Thursday, May 9, 2013

Tỉ lệ single Mom ở Mỹ qúa cao

   Sáng hôm qua con gái nhỏ của CN  nói rằng : Mommy , ngày mai ba má của bạn con ra toà ly dị , nên bạn con khg có đi học , mà bạn con nói ba má của bạn " hate each other so much , they can't stand each other " and my friend is very  sad about that , because she's really love both of them " ,  tự nhiên nghe những câu này mình thấy thật tội nghiệp cho bạn của con mình , chỉ vì những " ân oán tình thù " của người lớn mà làm khổ con của họ  . Mà đa số cha ,mẹ ly dị là những đứa con lãnh đủ , thật tội nghiệp ghê vậy đó , nhưng  cũng chẳng lẽ vì con mà những bậc cha mẹ phải chịu đau khổ từng ngày sao ? Vấn đề này thật là khó giải quyết  ?

  Thật ra trên cõi đời này , 1 đứa bé  mới sanh ra , oa oa khóc chào đời là đã bị " nghiệp " cột lấy chặt rồi , dù cho có thông minh và tài ba lỗi lạc đến cỡ nào cũng khg trốn thoát được " nghiệp ", như nhà văn hào Nguyễn Du đã nói : " đã mang lấy nghiệp vào thân , cũng đừng trách lẫn trời gần trời xa ...." ....chỉ có TU mới giải được nghiệp chướng kiếp này của mình thôi . Mà phải tu bằng cách nào đây ? Là lạy Phật thật nhiều sám hối  những tội lỗi từ vô thủy kiếp xa xưa của mình , và làm phước thật nhiều để tiêu bớt nghiệp cũ của mình , và chấm dứt gây tội ngay bây giờ ......chỉ có con đường này thì mình mới bớt khổ thôi . Chứ CN thấy rất là nhiều người khổ kinh hoàng luôn đó , hỏi ra thì mỗi người mỗi cảnh khổ khác nhau , nhưng tóm lại  thì ai cũng khóc hết nước mắt . Ai ai cũng gặp "oan gia " và "ân gia " , nhưng mình thấy gặp ân gia thì ít , mà oan gia thì đầy ngõ , thậm chí nó trá hình ngay trong nhà mình đang ở rất là nhiều , ai mà gây cho mình qúa nhiều đau khổ đó là oan gia thứ thiệt của mình  đó , thậm chí có thể sẽ lấy mạng mình trong 1 ngày rất gần cũng khg chừng . Mà oan gia nặng nhất là chồng hay là vợ , sống gần nhau mà cứ hục hặc với nhau hoài thì khg có gì mà khổ bằng , rồi nghiệp nhẹ hơn chút là "những bà cô bên chồng " hay " má vợ " , mà mình thấy mấy ông Mỹ sợ nhất là mấy bà " má vợ " đó nghen , chứ người Á Đông mình thì sợ hãi nhất  là nàng dâu với má chồng  , rồi nhẹ hơn chút nữa là anh em , họ hàng và những người  làm chung hãng ....ôi thôi nói chung là tùy nghiệp của mỗi người , còn người mà khg có bị oan gia hành nhiều  thì lâu lâu cũng bị bệnh nhém chết ....sanh ra trên cõi này là cõi khổ mà , ra đời để  chịu khổ , để trả nghiệp xưa ....trả hết nghiệp thì " ngọc hoàng giũ sổ , , mình ôm bộ về quê " ... mà mình trở lại cái vấn đề ly dị nghen , mình thấy trong lớp con của mình , khoảng 3/4 lớp là single Mom  , người Mỹ ở đây họ ly dị khủng khiếp luôn , chắc vì lối sống qúa tự do cho nên khg thích nhau thì chia tay , có con thì có , mặc kệ những đứa con có đau khổ lìa cha hay mẹ gì họ cũng khg care  , như có nhóc  Mỹ con kia học chung lớp với con trai mình , em  kể là ba ,má em ly dị , em ở với ba , mà ba của em cứ lo đi chơi với girlfriend hoài ,  hôm bữa ba em và cô bạn gái say xỉn , bỏ quên xe chạy trong nhà xe , nhém chết hết cả nhà ....và thằng bé học rất dở , vì cha em khg lo lắng chi cả , thật tội cho thằng bé ghê !
 
    Bởi vậy : đời là bể khổ , khg có ai mà khg khổ cả , cho nên khi bị khổ thì mình tự nhủ :  nhiều người còn khổ hơn mình mà , vì cõi đời này cõi khổ  thì ai mà thoát được chứ , chỉ có tu nhiều lắm thì thay đổi tư tưởng mới hết khổ thôi .



0 comments:

Post a Comment