Monday, May 16, 2016

Tạm biệt ngay nứt gót chân khi làm điều này trước khi ngủ

Nứt gót chân là hiện tượng thường gặp nhất ở phụ nữ, đặc biệt, chúng tăng dần theo độ tuổi và gây ra nhiều rắc rối cho phái đẹp.

Mặc dù không ảnh hưởng nghiêm trọng tới sức khỏe nhưng nứt gót chân khiến bạn cảm thấy đau đớn, khó chịu, đặc biệt, gây mất thẩm mỹ nghiêm trọng ở phụ nữ.
Có rất nhiều nguyên nhân dẫn đến tình trạng nứt gót chân như thời tiết lạnh khô, thiếu độ ẩm, chăm sóc bàn chân không kỹ, mang giày dép không phù hợp, ngoài ra, triệu chứng này còn bắt nguồn từ các loại bệnh lý như eczema, vẩy nến, tiểu đường và bệnh về tuyến giáp.

Bên cạnh triệu chứng da khô, nứt nẻ, các trường hợp nặng còn gây ra hiện tượng ngứa, viêm, đỏ, chảy máu gây đau đớn.
Thay vì tốn nhiều tiền cho uống thuốc, gặp bác sĩ, bạn sẽ có thể khắc phục nứt nẻ gót chân bằng biện pháp dưới đây, hoàn toàn an toàn, hiệu quả trong 10 lần áp dụng.
Nguyên liệu
– 10 viên thuốc giảm đau aspirin.
– 250ml cồn sát trùng y tế 70 độ.
Hai loại nguyên liệu này, bạn sẽ dễ dàng tìm mua tại các nhà thuốc tây trên toàn quốc.

Thực hiện
Bước 1: Nghiền nát 10 viên aspirin thành bột.
Bước 2: Đổ bột vào dung dịch cồn đã chuẩn bị từ trước, trộn đều và bỏ trong chai thủy tinh nhỏ, đậy kín nắp.
Bước 3: Để chai thủy tinh chứa hỗn hợp này ở nơi thoáng mát trong vòng 1-2 ngày.
Vậy là bạn đã hoàn thành công thức chữa nứt gót chân tại nhà rất đơn giản và rẻ tiền.

Cách sử dụng
Mỗi tối trước khi đi ngủ, hãy dùng một miếng gạc mỏng thấm hỗn hợp trên rồi đắp vào vị trí gót chân bị nứt nẻ.
Quấn chặt bằng bao nilong, để cố định miếng gạc, hãy mang thêm vớ vào rồi đi ngủ, giữ nguyên qua đêm.
Sáng hôm sau rửa sạch bằng nước và lau khô chân. Cuối cùng, bạn hãy thoa thêm một ít kem dưỡng ẩm cho chân nhé.
Quấn chặt hỗn hợp này vào gót chân bị nứt.
Lưu ý:
– Hãy lắc đều hỗn hợp trước khi sử dụng.
– Buổi tối hãy rửa chân thật sạch và dùng bàn chải bọt tẩy tế bào chết trước khi áp dụng phương pháp trên.
Liệu trình thực hiện
Liệu trình 10-15 ngày. Tùy vào mức độ nặng hay nhẹ mà hiệu quả của công thức này phát huy khác nhau.
Những trường hợp nhẹ, nứt gót chân sẽ biến mất trong vòng 10 ngày và bạn sẽ mất từ 10-15 ngày ở những trường hợp nặng.
Ngoài ra, phương pháp này cũng vô cùng hiệu quả khi giúp giảm đau khớp, giãn tĩnh mạch, cơn đau sẽ chấm dứt ngay lần dầu tiên áp dụng.
Hiệu quả trong 15 ngày áp dụng.
 http://khoef.com/dep-hon/tam-biet-ngay-nut-got-chan-khi-lam-dieu-nay-truoc-khi-ngu.html

Sunday, May 15, 2016

Bí quyết tu thành công nè - HT Tuyên Hóa dạy ( mình nghe đồn nói HT Tuyên Hóa là hóa thân của Bồ Tát Quán Thế Âm đó )


Khi tu hành ở Thiền-đường, quý vị phải tu làm sao cho "trên không biết có trời, giữa không biết có người, dưới không biết có đất." Trời, đất, người không còn, đông tay nam bắc cũng tiêu tan, thì lúc ấy một niệm cũng không khởi và toàn thể chân-tâm sẽ hiện bày. Quý vị sẽ đắc được "toàn thể đại dụng."


