Monday, July 25, 2011
Bài Viết Của Một Cư Sĩ Về Niệm Phật Cảnh (1-2) - Thích Chơn Hiếu.wmv
_ Thầy Chơn Hiếu đã giảng : " Mình nghĩ là đã chết thì tu mới lẹ ..." ,câu này rất đúng ,CN nhớ lại 3 năm về trước ,có 1 giai đoạn CN tu khg tiến ,bực qúa nên cầu nguyện Ngài Quán Thế Âm giúp cho con tinh tấn tu hành....thế là vài ngày sau bị bệnh qúa chừng ,đi bác sĩ gặp bà bác sĩ này mới ra trường ,bác sĩ nghi là CN sẽ bị ung thư....mà chờ hẹn đi nhà thương chụp hình thì 1 tháng sau mới được....lúc đó mới thực tâm dụng công tu (chứ thường ngày chỉ dùng nửa phần công lực thôi...hihi...)....1 vài ngày đầu ngồi niệm Phật mà cứ vọng tưởng miên man ,lở ngay bây giờ mất thân này mình sẽ đi về đâu , vì tu lơ mơ nên khg biết Phật có đến rước mình khg ? Chính vì khg biết chết đi về đâu nên mới lo sợ lắm....nên ráng niệm Phật trối chết ,niệm ngày ,niệm đêm liên tục cho đến tuần thứ 2 là nhập tâm lắm,tự nhiên trong đầu cứ khởi lên câu niệm Phật liên tục....và thân đang đau nhức lắm nhưng tâm rất an lạc ,biết là nó đang đau nhưng hình như mình khg bị dính vào nó ,cho đến tuần thứ 4 thì tự nhiên rất an lạc và tự tại ,và 1 niềm vui an lạc khó tả ,có thể nói là cái vui này từ nhỏ đến giờ khg thể nào so sánh được....và kéo dài đến 2 ngày thì mới hết và tự nhiên hết bệnh luôn....cho nên HT Tịnh Không và mấy Thầy nói rất đúng :Niệm Phật và sám hối tiêu nghiệp chướng rất nhiều và sẽ hết bệnh....Từ đó CN mới nhận ra rằng Ngài Quán Thế Âm đã ngầm khai thị cho CN biết là mình phải nghỉ rằng mạng sống rất ngắn ngủi thì mới ráng tu ,chứ khg thôi cứ nghỉ rằng mình sẽ sống đến 100 tuổi hay sao á,cho nên chờ đến 99.9 tuổi mới chịu lo tu....mà lúc đó cảm giác mất thân này rất thật cho nên tu rất lẹ....sau đó vài tháng thì lo mê chơi nữa nên quên tu.....bởi vậy Bồ Tát Quán Âm cũng phải bó tay với CN luôn....hihi...
Vì Sao Chúng Ta Nên Phóng Sanh?
Kinh Dược Sư Lưu Ly bổn nguyện công đức dạy rằng: “Cứu thả các sinh mạng được tiêu trừ bệnh tật, thoát khỏi các tai nạn.” Người phóng sinh tu phước, cứu giúp muôn loài thoát khỏi khổ ách thì bản thân không gặp các tai nạn.
Phóng sinh có những công đức gì?
Công đức phóng sinh rộng lớn vô biên, không thể tính đếm. Nay xin nói đại lược như sau:
1. Không có nạn đao binh, tránh được tai họa chiến tranh tàn sát.
2. Sống lâu, mạnh khỏe, ít bệnh tật.
3. Tránh được thiên tai, dịch họa, không gặp các tai nạn.
4. Con cháu đông đúc, đời đời xương thạnh, nối dõi không ngừng.
5. Chỗ mong cầu được toại nguyện.
6. Công việc làm ăn phát triển, hưng thạnh, gặp nhiều thuận lợi.
7. Hợp lòng trời, thuận tánh Phật, loài vật cảm ơn, chư Phật hoan hỷ.
8. Giải trừ oán hận, các điều ác tiêu diệt, không lo buồn, sầu não.
9. Vui hưởng an lành, quanh năm đều được an ổn.
10. Tái sinh về cõi trời, hưởng phước vô cùng. Nếu có tu Tịnh độ thì được vãng sinh về thế giới Tây phương Cực Lạc.
Trong kinh Hoa nghiêm, phẩm Phổ Hiền hạnh nguyện dạy rằng: “Chúng sinh thương yêu nhất là sinh mạng, chư Phật thương yêu nhất là chúng sinh. Cứu được thân mạng chúng sinh thì thành tựu được tâm nguyện của chư Phật.”
Sau khi phóng sinh, tự mình có những thay đổi gì?
Phóng sinh có thể nuôi dưỡng lòng từ bi của chúng ta. Trong khi thực hiện việc phóng sinh, chúng ta nhân đó có thể thấu hiểu được chân lý vạn vật đều bình đẳng, đều có cảm giác, đều có tánh Phật, đều có thể thành Phật. Nhờ đó, chúng ta có thể khởi tâm từ bi với hết thảy chúng sinh, lại còn tôn trọng trân quí. Tiến thêm một bước nữa, trong cuộc sống hằng ngày có thể thực hiện việc giới sát, ăn chay, cứu giúp sinh mạng muôn loài; các điều ác không làm, các điều thiện cố gắng làm; khởi tâm từ bi đối với tất cả muôn loài trên thế gian.
Pháp sư Viên Nhân
Subscribe to:
Posts (Atom)