Saturday, September 3, 2016

Sư Ông Thích Thanh Từ giải thích tại sao tu hoài mà khg hết vọng tưởng ?



                                         (Ảnh HT. Ân Sư Thượng THANH Hạ TỪ)

Trích bài SỐNG THIỀN (HT. Thượng NHẬT Hạ QUANG)
TRỤ TRÌ THIỀN VIỆN THƯỜNG CHIẾU
----------------------------------------
Tôi còn nhớ, một huynh đệ theo học với Hòa thượng được khoảng ba năm. Một hôm Hòa thượng đang giảng, vị này nghe xong, liền bạch: “Thưa thầy, pháp thầy dạy hay quá. Nhưng con áp dụng hoài mà không hết vọng tưởng. Vậy làm sao tâm được rỗng rang sáng suốt, làm sao giác ngộ giải thoát, làm sao thành Phật thành Tổ được?
Hòa thượng hỏi:- Ở ngoài đời ông làm gì ?
Vị ấy đáp:- Bạch Hòa thượng, con là thầy thuốc bắc.
Hòa thượng lại hỏi:- Ông phải học mấy năm trước khi thành nghề ?
- Bạch Hòa thượng, con đã học sáu năm nhưng chưa thành nghề, phải mười hai năm mới làm thầy được. Nhưng bây giờ con bận tu, không có thời gian học nữa.
Hòa thượng cười, nói:
- Thầy thuốc chưa thành mà ông đã mất sáu năm. Hà huống là muốn thành Phật thành Tổ, mới vài năm sao đã nản lòng ?
Câu chuyện nghe qua rất bình thường nhưng thật hữu ích đối với chúng ta. Bởi vì tập khí, tập quán, những thói hư tật xấu của mình nhiều vô kể. Nếu chúng ta không vững tâm hành trì, lau chùi, gột rửa chúng, thì kiếm một chút bình yên còn chưa có, nói gì đến chuyện làm Tổ làm Phật. Làm sao vận dụng được trí Bát-nhã quét sạch tất cả những thứ ấy.
Vận dụng thế nào ? Biết chúng không thật. Không thật thì buông, nắm giữ làm gì. Đó là cách quét trừ. Nói cách nhưng thật ra không có pháp nào cả. Những thứ cù cặn trong ta, không có hình tướng để mình dùng dao dùng búa chặt đứt, quăng đi. Chỉ dùng tuệ giác của chính mình, soi sáng chúng, không lầm chúng. Đó là vận dụng trí tuệ Bát-nhã. Người còn phân tâm, tuệ giác chưa sáng thì vẫn còn bị vướng các thứ giả tướng bên ngoài.



Nghệ Thuật Nói Chuyện - Thiên Thần Bảo Hộ - Thiền Sư Thích Nhất Hạnh ( HT giảng baì naỳ qúa trời là hay luôn ! )





 Hôm nay tự nhiên nghe video này mình cảm thấy thấm vào từng sớ thịt , thấm vào tới tận tâm cang . Nghe pháp củng tùy theo tâm tư từng lúc , lúc tâm mình tới trình độ nào thì khi nghe tới video nào đấy mình cảm thấy hạp , cho nên khi nghe pháp mình thì cảm thấy bài pháp đó rất là hay nhưng chưa chắc người khác người ta hạp mà nghe vô , vì chúng sanh tùy theo nghiệp cảm nên từ tánh tình đến mặt mủi đều khác nhau hoàn toàn , ít khi nào mà giống nhau lắm , cho nên mình giới thiệu video này nhưng chưa chắc người khác nghe mà thấy hay , thôi thì hên xui đi há  :) Nhưng HT giảng bài này mình thik cái câu : tu củng là 1 nghệ thuật sống , ráng tu để mình khg sống qúa vụn về , tu để khi bị ai tấn công mình củng nhịn được thay vì phải quất lại người kia mấy phát mới vừa lòng  hihi ...mà nhịn củng phải có nghệ thuật nhá , nhịn khg phải là đè ém rồi tới khi nhịn hết nổi thì chưởng 1 phát cho người kia văng tới núi Tu Di lun , nhịn là phải dùng trí tuệ mới khg bị nổi sân later , mà trong video này HT Nhất Hạnh đã chỉ cách cho mình quán chiếu và tự tháo gỡ , nói chung là bài này HT giảng qúa hay !

