Monday, December 19, 2011

Tiếng đàn cho mẹ

301322_1791200080005_1839726072_1241426_835464094_n KHOẢNH KHẮC KỲ DIỆU như những bản nhạc du duơng của tình người, giúp bạn vừa thư giãn sau một ngày làm việc mệt mỏi, vừa có dịp nhìn lại chính mình. Những bộ phim ngắn vừa giống như một lời tâm tình thủ thỉ, vừa như một bài học triết lý nhẹ nhàng sâu sắc, thấm đấm xúc cảm nhân văn. Sau mỗi một bộ phim, bạn có thể sẽ bật cười, có thể sẽ lặng đi suy ngẫm; và cũng có thể bạn sẽ khóc....Nhưng dù ở trạng thái cảm xúc nào, thì mỗi bộ phim sẽ luôn là khoảng lặng cần thiết và quý giá với mỗi con người trong dòng chảy vồn vã của cuộc sống...

Lời Cha Dạy

400324_2341459621249_1392704350_31959426_480925199_n

Cảm ơn cha một con người vĩ đại,

Suốt cuộc đời cha chỉ biết hy sinh,

Vì thương con, cha phải chịu cực hình,

Vươn sóng gió, điêu linh, thân cằn cõi...!!!

Giữa rừng đời thênh thang, muôn vạn lối,

Đứng thẳng lên, chẳng thoái bước, cha đi...

Dạy cho con những lối sống từ bi,

Thương muôn loại, lòng khắc ghi con nhé...!!!

Sống an vui, để tâm hồn thanh nhẹ,

Vững niềm tin, dù bé nhỏ đến đâu,

Ngẩn cổ lên, chẳng thối bộ, gục đầu,

Tâm chân chánh, con khắc sâu vào dạ...

Sống hỷ xả, để hòa chung thiên hạ,

Sống hòa bình, thương kẻ lạ người quen,

Sống nhịn nhường, tránh đọa lạc, bon chen,

Sống trong trắng, chớ thẹn lòng quân tử.

Rồi mai đây, trên hành trình viễn xứ,

Dẫu ngược xuôi, luôn gắng giữ lòng trinh,

Khi yêu thương, chia sẻ tấm chân tình,

Nhớ cho đi... mới thấy mình hạnh phúc.

Nguồn cội vui... là khi mình tri túc,

Chia sẻ nhiều và chẳng nhận bấy nhiêu,

Giữ tâm an, như gió nhẹ hiu hiu,

Luôn tỉnh thức, không bụi trần dính níu...

~ Hoa Mai ~

Phoenix, tháng 12/18/2011

Sunday, December 18, 2011

[Chùm thơ] Nhớ Cha!

download (1)

 Nhớ Cha!

Đông về trong tiết lạnh căm

Không sao chợp mắt con nằm nhớ cha

Ngày đêm vọng hướng quê nhà

Mùa đông lạnh buốt tuổi già thường đau

Nhớ cha xót dạ canh thâu

Bước chân viễn khách nơi này xa xăm

Mỗi lần gọi điện viếng thăm

Nghe tin Cha bệnh băn khoăn đêm trường

Cha là mạch sống tình thương

Nuôi con khôn lớn vào đường tương lai

Cho con vóc dáng hình hài

Trải bao gian khổ hằng ngày thâu đêm

Tình cha biển lặng êm đềm

Cho con hạnh phúc càng thêm ngàn lần

Tim con khắc niệm thâm ân

Xuất gia tu học báo ơn sinh thành

Còn cha muôn sự an lành

Đêm trường tỏa sáng trăng thanh trên trời

Thấu cùng ngõ hẻm muôn nơi

Tình cha ấm áp tuyệt vời làm sao

Ân cha vời vợi núi cao

Sông sâu biển rộng không sao đo lường

Tình Cha là cả thái dương

Cho con hơi ấm đêm trường giá băng

Tình cha như cát Sông Hằng

Làm sao tính hết ngàn năm cuộc đời

Cha là bóng mát tuyệt vời

Cho con trú mát giữa trời chói chang

Tình cha cao quý muôn ngàn

Vần thơ tuyệt tác thời gian vĩnh hằng

Một đời lam lũ làm ăn

Chén cơm manh áo nhọc nhằn nuôi con

Bao nhiêu gian khổ không sờn

Công Cha cao tợ Thái Sơn ngút ngàn

Cho dù đi khắp thế gian

Không gì sánh được công ân sâu dày

Làm sao trả hết ơn này

Công ơn dưỡng dục tháng ngày nặng sâu

Nguyện cầu cha được sống lâu

Vuông tròn hiếu đạo ân sâu khôn lường

 

Thành tâm đốt nén tâm hương

Nguyện cầu chư Phật mười phương độ trì

Quan Âm Bồ Tát từ bi

Gia hộ thân phụ sáu thời bình an

Thân tâm an lạc nhẹ nhàng

Trụ trong chánh Pháp soi đường chúng con

Thích Trí Giải

213356-Cha Con

Đời Không Cha

Cha đã đi lâu lắm rồi cha nhỉ

Từ khi con hiện hữu giữa cõi đời

Để đời con mang thân kiếp chơi vơi

Và mang nặng ân sinh không giáo dưỡng.