Nếu suốt ngày khởi vọng tưởng thì công phu sẽ không tương ưng. Do đó, phải dụng công tới chỗ không sinh khởi một niệm nào cả. Khi đi, không biết là mình đang đi; khi đứng, không biết là mình đang đứng; khi nằm, không biết là mình đang nằm; khi ngồi, không biết là mình đang ngồi. Ði, đứng, nằm, ngồi đều chẳng hay biết:
Cả ngày ăn cơm, nhưng chưa nuốt một hạt gạo.
Cả ngày mặc áo, nhưng chưa mặc một sơi tơ.
Lúc ấy, quý vị với hư không hợp làm một. Nếu hợp làm một với hư không thì mới hốt nhiên dung thông; đột nhiên quý vị sẽ hiểu rõ mọi sự. Ðó là cảnh giới đốn ngộ.
Ðốn ngộ là do bình thường dụng công, dụng đến chỗ tương ưng thì mới hốt nhiên khai ngộ. Nếu bình thường không dụng công thì không thể đốn ngộ được. Cũng như trẻ con sau khi sinh ra, nhờ ngày ngày được nghe tiếng nói nên tới một lúc nào đó chúng tự nhiên biết nói. Khi chúng thốt ra lời đầu tiên thì cũng tương tự như lúc chúng ta khai ngộ. Khi chúng bắt đầu biết đi, thì bước đầu tiên cũng có thể ví như lúc chúng ta khai ngộ vậy. Làm sao chúng đi được bước đầu tiên? Do bởi ngày nào chúng cũng nhìn thấy người lớn đi đi lại lại, cảnh tượng ấy huân tập vào đầu óc chúng, khiến chúng tự nhiên tập tễnh bước đi. Chúng ta dụng công cũng phải như vậy-hôm nay dụng công, ngày mai cũng dụng công. Tiếp tục như vậy, khi công phu chín muồi, không còn khởi ý tưởng gì, hết bặt vọng niệm, thì quý vị sẽ khai ngộ.
Sự khai ngộ do ngày ngày dụng công tu hành hoặc do từng giờ từng phút dụng công tu hành rồi đến khi công phu đã chín muồi thì chợt khai ngộ, là sự khai ngộ do dụng công tu hành trong đời này.
Có người hỏi: "Tôi thấy vị kia chẳng chịu dụng công tu hành gì cả, song tới Thiền-đường chưa được bao lâu thì bỗng nhiên khai ngộ. Ðó là vì sao?" Trường hợp này khá đặc biệt đấy. Ðó là vì kiếp này tuy y không dụng công tu hành, song kiếp trước y đã tu rồi. Không phải chỉ tu bình thường, mà từng giờ từng phút y đều tu, và chỉ thiếu một chút nữa là khai ngộ. Do đó, trong kiếp này gặp được hoàn cảnh y liền khai ngộ.
Ðốn-ngộ tuy là tức khắc khai ngộ, song cần phải vun bồi thiện căn từ kiếp trước. Giống như làm ruộng vậy-mùa xuân gieo giống, mùa hạ cày cấy, thì mùa thu mới thâu hoạch. Nếu mùa xuân không gieo hạt thì mùa thu làm sao có thâu hoạch? Có câu:
"Một phần canh tác thì một phần thâu hoạch."
Người tu Ðạo chúng ta cũng phải như thế-bất luận là khai ngộ hay chẳng khai ngộ đều phải dũng mãnh tinh tấn, nỗ lực tiến tới. Hy vọng trong một phút giây tối hậu chúng ta sẽ đạt kết quả, nhận ra "bản lai diện mục" của mình.
Vì sao chúng ta không nhận ra được "bản lai diện mục" của mình? Bởi vì tướng Ngã (cái "tôi") chưa trừ, lòng ích kỷ chưa dứt. Nếu không còn tướng Ngã và lòng ích kỷ thì có thể nhận ra "bản lai diện mục" ngay.
