa ấy . Thế là ông SP của mình theo điều tra hỏi riết thì cuối cùng Thầy cũng nói thật là Thầy buồn qúa muốn đi tự tử chết .....Wow bởi vậy nghiệp lực rất mạnh đó , con người mình bị chi phối bởi nghiệp nhiều lắm ..... Mình mới hỏi tới : rồi sao nữa SP , sau đó thì sao ?  ....SP bảo : Thầy khuyên Thầy ấy qúa chừng chứ sao , khuyên tới sáng luôn ổng mới bỏ ý định đi tự tử ....Wow , nghe thấy sợ qúa ..... bởi vậy SP bảo mình đừng có phát nguyện lung tung nghen , phải biết tự lượng sức mình , nhiều lúc mình nghĩ mình làm nổi nhưng thật sự là mình vác khg nổi cục đá to đùng đó .....mình thấy làm gì phải biết rất rõ sức mình tới đâu , you have to know exactly what are you doing , còn khg cứ mơ mơ màng màng là chết liền đó .....don't ever mess around với NGHIỆP .

  Cho nên khi mà mình nghe Pháp , nhấm là đủ hiểu rồi , biết đi đường nào rồi thì nên vận công tu tập , mình thì hạp với pháp môn niệm Phật , cứ đi đứng nằm ngồi gì niệm riết , niệm mãi , cho dù bị nghiệp đổ nhiều cũng phải ráng cắn răng mà chịu trận , vì trả nghiệp bây giờ thì khi xả báo thân này mình khỏi bị đọa địa ngục ...hihi... muốn quỵt nợ chạy mà chạy hoài khg thoát , lưới trời tuy thưa nhưng mình trốn hoài vẫn khg trốn được , cho nên ráng cắn răng mà trả cho nó xong ...hic...Chúc các bạn mỗi ngày có nhiều câu niệm Phật nhé  :) 

Muốn độ cho chúng sanh thì phải trang bị cho mình như thế nào ?

- Mình muốn độ cho chúng sanh thì phải trang bị cho mình như thế nào ? Mình trước hết phải thanh tịnh thân tâm mình trước chưa ???  Khi đã hết tham sân si khá rồi thì mới lăn xả vào đời mà độ sanh , phải có trí tuệ khá rồi mới ra độ sanh khg thôi bị chúng sanh dzợt đẹp đó , giống như nhà huyễn thuật thấy người huyễn của mình hoá ra , thấy chúng sanh như huyễn , như trăng dưới nước , như mặt trong gương , như sóng nắng , như tiếng vang , như mây , như bọt nước , như cây chuối ....vvv.....quán chiếu chúng sanh như hình ảnh trên phim , người này người kia biến hoá vô cùng tận , cho nên có bị chúng sanh hãm hại , nói xấu , làm đủ thứ nhưng tâm mình cũng khg bị dao động . Đó là đã đủ định lực đi hành Bồ Tát Đạo .  Còn nếu chưa đủ định lực , thì nếu lao ra ngoài , đi Chùa làm công qủa , hành Bồ Tát Đạo , làm việc từ thiện , càng giúp cho Chùa nhưng vẫn bị qúa trời là phiền não là  tại sao ??? Là vì mình chưa có trang bị  3 cái tâm  : trực tâm , thân tâm và Bồ Đề tâm ......nói chung là phải có lòng từ bi thương chúng sanh rất nhiều thì mới đi hành Bồ Tát Đạo được , giống như mình thương con của mình vậy , cho dù cực khổ qúa chừng với con nhưng mình vẫn khg thấy mệt gì cả , khi con bị bệnh , mình thức trắng đêm lo cho con , nhưng tới sáng thấy cái mặt ẻm ngây ngô cười với mình 1 cái là bao nhiêu mệt mỏi tan biến hết ....mình làm sao mà tập thương tất cả mọi người được 1/4 như thương con mình thôi thì cũng đi hành Bồ Tát  Đạo được rồi ..... mình thì khg được rồi , vì mình chưa tới trình độ cao như vậy , cho nên rút trốn ở nhà tu , hy vọng vài chục triệu năm sau sẽ được ...hic...

- Mình thương chúng sanh thì phải gánh chịu tiếp cái nghiệp của chúng sanh , giống như mình thương con qúa , nếu nó lỡ mắc nợ nhà bank , mình phải giúp nó trả tiền bank , còn khg thì dùm co-side cho nó , nếu nó khg trả nổi thì nhà bank sẽ nắm đầu mình , sẽ tịch thu nhà mình đang ở nếu mình khg có tiền trả dùm cho con ......cho nên hành Bồ Tát Đạo là vậy đó , hèn chi mỗi lần mình giúp ai là mình gặp đủ thứ chuyện , khi thì bị họ phản chửi mình muốn chết luôn  , khg thì  mình bị này nọ đủ thứ hết , thì ra là đang gánh nghiệp tiếp cho họ , vì định lực yếu nên mình bị nhừ tử điạ hết , phiền não muốn điên luôn , cho nên giờ mình chạy tét , ai chết ráng chịu đi ...hic... I don't care anymore , giờ mình tu theo hàng thanh văn vậy mà khoẻ re lun ....:)  Nói cái này mà gặp Bồ Tát Duy Ma Cật chắc quở mình chết lun ...hic....