Bỏ con lại trong mưa chiều tứ hướng

Hay bão bùng mưa nắng chẳng ai che

Đường trần đi trơn ngã đủ tứ bề

Con mới thấy đời con nhà không nóc.

Bước vào đời con đường muôn vạn dốc

Bên thẳm sâu bên đèo lắm quanh co

Giữa nhân gian tình ái rối tơ vò

Con phải chịu chai lỳ mà chống đỡ.

Đời không cha nhưng quyết không sợ khó

Tự nhủ lòng phải quyết chí mà đi

Đi đến khi gót đỏ con đen sì

Không phụ lòng đức ân tình cao cả.

Nay con đã thành người của thiên hạ

Đem thân mình cố vượt thoát dòng khơi

Để đáp xong món nợ một kiếp người

Viết cho trọn chữ Ân câu hiếu nghĩa.

Định Phúc

Nho-cha-that-nhieu_Tin180.com_001

Nhớ Cha!

Mặc nước chảy đá mòn,

Mặc mưa nắng thời gian

Mặc sao dời vật đổi

Nhưng! Trong tôi còn mãi

Hình ảnh Cha đọng lại

Thân thương đến lạ kỳ

Mặc Cha đã không còn

Nhưng! Con nhìn rất rõ

Hình ảnh Cha năm xưa

Không bao giờ phai nhạt.

Đã bao mùa lá rơi

Dòng thời gian biến chuyển

Cha ơi Cha không còn

Nhưng con còn nhớ mãi

Nỗi nhớ Cha không nguôi.

Hôm nay nhìn tuyết rơi

Lòng bồi hồi xúc cảm

Nhớ đến Cha nhiều lắm

Nhưng Cha đã không còn

Con chỉ biết nguyện cầu

Cho người Cha thân thương

Bên Đức Phật Di Đà....

Chơn Ngọc

images

Nhớ Cha!

Đêm nay bật khóc cha ơi
Con buồn day dứt lệ rơi nhớ người
Hai mùa Đông lạnh nhẹ trôi
Lòng con vẫn nặng lệ rơi xót buồn
Mỗi lần thấy mẹ lệ tuôn
Con nghe đau đớn nhớ thương càng nhiều
Cha về với cõi tịch liêu
Để con với mẹ quạnh hiu mịt mù
Cha vào giấc ngủ nghìn thu
Nhân sanh không luyến, phù du kiếp người
Ra đi là cả cuộc đời
Chỉ người ở lại chơi vơi nghẹn lời
Một năm từ giã cuộc đời
Nén hương con thắp cùng lời cầu mong
Nguyện xin Đức Phật mở lòng
Cho cha con được an lòng thiên thu