Nếu quý vị không muốn nhận ra "bản lai diện mục" thì không thành vấn đề-tu cũng được, không tu cũng xong, bởi vì quý vị chẳng có hy vọng gì cả. Song, người tu Ðạo nhất định cần phải có hy vọng. Ðó là hy vọng hiểu rõ mình từ đâu tới, rồi đi về đâu, muốn biết được mình từ đâu sinh ra và chết rồi thì đi về đâu. Nếu muốn biết "bản lai diện mục" của mình ra sao, thì quý vị phải không sợ khổ, sợ khó, sợ gian nan-như thế thì mới có thể phản bổn hoàn nguyên, đắc được "thân kim-cang bất hoại."
Chúng ta làm gì trong Thiền-đường? Chính là rèn luyện "thân kim-cang bất hoại." Một khi đã là "thân kim-cang bất hoại," thân ta ắt hẳn chẳng còn biết khổ sở, chẳng còn biết đau đớn. Do đó nếu chúng ta cứ sợ khổ sợ đau thì không làm sao thành tựu được "thân kim-cang bất hoại." Thân bất hoại này là do rèn luyện mà thành. Và công việc chúng ta đang làm đây chính là rèn luyện "thân kim-cang bất hoại"-rèn luyện thân này cho được kiên cố, vĩnh viễn không hư hoại.
Nghe vậy, có vị nghĩ rằng: "Tôi tu hành không phải vì cái 'túi da thối' này. Rèn luyện nó thành bất hoại để làm gì chứ?" Không sai! Lý luận của quý vị đúng lắm; song, "thân kim-cang bất hoại" mà tôi nói đây không phải là "túi da thối" này. Vậy thì là gì? Là "thân kim cang bất hoại" của tự-tánh, cũng là Pháp-thân và huệ-mạng, mà cũng chính là "thân kim cang bất hoại" của tự-tánh nguyên thủy thanh tịnh.
Quý vị nên nhớ: Tu Ðạo không phải là chuyện dễ. Hễ quý vị muốn tu Ðạo thì có ma tới phá. Ma này không phải chỉ từ một nơi, mà từ bốn phương tám hướng kéo tới. Có thứ là ma bịnh, có thứ là ma phiền não; lại có thiên ma, nhân ma, quỷ ma và cả yêu ma nữa. Chúng ma kéo tới từ chỗ quý vị chẳng ngờ chẳng biết, làm cho Ðạo-tâm của quý vị lung lay, khiến quý vị thối lui trên đường tu tập. Chúng dùng đủ cách để dụ dỗ, uy hiếp, đe dọa, khiến quý vị phải thối chuyển, mất Ðịnh-lực, rồi bỏ tu luôn. ( Mình thì bị ma phiền não tới phá )
Quý vị ngồi Thiền tới một trình độ kha khá thì sẽ có ma tới thử thách xem Ðạo-lực của quý vị ra sao. Có khi chúng hóa hiện làm kẻ nam hay người nữ với dáng mạo đẹp đẽ để dụ dỗ-nếu không động tâm thì quý vị vượt qua được thử thách, nếu động tâm thì quý vị sẽ đọa lạc. Ðây là điều vô cùng quan trọng, quý vị hãy nhớ cho kỹ! Hễ sẩy chân lỡ bước là ôm hận ngàn đời!
Khi cảnh giới hiện ra để thử thách kẻ tu hành, thì chúng ta cần phải xét xem cảnh giới ấy là giả hay thật. Dùng phương cách gì? Rất đơn giản: niệm "A Di Ðà Phật," chuyên nhất không loạn, chẳng khởi vọng tưởng. Nếu cảnh giới ấy là giả thì nó sẽ từ từ biến mất. Nếu là cảnh giới thật thì càng niệm, cảnh ấy càng hiện ra rõ ràng. Ai ngồi Thiền không hiểu phương pháp này sẽ bị "tẩu hỏa nhập ma" và Ðạo-nghiệp sẽ tiêu tan. Lại có kẻ tự cho rằng mình đã nhập ma-cảnh, do đó sẽ bỏ lỡ cơ hội khai ngộ.
