Cảm ơn bạn. Những đoạn văn này tôi đọc trong các tác phẩm của tác giả Từ An. Nhân thấy một vài đoạn mình thấy hay, ghi lại. Mời quý bạn xem qua. Phần còn lại trong các quyển Cát Bụi Hồng Trần, Tuần Trăng Vi Diệu…Những sách này mời các bạn vào trang web chuabenhdongian.com để xem và có gì trao đổi xin liên hệ với tác giả theo địa chỉ dưới đây: Tác giả: Từ An ĐT: 01275934607
Mê là tâm mê Ngộ là tâm ngộ Ngộ rồi biết không tâm Không tâm còn chẳng có Mê ngộ chỗ nào thành! $$$ Tâm chạy theo cảnh Cảnh lại sinh tâm Đầu? Đuôi? Trụ xứ? Chỉ bảo là lầm! *** ” Ai? ” Là chỗ sống chết! Biết được ai, ai biết Người này thõng hai tay Vào chợ không còn mất! @@@ Liễu sanh tức thoát tử Đạt Lý là Sự thành Sinh tử vốn không hai Sự lý đâu trình thử! &&& Vô lượng lần sinh diệt Dòng nhân quả luân lưu Do mê mờ bản tánh Thấy có ra có vào! @@@ Chết đây lại sanh kia Chúng sanh nhiều hay ít Hình dung như bọt nổi Biển nước chưa từng lìa $$$ Pháp không sanh chẳng diệt Tâm chưa từng đến đi Đất bằng luôn dậy sóng Chỉ tự mình phân ly
@@@ Tâm cảnh như hoa đốm Lúc nào cũng lăng xăng Chớ cầu tìm an ổn Chỗ này hay chỗ kia &&& Bổn lai vốn là Biết Lại muốn biết cái gì Nên năng sở vọng lập Có Phật có Chúng sinh ### Không Thiền cũng chẳng Tịnh Mật tu theo tâm mình Tâm tâm chưa từng dính Nói gì tu chẳng tu ^^^ Đạo không có đường vào Vì nó không có cửa Cửa là do mê lập Bỏ vọng liền được vào @@@ Tự tâm bạn bị điều kiện hóa nên sản sinh ra sự sự lý lý, rồi vô số vấn đề sinh ra, bạn bị cột trói bởi nó. Rồi cũng tự tâm bạn tạo tác học tập phương pháp để giải quyết vấn đề rồi cũng tự tâm bạn chứng đắc. Bạn đi tìm đạo sư để ấn chứng cho bạn, vì bạn không biết Đạo sư chính là Tự Tâm bạn, đầy đủ không thiếu thốn dù vô minh hay bất cứ phẩm tính nào
“Hành thiện nhất định sẽ gặp thiện báo. Tất cả những gì ta cho ra đều sẽ được nhận lại. Bạn đừng lo sẽ mất đi, những gì bạn đã cho, tặng cho người khác bằng cả trái tim thì nhất định sẽ không mất”. Vì vậy đừng quá coi trọng đồng tiền, mà hãy tô bồi phẩm hạnh, đạo đức. Vì đức hạnh và lòng tốt của bạn sẽ tạo ra thiên đường cho chính bạn và những người xung quanh….
Đừng bao giờ đùa giỡn với cảm xúc của người khác , bởi vì bạn có thể giành chiến thắng , nhưng hậu qủa là bạn sẽ chắc chắn mất đi người đó trong suốt cuộc đời - William Shakespeare.
Thời gian khg chỉ làm người ta xoa dịu những nổi đau nhưng củng làm người ta trở thành 1 người khác .....
Bạn bè giúp lời chứ không giúp của , giúp đũa chứ người ta không có giúp cơm , người ta chỉ nói rất hay , nhưng mà đụng chuyện thì gọi không bắt máy , gặp mặt thì làm lơ ....
“Tình người như chim cùng ở trong một rừng
Hạn lớn đến thì mỗi con tự bay riêng”.
Thất Phật diệt tội chơn ngôn : ( ai đang xui xẻo qúa thì tụng thần chú này cho thật nhiều sẽ qua khỏi tai nạn , còn ai có người thân đang nằm hấp hối trên giường bệnh cầu sống khg được cầu chết cũng khg xong thì tụng thần chú này sẽ được ra đi nhẹ nhàng , khg hành thân , hành xác) :
Ly bà ly bà đế, cầu ha cầu ha đế, đà la ni đế, ni ha ra đế, tỳ lê nễ đế, ma ha dà đế, chơn lăng càn đế, ta bà ha. ( 3 lần )
Tiêu Tai Cát Tường Thần Chú :
Nam mô tam mãn đa mẫu đà nẫm. A bát ra để hạ đa xá ,ta nẵng nẫm. Ðát điệt tha. Án, khư khư, khư hê ,khư hê ,hồng hồng, nhập phạ ra ,nhập phạ ra ,bát ra nhập phạ ra ,bát ra nhập phạ ra ,để sắt xá ,đ
ể sắt xá,sắc trí rị , sắc trí rị ,ta phấn tra,ta phấn tra ,phiến để ca. thất rị duệ ,ta bà ha. (3 lần )
•Biết cách tu rất dễ , chỉ cần mở máy niệm Phật ngày đêm trong nhà và niệm theo , bảo đảm tâm mình rất an lạc và nhà cửa cũng bớt xào xáo và rất bình an .