- Muốn giúp chúng sanh thì phải có trí huệ hong thôi bị phiền não chết tươi lun :)  Chẳng hạn như mình thấy 1 người nào đó đang bị bệnh thập tử nhất sanh nằm quằn quại trong nhà thương , mình thấy tội nghiệp qúa đi phóng sanh dùm , rồi rất là mầu nhiệm 2 ngày sau người đó hết bệnh xuất viện , sau đó thì những oan gia trái chủ của người đó vì trả thù người đó khg được nên lại phá mình , phá cho mày hết cái tội tài khôn tài lanh xía vô chuyện của tụi tao ..... trời , những tháng ngày đó mình như bị đoạ trong địa ngục , 1 giờ của mình dài như 1 ngàn năm , lúc đó mình mới thấm thía những lời trong Kinh Địa Tạng , 1 ngày ở địa ngục bằng 500 năm ở cõi trái đất này , 1 ngày của mình cảm thấy rất là lâu , lâu kinh khủng , lâu khg thể chịu nổi .... cho nên chưa đủ sức mà tài khôn tài lanh giúp chúng sanh là phiền não chết tươi luôn , như mình xem trên mạng , có ông kia vì cứu người chìm dưới sông mà ổng phải bỏ mạng luôn , vì khg biết tự lượng sức mình .....cái này mà gặp Bồ Tát Duy Ma Cật  chắc Ngài quở mình là cái thứ bại chủng của Phật , hạt giống hư hết cứu chữa ...hic...nhưng sorry , thà bại chủng chứ phiền não qúa khg thể chịu nổi , cho nên mình thấy tu theo hàng thanh văn là tốt nhất , tự tu , tự độ cho 1 mình mình rồi sau đó vãng sanh ...hihi...

Kinh Duy Ma Cật _ Thầy Thích Trí Siêu giảng bài này rất hay và vui lắm về Bồ Tát Duy Ma Cật , hong biết sao mình rất thích lối tếu của Thầy , rất fun và sâu sắc lắm





Thầy giảng bài này qúa hay luôn , CN đã nghe  rồi mà khi nghe lại vẫn thấy rất hay . Bồ Tát Duy Ma Cật  thị hiện là cư sĩ tại gia , và những vị Đại Đệ Tử lớn của Phật như Ngài Xá Lợi Phất , Ngài Mục Kiền Liên , Ngài La Hầu La đều bị  Bồ Tát Duy Ma Cật  sửa lưng hoài cho nên khi Bồ Tát Duy Ma Cật bị bệnh , Đức Phật sai những vị đại đệ tử này tới thăm thì ai cũng từ chối khg dám đi hết ( me too , ai mà theo từng bước canh me bắt lỗi mình hoài thì mình cũng sợ rồi trốn luôn ....hic... ) ..... mà Thầy giảng mắc cười lắm , cái lúc mà Bồ Tát Duy Ma Cật bắt lỗi  Ngài La Hầu La nghen , nghe mà  mắc cười lắm , Ngài La Hầu La đang đứng và dụ khị đám vương tôn công tử đi tu , Ngài La Hầu La bảo các ông đi tu đi , có phước đức nhiều lắm nghen , ráng đi tu nhé ....kể ra 1 hơi phước gì  gì đó ....thì  Bồ Tát Duy Ma Cật từ đâu lù lù đi tới , Bồ Tát mới nói Ngài La Hầu La nói vậy là sai , các ông đừng  xuất gia  ...hic...mục đích xuất gia đi tu khg phải là kiếm phước đức , mà mục đích của việc đi tu là phụ giúp Đức Phật Thích Ca hoằng dương chánh pháp , giúp cho chúng sanh hiểu đạo , biết tìm về tâm Phật của mình mà hết khổ , đó mới là mục đích chánh yếu của việc xuất gia .....Bồ Tát  nói xong với Ngài La Hầu La thì quay qua cái đám vương tôn công tử bảo : các ông nên xuất gia đi tu đi ......trong đám vương tôn công tử bảo : Ngài  mới kêu chúng tôi đừng xuất gia rồi bây giờ lại kêu đi là sao ? .....mà Thầy giảng nghe mắc cười lắm , các bạn tự nghe thì hay hơn .....

  Rồi Bồ Tát Duy Ma Cật dzợt cái ông Ma Vương nghe mới thấy mắc cười lắm , ông Ma Vương xách 1 đám tiên nữ xuống phá ông đệ tử của Phật ( khi ông này tu khá cao rồi ) , Ma Vương đòi tặng mấy ngàn tiên nữ cho ông đệ tử Phật , thì cũng Bồ Tát Duy Ma Cật  lù lù đi tới phá đám ông Ma Vương này , ông đệ tử Phật đang từ chối và đang rất là lúng túng khg biết làm sao  ở đây thì Bồ Tát Duy Ma Cật lại xin Ma Vương tặng cái đám tiên nữ cho tui đi , tui sẵn sàng nhận liền , vì Ngài là cư sĩ tại gia mà , Ngài đâu có ngán tiên nữ như mấy vị đệ tử của Phật ...hic...Ma Vương biết là gặp hàng cao thủ võ lâm rồi nên sợ hãi tìm cách biến mất , nhưng Bồ Tát dùng thần thông làm cho Ma Vương khg thể biến được , cho nên cuối cùng đành ngậm đắng nuốt cay cúng dường cả đám tiên nữ cho Bồ Tát Duy Ma Cật .....thề là khi Ma Vương biến đi , thì Bồ Tát dạy cho đám tiên nữ này cách tu quay về chánh đạo , Ngài dạy đám tiên nữ này cái nào mới thật sự là niềm vui chân thật , chứ đi theo Ma Vương những cái vui đó chỉ là niềm vui giả tạo tạm bợ , sau cái vui đó hết phước thì sẽ khổ ......mấy vị tiên nữ nghe xong tỉnh ngộ cho nên khi Ma Vương xuất hiện năn nỉ Bồ tát Duy Ma Cật cho lại mấy vị tiên nữ này thì tiên nữ khg ai chịu theo Ma Vương đi về cung điện Ma cả ......phần sau các bạn tự nghe nhé , mình làm biếng đánh máy rồi ....:)