Lúc còn trẻ tôi có nghe nói rằng: "Tu Ðạo thì có ma." Tôi không tin, lại còn kiêu ngạo nói: "Ma gì tôi cũng không sợ! Tôi chẳng sợ bất kỳ thứ yêu ma quỷ quái nào!" Tôi cho rằng nói như thế cũng không sao, chẳng có gì đáng e ngại. Nào ngờ chẳng bao lâu quả có ma lại phá tôi. Ma gì? Ma bịnh! Lần ấy tôi bịnh nặng, hôn mê suốt bảy, tám ngày, chẳng hay biết gì cả. Bấy giờ mới biết là công phu tu hành chưa đủ nên không vượt qua được thử thách. Yêu ma quỷ quái, thiên ma ngoại đạo, tôi đều không sợ; chỉ sợ ma bịnh-không hàng phục được nó, mà cũng không chịu đựng nổi nó. Do đó, người tu Ðạo chớ có khoe khoang, tự đắc, nói rằng mình chẳng sợ gì cả. Nếu quý vị tự mãn tự đắc thì rắc rối sẽ kéo tới ngay!
Người tu Ðạo cần phải thế nào? Cần phải khiêm nhường, cẩn thận giống như đang đi trên bờ vực sâu, hay bước trên mặt băng mỏng vậy. Lúc nào cũng phải hết sức thận trọng, đề cao cảnh giác, thì mới tu Ðạo được. Nói tóm lại, hãy "nói ít, ngồi thiền nhiều"; đó là căn bản của việc tu hành.
Người tu hành thành tựu được Ðạo-nghiệp là nhờ ai trợ giúp? Chính là ma đấy! Cũng như muốn cho lưỡi dao được bén thì phải mài, người tu hành phát huy được ánh sáng trí huệ cũng là nhờ ma lại giúp. Do đó, quý vị hãy xem ma như là hộ pháp vậy. Cho nên có câu:
Kiến sự tỉnh sự xuất thế gian
Kiến sự mê sự đọa trầm luân.
(Thấy việc, hiểu rõ: xuất thế gian,
Thấy việc, si mê: chịu đọa lạc.)
Nếu quý vị có khả năng giác ngộ, gặp cảnh liền hiểu thấu suốt, thì quý vị sẽ siêu xuất thế giới. Nếu quý vị không thể giác ngộ, gặp chuyện gì thì mê mờ chuyện ấy, ắt sẽ đọa địa ngục. Cho nên, người tu Ðạo không sợ gặp ma, chỉ sợ chẳng có Ðịnh-lực. Ma tới là giúp quý vị, thử thách quý vị, xem quý vị có công phu, có Ðịnh-lực hay không. Nếu quý vị có công phu, có Ðịnh-lực, thì bất luận là thứ ma gì đi nữa, chúng cũng không làm quý vị dao động tinh thần được.
Người tu hành lúc nào cũng phải treo mấy chữ "vấn đề sống chết" ngang mày, lúc nào cũng nghĩ cách để liễu sinh thoát tử. Quý vị nên biết rằng không có việc gì trọng yếu hơn "sinh tử sự đại?uot; cả. Nếu chuyện sinh tử chưa giải quyết, quý vị sẽ không biết vì sao mình sinh ra và chết rồi thì đi về đâu. Do đó, chưa chân chính thông suốt "vấn đề sống chết" thì cần phải nỗ lực dụng công; bằng không thì sẽ vĩnh viễn bị vòng sinh tử luân hồi ràng buộc, không sao giải thoát được.
Trên đường Ðạo, quý vị hãy nghĩ tới "vấn đề sống chết" này, xem chúng ma như là kẻ hộ pháp giúp mình tu hành. Ai chửi quý vị, đánh quý vị, chính là giúp đỡ quý vị tu hành. Ai nói thị phi về quý vị, gây khó khăn cho quý vị, cũng chính là để giúp quý vị tu hành. Nói tóm lại, khi nghịch cảnh kéo tới, quý vị cứ thuận theo nó mà nhẫn chịu. Hãy coi chúng như là những bạn bè tới để trợ giúp cho quý vị thì phiền não sẽ hết. Hễ hết phiền não thì trí huệ phát sinh. Có trí huệ chân chính thì tất cả ma quái không còn cách gì làm cho tâm quý vị dao động nữa.
Vì sao chúng ta bị cảnh giới của yêu ma làm cho dao động? Bởi vì trí huệ của chúng ta chưa viên mãn. Vì trí huệ không viên mãn nên gặp việc gì cũng sinh mê muội, không nhận thức được rõ ràng-ngã tướng, nhân tướng, chúng sinh tướng, thọ giả tướng đều nẩy sinh, và phiền não cũng theo đó mà trỗi dậy. Nếu quả có trí huệ, thì không có những vấn đề ấy đâu!