"...Tu theo đạo Phật mà không đặt nặng vấn đề giác ngộ, không đặt nặng mở sáng con mắt trí tuệ, thì chưa phải đạo Phật."
•Chỉ nên chăm sóc việc nhà mình, đừng nên dính vào việc nhà người _ Lời khai thị của Tổ Ấn Quang Đại Sư . • Mỗi người , mỗi sự vật cho ta 1 bài pháp rất hay . •Hãy giúp người khi có thể. Bằng không, thì ít ra cũng đừng làm ai tổn thương. DaLai Lama
•Những thứ không đạt được, chúng ta sẽ luôn cho rằng nó đẹp đẽ, chính vì bạn hiểu nó quá ít, bạn không có thời gian ở chung với nó. Nhưng rồi một ngày nào đó khi bạn hiểu sâu sắc, bạn sẽ phát hiện nó vốn không đẹp như trong tưởng tượng của bạn. Mỗi một vết thương đều là một sự trưởng thành.
Nếu một người chưa từng cảm nhận sự đau khổ khó khăn thì rất khó cảm thông cho người khác. Bạn muốn học tinh thần cứu khổ cứu nạn, thì trước hết phải chịu đựng được khổ nạn.
Chọn bạn thân nên lựa đầu tròn , mặt tròn , những người vậy có tánh thật thà , tốt tánh ...hic...
Cảm ơn bạn. Những đoạn văn này tôi đọc trong các tác phẩm của tác giả Từ An. Nhân thấy một vài đoạn mình thấy hay, ghi lại. Mời quý bạn xem qua. Phần còn lại trong các quyển Cát Bụi Hồng Trần, Tuần Trăng Vi Diệu…Những sách này mời các bạn vào trang web chuabenhdongian.com để xem và có gì trao đổi xin liên hệ với tác giả theo địa chỉ dưới đây:
ReplyDeleteTác giả: Từ An
ĐT: 01275934607
Mê là tâm mê
Ngộ là tâm ngộ
Ngộ rồi biết không tâm
Không tâm còn chẳng có
Mê ngộ chỗ nào thành!
$$$
Tâm chạy theo cảnh
Cảnh lại sinh tâm
Đầu? Đuôi? Trụ xứ?
Chỉ bảo là lầm!
***
” Ai? ” Là chỗ sống chết!
Biết được ai, ai biết
Người này thõng hai tay
Vào chợ không còn mất!
@@@
Liễu sanh tức thoát tử
Đạt Lý là Sự thành
Sinh tử vốn không hai
Sự lý đâu trình thử!
&&&
Vô lượng lần sinh diệt
Dòng nhân quả luân lưu
Do mê mờ bản tánh
Thấy có ra có vào!
@@@
Chết đây lại sanh kia
Chúng sanh nhiều hay ít
Hình dung như bọt nổi
Biển nước chưa từng lìa
$$$
Pháp không sanh chẳng diệt
Tâm chưa từng đến đi
Đất bằng luôn dậy sóng
Chỉ tự mình phân ly
@@@
Tâm cảnh như hoa đốm
Lúc nào cũng lăng xăng
Chớ cầu tìm an ổn
Chỗ này hay chỗ kia
&&&
Bổn lai vốn là Biết
Lại muốn biết cái gì
Nên năng sở vọng lập
Có Phật có Chúng sinh
###
Không Thiền cũng chẳng Tịnh
Mật tu theo tâm mình
Tâm tâm chưa từng dính
Nói gì tu chẳng tu
^^^
Đạo không có đường vào
Vì nó không có cửa
Cửa là do mê lập
Bỏ vọng liền được vào
@@@
Tự tâm bạn bị điều kiện hóa nên sản sinh ra sự sự lý lý, rồi vô số vấn đề sinh ra, bạn bị cột trói bởi nó. Rồi cũng tự tâm bạn tạo tác học tập phương pháp để giải quyết vấn đề rồi cũng tự tâm bạn chứng đắc. Bạn đi tìm đạo sư để ấn chứng cho bạn, vì bạn không biết Đạo sư chính là Tự Tâm bạn, đầy đủ không thiếu thốn dù vô minh hay bất cứ phẩm tính nào