Saturday, July 17, 2010

Cẩm nang Tu Đạo – Sửa mình

“ Hoà Thượng Quảng Khâm“


1 / Pháp môn Tu :

Tu là để tìm lại cái khuôn mặt thật của mình, nhà Phật gọi là “Bản lai diện mục”. Pháp môn vô thượng, không có hình tướng gì hết bởi vì đó là pháp từ trong tâm đến , từ trong tâm đi, từ nơi tâm về. Khi chưa được sáng tỏ thì trì huệ chưa khai mở, giống như mặt trăng bị mây đen che kín, không thể nào thấy được, không thể hiển xuất quang minh được.

2 / Những trở ngại cột chân người Tu :

Trước hết cần trừ THAM – SÂN – SI . Siêng năng thực hành liên tục không lười biếng hầu đạt đến chỗ thân , miệng , ý đều trong sạch.

Những thứ bệnh “ độc “ mang trong người từ muôn kiếp cần phải tự mình phát hiện, tiêu diệt là :
a / - Thấy ai hơn mình thì chê bai , dèm xiểm, thêu dệt, bịa đặt những điều xấu xa để thoả mản cái Ta “ bẩn thỉu “ , để nhằn đánh đổ uy tín, vị trí, sự nghiệp của người đó
b / - Thấy kẻ khác bao giờ cũng xấu xa đáng ghét, phản bội, đê tiện, hèn hạ, dốt nát ..vv…vv Còn mình thì lúc nào cũng đúng , lúc nào cũng tốt, lúc nào cũng thủy chung, cũng nghĩ khí anh hùng , thông minh xuất chúng…vv…vv…
c / - Nghe người ta ngợi khen là vui bất kể lời thật hay dối , nghe người phê bình chê trách, không cần nghĩ suy phải trái , lập tức xụ mặt, ghét bỏ, oán giận để bụng , hằn học để rồi sau đó tìm cách trả thù .
d / - Lúc nào cũng cho rằng chỉ có chuyện của mình, tài của mình, những vấn đề cũa mình đặt ra mới quan trọng còn hết thảy là rác rưởi, là tầm thường, đồ bỏ không đáng để mắt, hay giả vờ chăm chút bề ngoài sau đó lờ đi.

Người như thế thì tâm lúc nào cũng vọng động, dễ rơi vào những sự phân biệt, so sánh chủ quan. Đây là Ta, còn kia là Họ , cái nầy của Ông bà, cái kia cũa Tụi nó ..vv…vv. Thương, ghét bất thường, oán, ân rối rắm, buồn, vui bất chợt. Làm như vậy là họ tự lấy dây nhợ quấn xiết, buộc chặt, ràng buộc mình vào cái gọi là địa ngục của cuộc sống. Đem cái màu đen ảm đạm tưới lên đời mình, và văng cùng vấy bẩn những người chung quanh mà không ngờ

3 / Những việc cụ thể Người cần làm khi bước chân vào đường Tu :

a / - : Người gồm có Mắt,Tai , Mũi, Lưỡi , Thân , Ý ( năm thứ hiện diện, sờ đụng, nhìn thấy, xử dụng. Cài còn lại là Ý, chỉ xuất hiện khi có năm cái cụ thể kia có mặt.)
b / - Mắt : Nhìn thôi chưa thể thấy hết mọi bề mà còn phải dùng ý để suy gẫm, một cách toàn diện , sau đó mới đi đến quyết định thì ít sai sót . Mắt thì lúc nào cũng thích nhìn cái đẹp cái sang, tưởng tượng cái tuyệt vời nên thường bị đánh lừa.
c / - Tai : Nghe thôi chưa đủ mà còn phải lắng nghe bằng cái đầu, bằng sự quan sát của mắt, sau đó tổng hợp các sự kiện rồi mới cho giải pháp, làm được như vậy thì ai ai cũng yêu quí, tin tưởng, nể nang kính trọng. Tai thì lúc nào cũng rình xem có ai nói xấu mình không.
d / - Mũi : Cái gì thơm tho mấy , hay thối tha mấy khi đã thoáng qua thì cần phải để mắt nhìn ngó, cân phân rồi hãy quyết định xem cần phải xử lý như thế nào, tối gần hơn để ngửi cho rõ hay phải lánh xa để không bị thối lây. Bởi vì có những thứ thoáng qua rất hôi thối nhưng lại rất hữu ích cho con người, ngược lại, có những loại cực kỳ thơm, nhưng ngửi qua rồi sẽ mang bệnh tật triền miên khó chữa lành.
e / - Lưỡi : Thấy món ngon vật lạ hay bất cứ thức ăn uống nào bày trước mắt , cần phải quan sát coi ai mang đến, mang đến để cho mình hay dành cho ai, sao mình được ưu tiên nhiều thứ đặc biệt , đắt tiền , tươi ngon hiếm quí , trong khi người kế bên mình không được như vậy ... Nếu chịu khó ngừng lại suy nghiệm một chút , chắc chắn khi nếm qua sẽ không phải nhận vào mình bệnh trạng , tai hoạ và hối hận đau đớn.
f / - Thân : Là cái duy nhứt con người có sẵn từ khi lọt lòng mẹ, và được quyền xử dụng chính thức cho tới ngày rời chốn thế gian nầy. Thân được đặt tên là “ cóc, ổi, mận, đào, dung , liễu ..vv…vvv. “. Và Thân phải chịu trách nhiệm toàn bộ những đúng đắn lẫn sai sót của Mắt , Tai , Mũi , Lưỡi, và Ý . Là cái không rờ trúng, không nắm trúng, không thấy, không bắt được…Vậy mà chính Ý , sai sữ cái Thân đi làm hết mọi thứ cái Ý muốn. Sự tức giận cũng là một trong những yếu tố quan trọng hình thành, nảy sinh, chất chứa bao nhiêu thứ bệnh tật nguy hiểm cho thân.
g / - Ý : Khởi Ý hay , Ý đẹp , Ý nhân từ, rộng rãi thì lời lẽ thông minh,
khoan hòa , độ lượng. Lời lẽ hay ho êm đệp hữu dụng thì hành xữ phân minh biết đâu là phải , trái. Hành xữ đúng thì Tâm phơi phới, an nhàn , tự tại , hồn nhiên, nhẹ nhàng. Không chất chứa những thứ xấu xa , rác rến, trong đầu thì Tâm, Ý nhẹ nhàng, phơi phới Không có oan nghiệt nào buộc ràng làm cho Thân khổ , Thân mệt, Thân hèn , Thân khốn cùng , bi thiết đến đỗi bị người khinh khi than oán ! Thường thì Ý hay cứng rắn, cố chấp, ngã mạn, kiêu căng, tích lăng xăng , tính toán hơn thiệt. Hãy nên nghiêm khắc với chính mình, nghĩ tốt , nói đúng , làm tận tâm, khoan hòa, thương người. Đó là phương pháp tốt nhất để dần dần tiêu trừ tham , sân , si luôn tìm mọi cách ẩn trú trong mình bao đời kiếp .

Khánh An góp nhặt

0 comments:

Post a Comment