Có vị Sa-môn ban đêm tụng Kinh Di Giáo của Đức Phật Ca-diếp. Giọng tụng thê lương và cảm thấy hối tiếc vì đã muốn thối lùi.
Đức Phật hỏi:
"Lúc xưa còn tại gia, ông đã từng làm việc gì?"
Đáp rằng:
"Dạ thưa, con rất thích khảy đàn cầm."
Đức Phật hỏi:
"Nếu dây đàn quá chùng thì sao?"
Đáp rằng:
"Dạ thưa, âm thanh không vang."
"Nếu dây đàn quá căng thì sao?"
Đáp rằng:
"Dạ thưa, âm thanh đứt quãng."
"Vậy nếu không quá căng và cũng không quá chùng thì sao?"
Đáp rằng:
"Dạ thưa, âm thanh vang khắp."
Đức Phật bảo:
"Sa-môn học Đạo cũng lại như vậy. Nếu tâm nhu hòa thì họ sẽ có thể đắc Đạo. Nếu tu Đạo mà mạnh bạo, mạnh bạo liền làm thân mệt mỏi. Nếu thân đã mệt mỏi, ý liền sanh phiền não. Nếu ý đã sanh phiền não, hạnh liền thối lùi. Khi hạnh đã thối lùi, tội tất sẽ gia tăng. Vì thế người tu Đạo hãy sống thanh tịnh và an vui thì sẽ không thối thất Đạo tâm."
Saturday, September 8, 2012
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
0 comments:
Post a Comment