À thì ra là thói quen :)


  Mới nghe HT  Nhất Hạnh giảng mình mới biết tại sao khi mình đi thì đi thật nhanh , caí tật này mà mỗi lần đi Chùa là bị mấy Thầy hay Sư Cô quở mình hoài . HT nói là do thói quen từ nhỏ sống trong gia đình , vì hồi xưa mỗi lần mà Ông Ngoại mình kêu đi lấy đồ giùm , mình mà đi từ từ là ổng lấy đồ chọi mình thấy mụ nội rùi , cho nên hễ đi là mình phải đi như chạy , hèn chi giờ quen , khg có chuyện gì gấp mình củng thích đi cho thật là nhanh , mỗi lần đi đâu là xẹt xẹt như bà xẹt  hehhe ... mà HT Nhất Hạnh bảo phải tập lại , từng bước từng bước mà đi , cho dù có gấp củng đi từ từ vậy mới đúng oai nghi của người con Phật .....  lỡ cháy nhà mới được chạy thui  híhí 

Phải nên tránh xa những duyên mà làm ta bất an và sân si nổi lên



  Tới giờ mình mới hiểu là phải tự bảo vệ TÂM THANH TỊNH  của mình như là bảo vệ  những gì qúy giá nhất của mình , vì khi gặp những người chuyên gia đi làm tổn thương những người chung quanh thì mình thật  là hoang phí qúa nhiều thời gian và tâm huyết vô ích đối với họ  chỉ vì trách nhiệm và lòng từ bi đối với người đó , rồi tới cuối cùng là tự mình làm tổn thương tâm ý của mình 1 cách vô tội vạ như vậy mà bấy lâu nay mình khg biết . Vì nếu mình khg biết tự bảo vệ TÂM của mình , cứ sống gần những OAN GIA  tiền kiếp của mình , thì trước sau gì mình và oan gia củng cùng nhau sa đoạ vào con đường xấu nhất , vì khi gặp oan gia mà nổi sân qúa là thế nào củng bị đoạ địa ngục à , chính vì vậy mà mấy vị Thầy hay dặn Phật tử là những người trước lúc lâm chung đừng để cho họ gặp lại những OAN GIA của họ , vì CẬN TỬ NGHIỆP rất là nguy hiểm , nổi tâm sân là cửa địa ngục mở ra liền đó . Nhiều lúc vì trách nhiệm , vì lòng tốt , vì lòng từ bi mình khg nỡ bỏ nhưng tới cuối cùng nghỉ lại chính mình là 1 người đáng thương nhất trên thế gian này , chính mình là kẻ thù của TÂM  mình , chính mình đã tàn phá và hủy hoại chính tâm hồn và thể xác của mình . Vì 1 khi tâm sân nổi lên là bao nhiêu nghiệp chướng từ nhiều đời nhiều kiếp đổ về , rồi tâm bất an qúa thì sẽ sanh bệnh ngặt nghèo , và sẽ là 1 chướng ngại rất lớn cản đường chúng ta trên con đường tu tập , khg thể nào tu nổi và tâm yên tỉnh nổi khi bị oan gia hành everyday , những lúc đó mà lỡ mất thân mạng là chỉ có nước linh hồn chúi thẳng xuống điạ ngục mà đi  thôi , mình nói thật đó , cho nên rất là nguy hiểm khi phải đụng độ với oan gia , ngoại trừ là mình tu tập giỏi khi bị oan gia quậy mà khg bị nổi sân thì nên gặp , còn khg thì nên tránh , thậm chí có thể cắt được thì cắt luôn , giành thời gian để tu tập , cho tâm thanh tịnh lại . Mà tu này là phải từng level ( giống như đi học vậy ) , khi mà tu tới bậc cao thì bị oan gia quậy vẫn khg có sao hết , tâm vẫn bình an tự tại , đó là tu giỏi lắm rồi đó , còn khi mình mới học lớp 1 mà mình ép mình phải vô lớp 9 thì giời ạ , học đâu có nổi , struggling gần chết , cho nên thôi , đừng tự ép mình qúa trớn , trình độ mình còn qúa thấp thì trốn oan gia cho chắc ăn , khi nào giỏi rồi thì ra đối đầu củng khg muộn mà :)