Saturday, May 10, 2014

LỜI KHUYÊN CHUNG CHO TẤT CẢ MỌI NGƯỜI - Đức Đạt Lai Lạt Ma 14



"Một phần lớn khổ đau phát sinh chỉ vì ta có quá nhiều điều để suy nghĩ. Suy nghĩ nhiều nhưng ta lại không suy nghĩ một cách lành mạnh. Ta chỉ quan tâm đến những thoả mãn nhất thời, không chú trọng đến những lợi ích và khó khăn sẽ gây ra cho chính mình và cho người khác trong lâu dài. Tóm lại, thái độ ấy luôn luôn quay ngược để gây thiệt hại cho chính mình. Thật là chắc chắn, chỉ cần đơn giản thay đổi cách nhìn đối với mọi sự vật là ta có thể làm vơi đi những khó khăn trong hiện tại và tránh không tạo thêm những khó khăn mới trong tương lai.
Một số khổ đau, chẳng hạn như sự sinh, bịnh tật, già nua và cái chết không thể nào tránh khỏi. Chỉ có một việc duy nhất mà ta có thể làm được, ấy là tìm cách làm giảm bớt sự sợ hãi do những thứ ấy gây ra. Tuy nhiên không biết bao nhiêu khó khăn trên thế gian này, từ những bất hoà trong gia đình cho đến những cuộc chiến tranh tàn khốc nhất, đều có thể tránh được nếu cứ thật lòng mà chọn lấy cho mình một cách cư xử lành mạnh. Nếu ta không biết suy nghĩ một cách chín chắn, hoặc cái nhìn của ta quá ngắn hạn, hoặc các phương pháp của ta thiếu chiều sâu, hay ta không biết cảm nhận mọi sự vật với một tâm thức cởi mở và thư giãn, thì nhất định ta sẽ biến những gì thật nhỏ nhặt lúc ban đầu thành những khó khăn trọng đại. Nói một cách khác, ta tự đặt ra một số thật lớn những khổ đau cho chính mình."
( Trích "LỜI KHUYÊN CHUNG CHO TẤT CẢ MỌI NGƯỜI" - Đức Đạt Lai Lạt Ma 14)

Ý Nghĩa Của Tùy Duyên 1 – TT. Thích Thông Phương




“Lý tùy duyên cũng là phá ngã kiến của chúng ta. Ngã kiến là kiến chấp về ngã. Bởi chúng ta luôn thấy có cái ta thật, vật thật, người thật và cái thấy của ta cũng thật luôn. Vì vậy mà bám vào đó cho một là một, hai là hai nên thành chấp ngã. Vì bảo vệ tối đa cái thấy, cái nghĩ của mình nên có đấu tranh, chết chóc. Xét cho kỹ, cái gì là suy nghĩ của ta? Cái nghĩ của ta không cố định và luôn thay đổi. Hôm nay nghĩ thế này, ngày mai đã nghĩ khác…
Kinh Kim Cang, Phật dạy: “Như Lai nói ngã kiến tức chẳng phải ngã kiến, đó gọi ngã kiến”. Nghĩa là tuy nói ngã kiến nhưng không thật có, chỉ do lầm chấp của con người sanh ra. Nhưng khi nghe nói có chấp ngã thì tưởng đâu có cái chấp ngã thật sự. Phật nói đó chỉ là cái mê lầm, vọng chấp của con người không phải thật. Như vậy, khi xét kỹ rồi biết rõ những suy nghĩ của chúng ta chỉ là ảo tưởng, khái niệm, nếu tìm tột cái thể cố định của ý nghĩ ấy thì tìm không ra.
Đã xét tột rồi tức sẽ mở sáng được mắt con Bát-nhã, thấy được chỗ lầm thì không bám chặt vào bất cứ điều gì, đó mới là tùy duyên. Cho nên, gọi tùy duyên là phá ngã kiến, phá chấp chặt.”
(trích “Ý Nghĩa Của Tùy Duyên” – TT. Thích Thông Phương)

Ý Nghĩa Của Tùy Duyên” – TT. Thích Thông Phương



"Người thường thì chấp có, có cái này thật, cái kia thật… Còn chấp cái “không chấp” mới là nguy hiểm. Bởi chấp cho là "ta không chấp gì hết" nên tất cả việc đều không thành vấn đề, trở thành bệnh..."

“…Có người nghe nói sống tùy duyên là không chấp trên hình thức rồi cũng bắt chước. Như vậy không tốt. Điều quan trọng là hình thức ngoài các bậc đạt đạo trông như dễ duôi nhưng bên trong thì rất miên mật, không hề gián đoạn, luôn sáng ngời sống được với lẽ thật nên tự tại.
Cũng có trường hợp người bắt chước làm vậy để tỏ ra ta đây là người hiểu thiền, tự tại không chấp. Chính cái đó lại thành ra chấp, chấp cái không chấp.
Người thường thì chấp có, có cái này thật, cái kia thật… Còn chấp cái “không chấp” mới là nguy hiểm. Bởi chấp cho là ta không chấp gì hết nên tất cả việc đều không thành vấn đề, trở thành bệnh. Bệnh này khó trị vì lầm cho là mình đã tự tại. Nếu chúng ta chưa được như các vị thì đừng nên bắt chước.
Hoặc nói sở dĩ ta làm như vậy là để phá tâm phân biệt. Đó chính là vì chưa sạch tâm phân biệt nên mới còn dụng công để phá, như vậy thì chưa được tự tại, chưa có gì mà đã vội tự kiêu ngã mạn rồi. Đây là chỗ cần phải nghiệm cho kỹ không khéo bị lầm. Một khi tâm phân biệt đã sạch thì không còn dụng công diệt. Còn phá là còn phân biệt, tâm chưa thanh tịnh, chúng ta cần thấy rõ những điều tế nhị này…”
(theo “Ý Nghĩa Của Tùy Duyên” – TT. Thích Thông Phương)

Wednesday, May 7, 2014