Minh Vương Trần

QUÁN TƯỞNG VỀ VÔ THƯỜNG VÀ CÁI CHẾT




Lama Zopa Rinpoche & Kathleen McDonald


Lama Zopa Rinpoche là giám đốc đỡ đầu của FPMT (Trung tâm Bảo Tồn Truyền Thống Đại Thừa), là một hệ thống các trung tâm, tự viện, trạm xá, trường học Phật giáo trên toàn thế giới.  Ngài là tác giả của nhiều đầu sách như Làm thế nào để được Hạnh phúc; Chuyển hóa khổ đau thành hạnh phúc;  Sự Làm Lành Tối Thượng.
Kathleen McDonald xuất gia theo truyền thống Phật giáo Tây Tạng năm 1974.  Bà cũng là tác giả của nhiều sách Phật giáo nổi tiếng như bộ sách Phương Cách Hành Thiền; Đánh Thức Tâm Từ Bi: Thiền quán về Tâm từ bi.
Chúng ta cần luôn quán tưởng về cái chết.  Làm được điều đó thì tâm ta sẽ duy trì được chánh niệm về những biến đổi không dừng dứt đang xảy ra bên trong ta, về sự ngắn ngủi của cuộc sống, và cuộc sống đó đang ngắn dần đi trong từng phút giây.  Điều đó sẽ đem đến cho chúng ta bao lợi ích.
Biết bao vị tu chứng đã bắt đầu bằng cách quán chiếu về sự ngắn ngủi của kiếp người, về vô thường và về cái chết.  Sự giải thoát, Giác Ngộ và pháp hành của họ, tất cả đều bắt đầu bằng sự quán chiếu này.  Sức mạnh và khả năng chịu đựng để sống khổ hạnh ở những nơi hoàn toàn hoang vắng, để thực hành những đề mục thiền quán thâm sâu, bao quát nhằm đưa đến các đạo quả cao thượng hơn, nhằm kích hoạt nguồn năng lượng bao la hầu tiếp tục việc tu hành của họ –tất cả đều bắt nguồn từ việc quán chiếu sâu sắc về sự ngắn ngủi của kiếp con người, về vô thường, về cái chết.  Lý do khiến họ có thể đạt được giải thoát ngay trong kiếp sống này đều là nhờ họ luôn quán tưởng đến cái chết.
Để đạt được giải thoát đòi hỏi biết bao nỗ lực; và chúng ta càng nôn nóng muốn được giải thoát bao nhiêu, thì chúng ta càng cần tăng nỗ lực đó lên bấy nhiêu.  Chúng ta cần năng lực mạnh mẽ để chế ngự những trở ngại trong việc tu tập, và đi theo con đường đạo.  Năng lực đó từ đâu đến?  Nó đến từ việc nhớ nghĩ đến sự vô thường của sống chết.  Ngay cả những ân sủng mà các vị chứng đắc luôn ban cho tất cả chúng sanh cũng có thể truy nguyên trở về từ việc quán tưởng về cái chết.
Quán tưởng đến vô thường và cái chết cũng rất quan trọng nếu chúng ta muốn tự giải thoát khỏi vòng luân hồi.  Quán tưởng về vô thường và cái chết giúp chúng ta chấm dứt được 84,000 tâm uế nhiễm.  Tất cả các trạng thái tâm uế nhiễm khác nhau –phát xuất từ gốc căn của tham, sân và si, tất cả những vô minh này làm trở ngại sự giải thoát khỏi luân hồi –có thể được chấm dứt bởi năng lựơng phát khởi từ việc quán tưởng đến vô thường và chết.  Thiền quán này là nguồn gốc chính của việc chấm dứt mọi vọng tưởng, đưa đến Giác Ngộ.  Nó rất mạnh mẽ.
   Nếu chúng ta luôn quán tưởng đến vô thường và cái chết, ta có thể tránh làm phát khởi các tâm tiêu cực tầm thường như tham, vô minh, sân hận, tự ái, ganh tỵ, vân vân –các loại tâm khiến chúng ta khó chịu, khổ đau và phiền não.  Chúng không thể phát khởi vì khi luôn quán tưởng đến vô thường và chết, chúng ta thực sự biết sợ cái chết và sự ngắn ngủi của kiếp con người.  Cái sợ đúng đắn này là cái sợ rất cần thiết, giúp tâm ta được bình ổn, ngay chính trong hiện tại.
Quán tưởng đến vô thường và cái chết không chỉ ích lợi lúc ta bắt đầu tu tập –khi nó khiến chúng ta tìm đến Phật Pháp và bắt đầu tu tập thay vì chỉ chạy đuổi theo các tâm vọng tưởng- mà nó cũng hữu ích suốt trong quá trình hành Pháp của ta.  Một khi chúng ta đã bước trên con đường đạo, nó sẽ tạo động lực để ta tiếp tục đi tới.  Vì dầu đã biết đạo, quán tưởng đến cái chết sẽ giúp ta không lạc hướng trong tu tập và nó sẽ giúp ta tiếp tục không ngừng nghỉ để tiến đến những mức độ tu chứng cao hơn trên đường đạo.  Do đó, quán tưởng đến vô thường và cái chết cũng hữu ích ở khúc cuối của quá trình tu tập của chúng ta.
Cuối cùng, đến giờ phút ta phải ra đi, sự quán tưởng này cũng hữu ích vì nó giúp chúng ta ra đi một cách bình an, tự tại, với tâm buông xả, không còn vướng bận điều gì nữa.  Việc quán tưởng này giúp ta ra đi với tâm hoan hỷ.  Người mà cả đời đã luôn hằng ngày quán tưởng đến cái chết, sẽ không ngừng thanh lọc tâm mình, tạo nhiều công đức, tạo ít nghiệp xấu, thì chắc chắn sẽ không có vấn đề gì trước giờ ra đi của mình.
PHƯƠNG CÁCH QUÁN TƯỞNG VỀ VÔ THƯỜNG
Liên hệ những gì chúng ta nhìn thấy ở thế giới bên ngoài với nội tâm chúng ta rất hữu ích, nó có thể trở thành một loại thiền phân tích.  Do đó:

Khi chúng ta ngắm một dòng sông, nhìn dòng nước chảy, ta có thể nghĩ là cuộc đời ta cũng qua đi nhanh chóng như dòng nước chảy.
Khi nhìn mặt trời mọc lên và lặn xuống, hãy quán tưởng đến cuộc đời ta cũng nhanh chóng qua đi như thế.
Như dầu trong ngọn đèn đang cháy, liên tục bị tiêu hao, và cuộc đời chúng ta cũng thế.
Như những mùa qua đi, cuộc đời chúng ta cũng thế; như hạ, thu, đông và xuân qua đi nhanh chóng, cuộc đời chúng ta cũng trở nên càng lúc càng ngắn hơn, càng lúc càng nhanh chóng qua đi.

Diệu Liên Lý Thu Linh 
(Trích dịch theo Transforming Your Anxiety about Impermanence and Death,
(Chuyển Hóa Nỗi Âu Lo về Vô thường & Chết, 2010)



http://www.thuvienhoasen.org/D_1-2_2-125_4-8694_5-50_6-2_17-105_14-1_15-1/