Vì sao dụng công mà không được tương ưng? HT Tuyên Hóa



Vì sao dụng công mà không được tương ưng? Vì thói quen, tập khí từ vô lượng kiếp đến nay quá sức sâu dày; do đó, tâm muốn hướng tới con đường Bồ-đề mà thân thì chẳng chịu tiến tới, cứ muốn thối lui ( là tui đóa ). Quý vị phải biết rằng hễ tập khí, thói quen quá nặng nề, nghiệp chướng dày sâu, thì càng cần phải buông xả vọng tưởng. Buông xả vọng tưởng không khó, quý vị chỉ cần quên mình đi là vọng tưởng hết ngay. Chỉ vì còn có cái "tôi" nên quý vị mới không thể quên bẵng được mình.

Ăn chay tốt cho sức khoẻ hơn


  Dạo naỳ mình tu càng ngaỳ càng lui sụt , tại mê chơi qúa :)  rùi thế là khg còn ăn chay được nữa . Thế là bắt đầu bị đổ nghiệp , bị bệnh hoài luôn củng tại ăn mặn , chứ hồi xưa ăn chay cả mùa đông mình khg bị bệnh gì cả , từ ngày ăn mặn mùa đông năm rồi bị  bệnh tơi tả hết , cứ 2 tuần là bị bệnh 1 lần , nhiều lúc bị flu muốn chết luôn á , có 1 lần bị  bệnh nặng đến nổi ngủ tới nửa đêm thở khg được , phải lồm cồm bò dậy để " thở " , rồi đi lấy thuốc uống lung tung hết , uống cả 2 hộp theraflu  vẫn chưa hết bệnh , sau đó phải nhờ SP phóng sanh và nhờ nhiều người cầu nguyện mình mới hết bệnh . Mà bị bệnh flu naỳ nha , mình talking about là khi bị bệnh flu  rất nặng đó , là do có ma qủy gì đó theo phá  mình đó cho nên mới bị bệnh dữ dội như vậy . Tại sao mình nói vậy ? Vì 2 lần khi mình bị bệnh flu rất là nặng nha , bệnh cả tháng trời mà khg hết , là vầy nè , có lần đó mình bị bệnh qúa nặng luôn , cứ nằm cả ngày khg dậy nổi , rồi làm như có 1 cái gì đó ngăn ngay ngực và cổ , mình khg thở nổi , rồi có 1 đêm đang ngủ tới khoảng 1 giờ đêm , mình cảm giác như có ai lại bóp cổ mình vậy đó , thở khg được , mới  lồm cồm bò dậy và đi mở nước nóng trong sink ra để cho có hơi nóng mà thở . Mà nó hành mình cả tháng trời nha , bệnh muốn chết vậy đó , nằm muốn liệt giường luôn , ngồi khg nổi ... sau đó thì mình nói với mấy SP , nhờ mấy SP cầu nguyện sau cho mình đó  rồi có 1 đêm tự nhiên mình " nằm mơ " thấy 1 ông giống như là ông hộ pháp trong Chùa vậy đó , ổng lại gần mình rồi làm phép gì đó thì mình thấy trong cổ của mình bay ra 1 vài bóng đen , thì lập tức ông hộ pháp đó thâu vào  cái bình hay tay áo gì của ổng đó mình nhìn khg rõ , rồi từ từ ổng và những bóng đen đó bay đi mất ...... vậy mà sáng ra tự nhiên mình thấy khoẻ ra như rứt bỏ , khg còn bị khó thở nữa và thế là ta ta ... hết bệnh .....mà lần nào mình bị bệnh nặng qúa là y như  hình như  có 1 con ma màu đen nào đó nó lại phá mình , hình như là muốn lấy mạng mình hay sao ấy , mà lần nào bị bệnh mình củng bị  nghẹt ngay ngực , thở khg được  .....rồi nằm mơ thấy có người lại cứu mình hay có ông hộ pháp nào đó lại bắt con ma đen ấy đi mất ..... sao mình cứ bị chết hụt hoài vậy trời , vậy mà củng chưa tỉnh mộng :)  Nhớ lại mình rất mang ơn những vị đã giúp mình qúa , khg nhờ những sự cầu nguyện của họ chắc mình đã bị đi " Bạc Liêu bán muối " dzồi ..... :)

  Nhớ có lần mình nghe HT Tuyên Hóa giảng , HT có nói ở Trung Quốc thời nào đó bị bệnh dịch , người ta chết vô số . HT mới tới 1 làng đó mà bệnh dịch đang hoành hành và kêu tất cả đệ tử lại để HT tụng thần chú gì đó ( mình quên ) và HT đi vòng vòng từng nhà ở làng đó để rải nước mà HT trì thần chú vào . HT có nói là sở dĩ dân làng bị bệnh dịch tới làm chết nhiều người là do có sự phá hoại của ma quỷ và yêu tinh , nó tới làm bệnh và bắt  đi rất nhiều người . HT nói bệnh dịch đó làm chết gần hết dân trong làng luôn , rồi những căn nhà nào mà được HT tụng chú thì những người trong nhà đó OK , khg bị chết , ngoài ra là người ta chết la liệt hết , đến nỗi thây chất đống lại mà chôn trong 1  hố . Nhiều nơi thì đốt ,  vì sợ bệnh dịch lây lan nên người ta gom thây chất đống lên và đốt , HT nói nhiều nhà chết sạch hết luôn , mà lúc đó hình như HT tu đắc đạo rồi cho nên HT nhìn thấy và nói rằng bọn ma qủy yêu tinh đó đi lại từng nhà và bắt người , lúc đó HT mới đi vòng quanh từng căn nhà và tụng thần chú rồi rải nước lên đầu từng người , vậy mà những người đó khg bị bệnh , được sống sót , củng là phước của họ lớn lắm đó mới gặp được HT Tuyên Hóa .


 Mà nói nhỏ nghe , dạo trước khi mình ăn chay thì còn nằm mơ thấy trước được 24 giờ đồng hồ , nghĩa là khi ngaỳ mai có ai lại nhà chơi thì mình nằm mơ thấy trước đêm đó , hay mai xảy ra cái gì th2i mình nằm mơ thấy được ..... dạo này khg còn ăn chay nữa thì hết thấy gì luôn , gia tài  có thần thông tí tẹo tèo teo củng bị mất luôn rùi , chắc phaỉ ăn chay lại qúa , kiểu này hoài khg ổn rùi ......À mà mình tu rất văn nghệ vậy mà củng có bé tí thần thông , còn mấy Thầy tu lâu năm trong Chùa chắc mấy ổng biết hết chuyện bí mật của quốc gia lun qúa nha và biết được tương lai rất lâu sau này nữa . Mình nhớ có lần mình hỏi SP kia , mình bảo : SP ơi con rất sợ bị chết thảm lắm , SP giùm coi con sẽ bị chết như thế nào ? :)  SP bảo : con khg đến nỗi đâu , sẽ được chết bình an , khg bị ai giết hại đâu vì con khg có tạo cái nghiệp đó .... hỏng biết SP trấn an mình hay là biết thật , hong biết nữa :)